*Mẹ thấy con đủ lông đủ cánh rồi, hoàn toàn quên mắt cha mẹ.” Mẹ Lục bật khóc.
“Đừng dùng những thứ này để ép con, mẹ biết không, con rất ghét và cũng sẽ không bị những thứ này uy hiếp.” Lục Triệt bảo vệ chặt chẽ chị Long, bởi vì cậu ấy biết trên đời này, chị Long ngoại trừ còn một người thân duy nhất ra, cũng chỉ có mình cậu ấy mà chị ấy có thể dựa vào.
Là đàn ông, có một số chuyện buộc phải làm.
“Được rồi, mẹ xem như không có đứa con trai như con.”
Nói xong, mẹ Lục rời khỏi nhà, cha Lục cũng đuồi theo.
Phòng ăn đột nhiên trở nên yên tĩnh, mà chị Long dựa vào vai Lục Triệt nói: “Sao anh lại làm thế này?”
“Anh muốn bảo vệ em, bảo vệ nhà của chúng ta.”
Không ai muốn như thế, nhưng luôn buộc phải có sự lựa chọn.
Chị Long rất cảm động, không khỏi thở dài: “Cảm ơn anh đã cho em cảm giác an toàn nhất trong lúc em yếu đuối nhất.”
“Đây là điều mà một người chồng, một người cha nên làm.”
Không cần biết lý do là gì, tại sao mẹ Lục lại muốn có cháu trai, điều này là không hợp lý.
Bà ta có thể gợi ý, nhưng không thể sử dụng chị Long như một công cụ sinh sản.
Đừng quên, bà ta cũng là phụ nữ.
“Mẹ không thích em là bởi vì em có liên quan với người trong ngành giải trí sao? Mẹ cho rằng em không trong sạch?”
“Đừng suy nghĩ về vấn đề này nữa.” Lục Triệt trả lời.
“Hoặc là bà ấy nghĩ rằng em không có khả năng…”
“Em có khả năng hay không, anh là người biết rõ hơn bất cứ ai, tiểu Man dù em có em muốn làm gì thì cứ làm.” Lục Triệt không thể phủ nhận về phương diện cảm Mặc Đình đã tạo ra rất nhiều tắm gương, còn có tam quan đúng đắn.
Vì anh chưa bao giờ cảm thấy phụ nữ yếu hơn đàn ông, nên Đường Ninh là ví dụ phản công tốt nhất.
Từ lúc này, chị Long thầm thề trong lòng, chị ấy không thể giống như trước kia, chỉ để một mình Lục Triệt cho chị ấy cảm giác an toàn, chị ấy nên xây dựng lòng tự tin và tự tạo cho mình cảm giác an toàn.
Về phần mẹ Lục, chị ấy cũng đã sẵn sàng.
Chỉ cần mẹ Lục đồng ý, chị ấy sẽ tiếp tục hiếu thuận như: con gái ruột, nhưng mẹ Lục nhất định phải gây rắc rối với chị ấy, chị ấy cũng sẽ không trốn tránh, chị ấy không thể luôn để cho Lục Triệt đối mặt với những vấn đề như vậy một mình.
Vì vậy, trong lòng chị ấy đã có một kế hoạch.
Tuy nhiên, việc này sẽ phải đợi con gái lớn hơn.
Sau khi Mặc Đình nhận được lý lịch của Lâm Thiển, bảo Phương Dục điều tra lý lịch của người phụ nữ này, cuối cùng phát hiện ra Lâm Thiển rất trong sạch, nhưng số phận lại bắp bênh một chút.
“Chủ tịch, Lâm Thiển này tốt nghiệp từ một trường nước ngoài danh tiếng.
Trên thực tế, để cô ấy làm trợ lý nhỏ là hoàn toàn oan uỗng với cô ấy.”
“Còn nói gì nữa không?” Mặc Đình không quan tâm Lâm Thiển tốt nghiệp trường nào.
“Điều thú vị là Lâm Thiển là em gái của thiên vương Quyền Tử Dạ trước đây đã trở về Trung Quốc vì giải thưởng Phi Thiên.
Tắt nhiên, cô ấy chỉ là con gái nuôi của nhà họ Quyền.
Nhưng, có vẻ như mối quan hệ giữa anh em hai người họ có vẻ không bình thường.” Phương Dục nhướng mày nói với Mặc Đình: “Đây là một củ khoai lang phỏng tay… Đường Ninh vậy mà lại tiếp lấy.”
“Quyền Tử Dạ à…”
“Vậy thì sao?” Mặc Đình không ngắng đầu lên hỏi.
“Một thiếu gia không đàng hoàng nha… Mặc dù không biết tại sao anh ta lại mờ nhạt trong giới giải trí, nhưng anh ta lại là một người đàn ông có sức quyền rũ có thể so sánh với anh đây…”
Đường Ninh mang theo Lâm Thiển trở lại đoàn phim “Người sống sót”.
Để chúc mừng cô đã giành được giải thưởng Phi Thiên cho Nữ diễn viên chính xuất sắc nhát, đoàn phim đã đặc biệt chuẩn bị một bữa tiệc mừng cho cô, còn có một chiếc bánh kem rất lớn.
Vì như vậy, phần tuyên truyền của bộ phim “Người sống sót” có thể thay đổi từ diễn viên Đường Ninh thành ảnh hậu Đường Ninh.
“Đường Ninh, cô vẫn còn một chặng đường dài phía trước.
Dù hiện tại cô đã giành được giải thưởng Phi Thiên, nhưng cô vẫn cần tác phẩm và thời gian để chinh phục hoàn toàn trái tim của mọi người.”.