"Em muốn chuyển đi đâu?" Trần Túc Khởi trong tay xách theo bao lớn bao nhỏ, tiến vào nhà chỉ thấy Chúc Hồi Mục đã thu dọn xong hai vali đồ.
Hắn đem đồ quăng lên bàn, quăng cái ca-ra-vat lệch trên cổ vứt xuống, buồn bực nắm tóc.
Sợi tóc buông xuống trên trán, có một ít phủ xuống chân mày, tuy rằng trông hắn vẫn cứ lạnh nhạt, nhưng mà tốt xấu gì khí chất hiện tại của hắn có chút bình dị gần gũi.
Mùi thơm của đồ ăn bay ra từ mấy cái túi lớn túi nhỏ ban nãy, bao phủ toàn bộ phòng khách, có cả mùi tôm hùm...!Chúc Hồi Mục dừng động tác đẩy vali lại, đứng ở trên lầu nhìn xuống Trần Túc Khởi.
Trùng hợp, bụng của cậu ta do nghe thấy được mùi thơm, rất hợp tác kêu một tiếng.
"A, " Trần Túc Khởi nở nụ cười, gương mặt trào phúng, hắn nói: "Ăn xong rồi dọn tiếp đi.
Đỡ phải đi đồn khắp nơi nói tôi ngược đãi em."
Chúc Hồi Mục cũng không vừa, lập tức ném cái vali, từ trên lầu đi xuống.
Cậu đi xuống sau, lần lượt đem đồ ăn mở ra, sau đó yên lặng trong chốc lát.
Tiếp đó, gương mặt cậu thoáng qua nét cười khổ, rất nhanh liền biến mất.
Biểu tình của Chúc Hồi Mục tối nay hờ hững chưa từng có, cầm lấy đôi đũa dùng một lần vừa mở ra vừa nói: "Anh vẫn không thể quên được người vợ trước, tất cả mọi thứ anh mua đều là hắn ta thích ăn."
Trần Túc Khởi lạnh lùng nói: "Đương nhiên.
Cả đời này trong lòng tôi yêu nhất là em ấy."
Nửa giờ sau, Chúc Hồi Mục ăn sạch đồ ăn khuya mà Trần Túc Khởi mua về, cuối cùng sờ bụng một cái, cảm giác còn chưa hết thòm thèm.
Trần Túc Khởi cởi cái bao tay vừa lột tôm cho người ta xong liền cân nhắc lên tiếng: "Lúc đó chẳng phải em muốn thay thế vợ trước của tôi, liền bắt chước những gì cậu ấy thích sao."
Chúc Hồi Mục mím môi, con ngươi ảm đạm, một hồi lâu sau cậu cảm thấy rất chán, đứng lên đi rửa mặt một phen xong dự định tiếp thu dọn đồ đạc của chính mình.
Bước lên được đoạn cầu thang, cậu nhịn không được sự tức giận, liếc Trần Túc Khởi một cái "Đm".
Vali đồ rất lớn, một người xách đi có chút khó khăn, huống hồ Chúc Hồi Mục tự biết thân biết phận, cậu ta cũng không thèm nhờ vả người kia.
Cậu lập tức gọi cho Lương Lương.
"Cậu đi tới đâu rồi?"
Lương Lương ở bên kia trả lời: "Em sắp tới rồi.
Anh Mục muốn dọn qua chỗ nào?"
Chúc Hồi Mục suy nghĩ một chút, chỉ nói: "Tới đi rồi tính tiếp."
Cúp điện thoại, lúc này Trần Túc Khởi cũng đã dọn dẹp bàn ăn xong xuôi, hắn bước nhanh mấy bước chạy lên lầu, đến bên cạnh Chúc Hồi Mục hỏi "Muốn chuyển đi đâu?"
Chúc Hồi Mục ngồi trên vali đồ, liếc hắn một cái, tức giận, "Mắc mớ gì tới anh."
"Hình như là tôi chiều em quá nên em hư đúng không?" Trần Túc Khởi trầm giọng nói: "Rất nhớ cảm giác một tuần không xuống giường được à?"
Chúc Hồi Mục nhỏ giọng mắng một câu, dùng chân đẩy một cái, vali cùng cậu ta trượt cách xa mấy mét.
Trần Túc Khởi nhìn dáng vẻ chống cự đó, đuôi lông mày bị ức chế hơi nhúc nhích một chút.
Bất động chốc lát, hắn khó chịu nhắm hờ mắt lại rồi mở ra, thẳm sâu trong ánh mắt đều là sự hủy diệt tàn khốc.
Hắn nện từng bước về phía Chúc Hồi Mục, bầu không khí rất ngột ngạt.
Tâm lý Chúc Hồi Mục không hiểu sao thấy hoảng, cấp tốc từ vali đứng lên, lui về phía sau.
Cậu nói: "Anh muốn đối đầu với tôi hay sao?"
Trần Túc Khởi im lặng không nói một lời, một tay cởi nút áo sơ mi.
Hắn bước hai bước tóm được Chúc Hồi Mục, người kia kinh ngạc, há mồm đang muốn mắng người, cửa phòng khách dưới lầu "Cùm cụp" một tiếng mở ra.
Lương Lương đi theo phía sau Tiểu Phương, hai người bọn họ đồng loạt ngẩng đầu nhìn trên lầu, lúc này Trần Túc Khởi miễn cưỡng nhịn sự táo bạo của mình xuống, buông lỏng bàn tay đang nắm người kia ra.
"Lương Lương! Mau lên đây mang vali xuống đi!" Chúc Hồi Mục vừa được tự do, lập tức lui vài bước, giọng nói gấp gáp.
Lương Lương trả lời một tiếng, nhanh chóng hiểu được tình huống, nói: "Được." Hắn đến bên người Chúc Hồi Mục, "Anh Mục giờ mình đi đâu?"
Chúc Hồi Mục đem hắn kéo ra xa nói địa chỉ, đề phòng Trần Túc Khởi nghe thấy.
Trần Túc Khởi trán nổi đầy gân xanh, hắn nhìn xuống Tiểu Phương đang ở dưới lầu, "Tra cho tôi địa chỉ cậu ta mới chuyển đến"
Tiểu Phương gật đầu đáp lại, cầm điện thoại di động lên tìm trối chết.
Hai phút sau, Tiểu Phương nói: "Tra được rồi, Trần tổng.
Là phòng khách lầu hai, căn số 666 ở khu biệt thự số 1 trên đường S"
Biệt thự của Trần Túc Khởi trên lầu hai có một cái hành lang tròn, bao quanh toàn bộ sảnh lầu hai chạy dài xuống hai bên cầu thang.
Tiểu Phương báo xong, liền trơ mắt nhìn Lương Lương lôi mấy cái vali của Chúc Hồi Mục đi qua hướng cầu thang bên kia—— phòng ngủ của hai người này đối diện nhau.
Trần Túc Khởi không thể nào hiểu nỗi, nói: "Xa như vậy?!" Làm loạn đòi chuyển đi đã đời rốt cuộc chuyển đến nơi cách hắn một cái hành lang, hắn bị tức nở nụ cười, "Cậu ta cho rằng tôi không thể tìm được cậu ta à?"
Đêm đã khuya, Lương Lương đã "dọn nhà" xong xuôi cho Chúc Hồi Mục, lúc rời khỏi thì cũng không còn sớm, cả người mệt mỏi quá chừng, lúc này chỉ muốn mau về nhà một giấc thật ngon.
Ngay lúc không ai để ý tới thì trên hot search xảy ra chuyện.
Rạng sáng, khi tất cả mọi người còn đang say ngủ, các dòng hot search lại bắt đầu thức tỉnh.
# Trần Túc Khởi muốn ly hôn Chúc Hồi Mục #
Dòng tiêu đề vừa lên không lâu, do bị xử lý trễ nửa tiếng nên hiện tại ngay lập tức bị đưa lên top với tốc độ cực nhanh.
Mọi thứ nhanh chóng trở nên hỗn loạn, toàn thể cư dân mạng đều bị đánh thức, đồng thời ngồi hít drama.
【 Ô mai gót chuyện gì dzạ, tui đang say ke phải không? 】
【 Tui nghi lâu rồi, hai người đó bên nhau lâu vậy mà một bài phốt cũng không có, giờ mấy má mới biết thì cũng hơi muộn đó 】
【 Ủa không phải mới nửa tháng trước còn kỉ niệm bảy năm hả? Bữa đó nghe đồn Chúc Hồi Mục ở lại trường quay, bình thường cũng đâu thấy hai người qua lại gì đâu, nên chắc ngày kỉ niệm cũng không gặp luôn quá.
Mà fan của cậu ta nói là lúc nào cũng chỉ thấy cậu ta ở trên trường quay 】
【...!】
Nội dung hot search bên trong như thế nào rốt cục cũng không ai thèm xem, nhưng phần bình luận thì nhảy tràn lan hàng loạt các dạng ngôn từ.
Nhìn vào tên trên hot search, bọn họ liền cảm thấy hưng phấn.
Ai mà không không biết Chúc Hồi Mục là một ảnh đế có thực lực, danh tiếng cực kì cao.
Mọi người ngoại trừ yêu thích các tác phẩm của cậu ta, điều họ quan tâm nhất chính là đời sống tình cảm.
Bình luận nổi lên như vũ bão, cư dân mạng hóng thử xem ai là người leak tin cũng như xem thử bên trong bài viết gì.
Là weibo của một biên tập viên có chút danh tiếng.
Phía dưới bài cũng kèm mấy bức ảnh
【 chia sẻ tranh ảnh 】
Trong ảnh là Chúc Hồi Mục đang che kín người, vành mũ ép xuống, bộ dạng đứng ở đó trong rất u buồn.
Mà Trần Túc Khởi đứng một bên trông có vẻ rất tức giận, hắn không có che chắn gì hết, nên gương mặt cực kì đẹp trai cứ như thế mà bại lộ dưới ống kính.
Mà phía sau còn là một tấm ảnh Trần Túc Khởi đem một tệp giấy tờ quăng lên người trợ lý của hắn, dòng chữ đơn ly hôn được mọi người zoom lên mấy chục lần mới có thể soi ra được.
Cuối cùng, Trần Túc Khởi bỏ đi một mình, Chúc Hồi Mục cũng lái xe chạy về hướng ngược lại.
【 hhhhh dừa lz lắm quý dị ơi.
Lúc trước kết hôn có ai ủng hộ đâu.
Người thì mới vừa được giải ảnh đế, còn một người thì là ông chủ của ảnh đế, nói dễ nghe thì cái này là quan hệ tình tiền đó, chứ nghĩ sao mà có tình cảm thật được trời 】
【 Mặc dù Chúc Hồi Mục là ảnh đế, nhưng ai mà không biết cái tên này thấp kém đâu.
Trần Túc Khởi vì cái họ của cậu ta lạ mà kết hôn, thế mà cũng đồng ý được thì sao mà Trần Túc Khởi có thể đối xử tốt với cậu ta? Có thể hạnh phúc à? Chúc Hồi Mục bị đá là chuyện đương nhiên rồi nha】
【 Ê mà nói thật chứ, không biết có phải do hai người này giấu kĩ hay không mà lục tung cả cái internet cũng không tìm được tấm ảnh chung nào, kiểu này là không yêu rồi 】
Thời điểm tin tức lan ra, mọi người đều xôn xao bàn tán.
Fan của Chúc Hồi Mục cực kì vui mừng, bọn họ nói rằng sau này Chúc Hồi Mục có thể an tâm phát triển sự nghiệp, không còn bị antifan bêu rếu là trèo lên giường người ta.
Trong khoảng thời gian ngắn ai nấy đều chắc chắn bọn họ sẽ ly hôn, hơn nữa còn là do Trần Túc Khởi chủ động trước.
Cùng lúc đó, ở một đất nước xôi nọ, một người đàn ông trung niên khí chất cổ kính vừa mới đánh golf xong, tiện tay mở điện thoại di động ra liếc mắt nhìn, nhìn xem vợ mình có điện cho mình hay không.
Điện thoại nhỡ thì không thấy một cuộc, ngược lại thông báo weibo thì lại đặc biệt quan tâm vang lên một tiếng.
Người đàn ông hơi nghi hoặc, nghĩ trong bụng giờ này trong nước chắc cũng nửa đêm, cư dân mạng còn sồn sồn cái gì? Mãi đến khi nhìn thấy được tiêu đề weibo sáng loáng, 【 Trần Túc Khởi ly hôn với Chúc Hồi Mục! 】
Hai mắt ông kinh sợ mở lớn lên, trong giây lát ném luôn cây gậy đánh golf, phóng lên ngựa cưỡi thẳng về nhà.
"Bà xã, bà xã!" Người đàn ông chạy gấp đến nỗi tóc tai tán loạn, cả người đều là sự hoang mang.
Trong vườn hoa yên tĩnh, quý phu nhân xinh đẹp nghe vậy quay đầu nhìn ông ta, đôi mắt đẹp nhẹ nâng lên, không ủng hộ, "Lớn như vậy rồi mà làm gì gấp gáp vậy, không chú ý gì hết, thật sự là..."
"Thằng con bất hiếu của chúng ta muốn cùng Tiểu Hồi ly hôn!"
"Anh nói cái gì?!" Phu nhân xinh đẹp ngạc nhìn nhìn ông.
Người đàn nhân đưa cho bà xem điện thoại di động, sau đó chê bà sống chậm, trực tiếp nhét điện thoại vào trong tay bày, "Bà xem đi.
Chính là tụi nó."
Phu nhân cúi đầu đem bài đăng weibo kia đọc từ đầu tới cuối, biểu tình càng ngày càng không kềm được, người đàn ông thấy thế, lập tức nói: "Bây giờ mình về nước đánh chết cái thằng bất hiếu kia?"
Phu nhân bỏ điện thoại ra, bàn tay cũng bắt đầu không ổn, nửa ngày mới từ từ thở nhẹ ra một hơi, nói: "Hay là Tiểu Hồi với nó lậm kịch bản rồi?"
"Mà bình thường tụi nó có đóng kịch đi chăng nữa thì Trần Túc Khởi cũng sẽ không để cho người khác quá chú ý vào Tiểu Hồi, lần này thì ai ai cũng biết, lại còn trực tiếp ly hôn."
Phu nhân lại nhìn điện thoại di động một chút, hot search trước mắt thì cứ dùng tiền ém xuống đi, người biết cũng đã biết rồi, bà cũng không biết phải nói gì thêm, cuối cùng, chỉ nghẹn ra một câu, "Trước tiên ông cứ điện hỏi trước đi, hỏi xong trở về đó đập chết nó."
Người đàn ông nhanh chóng cầm điện thoại gọi ngay.
Tiểu Phương từ nhà hai vị ông chủ trở về, rửa mặt xong liền lập tức ngủ, hắn lúc này không biết vì sao mà lại gặp ác mộng, trong mơ thấy hai ông chủ ly hôn mà không một ai phát hiện, sự việc sau đó càng phát triển theo hướng không ai có thể ngờ được.
Hắn đang mơ tới khúc quan trọng, gấp rút đến nỗi đầu đầy mồ hôi, chuông điện thoại lại đột ngột vang lên làm hắn rớt thẳng xuống đất.
Tiểu Phương bị bối rối, mê mang bò lên, hắn đỡ cạnh giường đứng lên nghe điện thoại thì thấy là chủ tịch ở bên nước ngoài điện về, làm hắn càng lú hơn nữa.
"Chủ...!Chủ tịch?"
Trần phụ trực tiếp hỏi thẳng: "Ai ký thỏa thuận ly hôn?"
Tiểu Phương lập tức quăng hết mộng mị nãy giờ, trong đầu còn đang nghĩ sao chủ tịch lại biết chuyện này...!Không phải là giả ly hôn hay sao.
Rõ ràng buổi tối chỉ có bốn người bọn họ.
Trần phụ hỏi thêm một lần nữa, lần này giọng điệu cực kì chìm, giống như nếu Tiểu Phương không trả lời được đáp án ông muốn nghe, thì ông lập tức bay về nước làm thịt Trần Túc Khởi.
"Ai ký thỏa thuận ly hôn?"
Tiểu Phương run run rẩy rẩy nói: "Trần Cẩu Đản..."
"..."
Đầu dây bên này không lên tiếng, đầu bên kia điện thoại cũng không lên tiếng.
"...!Ồ?" Nửa ngày, Trần phụ nghi hoặc ồ ra một tiếng.
Ông nhìn nhìn màn hình điện thoại, vừa săm soi vừa lầu bầu, "Điện thoại này nửa đêm bộ không cho gọi điện à, bà xã xem dùm tôi với...!Sao tự nhiên lại còn nghe cái gì mà Cẩu Đản Nhi, điên khùng...!Tút tút tút.".