CHƯƠNG 423: ĐỨNG BỤC LẦN ĐẦU TIÊN
…
Trên màn hình LCD cực lớn, từng trận tiếng cười thanh thúy vang lên, lập tức hiển thị thời khắc buổi chiều trong vườn hoa bệnh viện, giây phút ánh mặt trời hơi ngả bóng, bong bóng xà phòng đủ màu sắc bay lượn đầy trời, cô bé lầu dưới đang chạy giỡn nô đùa, mà trong phòng bệnh lầu trên, bác sĩ lại đang lấy ống nghe của mình cẩn thận nghe nhịp tim của bệnh nhân trên giường.
Thịch, thịch, thịch…
Từng tiếng thanh thúy mà mạnh mẽ, bệnh nhân thanh xuân xinh đẹp nồng nhiệt nhìn bác sĩ, nhịp tim bởi vì anh dựa vào gần mà gia tăng, ánh mắt bác sĩ bất giác ngước lên nhìn cô, trong thoáng chốc, tất cả đều rõ ràng ấm áp và tốt đẹp như vậy…
Trên hình ảnh ấm áp đẹp đẽ hiện lên một hàng chữ ——Mặc dù là thanh âm yếu ớt, anh cũng nghe thấy rõ ràng như thế.
Gò má nữ sinh ngày càng đỏ, lồng ngực không nhịn được phập phồng kịch liệt, tiếng ho vang lên lại làm người ta xao động.
Bác sĩ thu lại ống nghe của mình, máy móc lạnh lẽo như đột nhiên có sinh mệnh sáng lấp lánh…
Lưu loát viết vài chữ lên bệnh án, bác sĩ đặt bệnh án xuống bèn xoay người rời đi…
Nữ sinh cầm bệnh án lên lại không nhịn được nhếch môi cười.
——Nhịp tim của em, tôi nghe thấy rồi, vô cùng rõ ràng.
…
Quảng cáo rất đơn giản, nhưng lại rất ấm áp đẹp đẽ, vốn dĩ ấn tượng mà bệnh viện đem lại cho mọi người chính là cực kỳ không tốt, thậm chí rất nhiều người chán ghét một nơi như bệnh viện, nhưng trong quảng cáo của Ân Thiên Thiên, đó chính là một nơi rất đẹp đẽ, có hạnh phúc được sống lại, có con đường dễ dàng khám phá, tổng cộng chỉ năm mươi chủ đề quảng cáo, mà y học lại là không dễ nhất, đa số quảng cáo bị ép chọn chủ đề thế này đều không xuất sắc, đa số được thể hiện trước ống kính đều là sự vội vàng và bất an, chỉ có quảng cáo của Ân Thiên Thiên, là ấm áp mà tốt đẹp…
Quảng cáo của Ân Thiên Thiên được phát ra hết, đạt được không ít lời khen tặng.
Cảnh Liêm Uy thậm chí cũng không ra mặt, Ân Thiên Thiên đã nhẹ nhàng cầm được vé vào vòng trong.
Nhìn tác phẩm của mình trên màn hình, bản thân Ân Thiên Thiên cũng không nhịn được muốn cười.
Ống nghe, là công cụ cần thiết đối với người bác sĩ như Cảnh Liêm Uy, đối với những thứ này, cô thật sự khá quen thuộc, nhớ tới cảnh tượng này, cô chỉ nhớ tới cảm giác của mình mỗi lần tới bệnh viện khám thai.
Mặc dù Cảnh Liêm Uy không phải bác sĩ khoa sản, nhưng toàn bộ quá trình đều ở cạnh cô, nghe nhịp tim của cô cũng nghe nhịp tim của đứa bé, giống như ống nghe của anh dán chặt vào vị trí tim mình, anh nghe thấy không chỉ là tiếng tim đập, mà là tiếng lòng của cô…
Có lẽ là vì ở trước mặt ký giả, trường hợp thế này cho dù có người muốn làm loạn cũng phải tự đánh giá có bản lĩnh đó hay không, huống chi hôm nay cậu cả và cậu ba nhà họ Cảnh đều ở đây, Ân Thiên Thiên càng không phải người dễ nắn bóp như vậy, thua thì lầm bầm hai tiếng rồi ngoan ngoãn rời đi, thắng thì suy nghĩ thật kỹ xem lần tới phải đưa ra đáp án thế nào.
Vừa vượt qua vòng thứ nhất, Ân Thiên Thiên không nhịn được thở phào, lập tức nhanh chóng xoay người biến mất trước mặt ký giả, núp vào phòng nghỉ ngơi phía sau nghỉ ngơi, trong tay cầm ly nước ấm chậm rãi uống, Ân Thiên Thiên nhìn phát sóng trực tiếp tình huống bên ngoài trên tivi trước mặt, ánh mắt cứ rơi vào trên người người đàn ông đẹp trai đó.
Cô muốn cố gắng khiến mình nở rộ trên chương trình mà anh tạo nên, khiến mình trở thành người xứng với anh.
Khóe môi cong lên nụ cười, Ân Thiên Thiên ngẩng đầu uống nước, đột nhiên nhìn thấy ký giá trên tivi đều vây tới bên cạnh người nhà họ Cảnh.
Cảnh Liêm Bình nhàn nhã đứng đó, tây trang màu trắng khiến anh ta càng thêm đẹp trai nổi bật, Cảnh Liêm Bình năm năm sau nhìn càng thêm thành thục ổn trọng, toàn thân đều tản ra hơi thở phụ nữ khó có thể kháng cự.
“Các vị, tranh thủ hôm nay mọi người đều có mặt, vừa khéo mượn cơ hội giải thích một chút chuyện với mọi người…” Khẽ mở miệng, ký giả bên dưới lập tức sôi sục, chuyện lúc này giải thích, còn có thể là chuyện gì? Cảnh Liêm Bình nhìn đám ký giả ngọ nguậy muốn sấn tới bên dưới, sắc mặt không thay đổi, lại thật lâu cũng không lên tiếng.
Ký giả dưới đài lập tức có chút gấp gáp, vội vàng phát ra nghi vấn.
——Cậu cả Cảnh, xin hỏi hôm nay anh muốn nói gì? Liên quan đến cô Ân sao?
——Cậu cả Cảnh, anh có hài lòng với kết quả thi đấu hôm nay không? Hay là có dị nghị gì?
——Cậu cả Cảnh, cuộc thi đấu lần tới vẫn sẽ tổ chức công khai sao?
…
——Cậu ba Cảnh, xin hỏi anh và cô Ân định phục hôn sao? Ba mẹ anh đồng ý rồi sao?
——Cậu ba Cảnh, cô cả nhà họ Ân từ đầu tới cuối tuyên bố anh là chồng cô ấy, anh có cách nhìn thế nào đối với chuyện này?
——Cậu ba Cảnh, có người từng tận mắt thấy anh và cô hai nhà họ Ân ở cùng một chỗ, xin hỏi là thật sao?
…
Một chuỗi câu hỏi ập tới, nhưng giống như đặt câu hỏi trước đó, như viên đá rơi vào biển không chút tung tích, hai anh em nhà họ Cảnh cứ nhàn nhã đứng trên bục nhìn xe Limousine đen ở không xa đang từ từ lại gần.
Có ký giả nhận ra đó là xe của Cảnh Nguyên Phước và Vi Gia Huệ nhà họ Cảnh, liền vội tiến về phía trước điên cuồng chụp hình, tiếp đó ngay cả Trình Thiên Kiều cũng dẫn Cảnh Thiên Ngọc xuất hiện ở đây, trong thoáng chốc toàn bộ người nhà họ Cảnh đều đến đủ, người có mặt nhìn cũng không nhịn được tặc lưỡi.
Nhà họ Cảnh đây là muốn xảy ra chuyện lớn gì sao?
Cảnh Nguyên Phước dẫn Vi Gia Huệ đứng trên bục, mắt lướt nhìn mọi người bên dưới đều im lặng lại.
Đùa sao, người nắm quyền của Cảnh thị, uy nghi đó có thể tùy tiện khiêu chiến sao?
Cả nhà đều đứng trên bục, người dưới bục không dám mở miệng nói chuyện, Vi Gia Huệ quay đầu sang nhìn Cảnh Liêm Uy khẽ nói: “Liêm Uy, Thiên Thiên đâu?”
Cảnh Liêm Uy khẽ cong khóe môi, trả lời: “Con thấy cô ấy mệt nên kêu cô ấy nghỉ ngơi trong phòng nghỉ rồi, con bây giờ đi đón cô ấy.
”
Vi Gia Huệ khẽ nhướn mày, không nhịn được cong khóe môi.
Thương vợ cũng thương tới mức này rồi, xem ra thương vợ thật sự là gen di truyền của đàn ông nhà họ Cảnh! Người đàn ông của bà không phải cũng rất thương bà sao?
Ký giả bên dưới vừa nghe thấy lời này lập tức không nhịn được kích động, đèn nháy càng thêm không ngừng nghỉ.
——Bà Cảnh, xin hỏi toàn bộ thành viên nhà họ Cảnh hôm ra trận là vì chuyện gì?
——Bà Cảnh, xin hỏi bà biết cô Ân vì sao quay về thành phố T còn làm việc ở Cảnh thị không?
——Bà Cảnh, xin hỏi bà chấp nhận một cô con dâu không rõ ba mình là ai như cô Ân sao?
…
Một khi có người mở miệng, liền như lũ lụt ập tới, tất cả đều ùa ra.
Cảnh Nguyên Phước và Vi Gia Huệ cũng không để ý ký giả phía dưới kích động, cho tới khi Cảnh Liêm Uy dẫn Ân Thiên Thiên hoàn toàn không biết chuyện gì ra đứng lên bục, cuối cùng mới nhìn thẳng vào tình huống trước mặt, người bên dưới lập tức yên tĩnh chờ đợi lời nói của họ.
Cảnh Nguyên Phước tiến về phía trước một bước, bình tĩnh mở miệng: “Bắt đầu từ hôm nay, nhà họ Cảnh tôi sẽ dùng tất cả mọi phương pháp để chấm dứt việc người nhà họ Cảnh xuất hiện trên bất kỳ truyền thông, báo chí, tạp chí nào, nhà họ Cảnh tôi chỉ là người trong giới thương nhân, không phải minh tinh, không muốn chuyện trong nhà mình bị xôn xao bàn tán, chuyện này ảnh hưởng nghiêm trọng tới cuộc sống của chúng tôi, cho nên hi vọng, đặc biệt là các bạn bè truyền thông có thể hiểu cho.
”
Lời vừa nói ra, người phía dưới liền sôi sục!
Phải biết, ở thành phố T, cho dù là ngôi sao điện ảnh đang hot Ngôn Tử và Trần Vũ cũng không có cách nào có sức ảnh hướng như họ!
Không phải minh tinh lại thắng cả minh tinh, thậm chí hiệu quả họ mang lại còn tốt hơn cả minh tinh, đột ngột liền muốn cắt đứt tất cả đưa tin không phải là đang đùa sao? Huống chi, gia tộc lớn như nhà họ Cảnh muốn chèn ép những truyền thông báo chí đó thật sự là thừa thải, lời này vừa nói ra, cũng không cần đặc biệt đi chào hỏi, có lẽ bắt đầu từ mai, tất cả những thứ liên quan đến nhà họ Cảnh trong các tòa soạn đều sẽ bị tiêu hủy…
Không cho ký giả cơ hội hỏi, Cảnh Nguyên Phước tiếp tục nói: “Đưa tin bình thường chúng tôi có thể tiếp nhận, nhưng tuyệt đối không chấp nhận bất kỳ hoạt động đưa tin lấy nhà họ Cảnh làm tiêu đề, hễ phát hiện ra, nhà họ Cảnh tôi nhất định không tiếc trả giá tất cả đấu tranh, tiếp theo, hôm nay tôi và vợ đứng đây cũng là đứng vì con dâu tôi, Ân Thiên Thiên bắt đầu từ giây phút sáu năm trước gả vào nhà họ Cảnh tôi đã định sẵn cả đời này đều là người nhà họ Cảnh tôi!”
Giọng trầm xuống, tràn đầy trấn định, cho dù chỉ là một chữ cũng khiến người khác tin phục như vậy.
Đây chính là khí thế của đương gia Cảnh thị!
Cảnh Nguyên Phước bình tĩnh đứng tại chỗ, tiếp tục nói: “Nhà họ Cảnh tôi trước giờ chưa từng có ai ly hôn, con trai tôi đương nhiên cũng sẽ không ngoại lệ, chuyện sáu năm trước chỉ là hiểu lầm mà thôi, Cảnh Liêm Uy và Ân Thiên Thiên trước giờ chưa từng ly hôn, chuyện này tôi tin người từng đến cục dân chính chứng thực đều rất rõ ràng, không giải thích nhiều nữa, ngoài ra, liên quan tới chuyện con dâu tôi lần này tham dự cuộc thi quảng cáo ở Cảnh thị, nói thật tôi thật sự nghĩ cho cô bé cơ hội, nhưng con trai tôi nói cô ấy nhất định không đồng ý, muốn cạnh tranh công bằng, cho nên cho dù biết Thiên Thiên quay về, chúng tôi cũng không dừng lại…”
Cảnh Nguyên Phước nói chuyện rất thẳng, nhưng không ai dám đưa ra dị nghị.
Người ta chính là nhân vật đừng trên đỉnh kim tự tháp, lời nói ra cho dù bạn muốn phản bác cũng bất lực!
“Đã bắt đầu rồi, vậy Cảnh thị chúng tôi nhất định sẽ tuân thủ nguyên tắc công bằng, công khai, công chính để hoàn thành việc này, cho dù cô ấy là con dâu tôi cũng sẽ không có bất kỳ đối xử đặc thù nào, đây là lời hứa của người nắm quyền tập đoàn Cảnh thị.
” Lời vừa nói ra, người bên dưới không nhịn được cả kinh, đây hoàn toàn chính là sắp có một cuộc thi đấu quảng cáo long trọng: “Ngoài ra, đúng mười hai giờ tối nay, tôi hi vọng sẽ không nhìn thấy bất kỳ tin tức ‘bát quái’ của nhà họ Cảnh nào trên diễn đàn xã giao truyền thông nữa, nhà họ Cảnh làm kinh doanh, nhưng không bán cuộc sống của mình, cảm ơn.
”
Nói xong, người dưới đài đều ùn ùn sững sốt.
Người nhà họ Cảnh làm thật?
Vi Gia Huệ tiến lên phía trước cười ấm áp với tất cả mọi người, bầu không khí thoáng chốc trở nên tốt hơn không ít, những người vốn còn cho rằng phụ nữ dễ nắm giữ hơn một chút nghe thấy lời kế tiếp của Vi Gia Huệ liền không nhịn được sững sờ.
“Các vị, tôi là mẹ của Cảnh Liêm Uy, cũng là mẹ của Ân Thiên Thiên, tôi không hi vọng nhìn thấy có ai dùng thân thế của con dâu tôi để làm đề tài, đứa bé này là con dâu mà nhà họ Cảnh tôi thừa nhận, là con dâu tôi thừa nhận, hôm nay chúng tôi đứng đây chính là vì nói cho mọi người biết…” Vươn tay vẫy Ân Thiên Thiên tới, Vi Gia Huệ cười nhìn cô nói: “Ân Thiên Thiên, là người nhà họ Cảnh tôi.
”
Muốn động tới cô, thì xem lại mình trước.
Ân Thiên Thiên sững sốt nhìn Cảnh Nguyên Phước và Vi Gia Huệ ở trước mặt mình, trong lòng như có từng dòng nước ấm chảy qua.
Từ sau khi quay về, từ sau khi thân phận bại lộ, cô chịu áp lực bao nhiêu!
Một câu quan hệ ‘bạn bè’, một trận thi đấu, toàn bộ đều đẩy cô tới đầu sóng ngọn gió, vốn cho rằng lần này cô vẫn phải một mình đối diện với tất cả, tất cả mọi người trong nhà họ Cảnh lại đều đứng ra, rõ ràng là đứng ra vì cô! Tình huống thế này sao cô có thể không cảm động? Người cực kỳ chán ghét truyền thống như Cảnh Nguyên Phước cũng có thể nói nhiều như vậy trước ống kính, nếu không phải công nhận cô, sao sẽ bằng lòng?