“Giới giải trí này đầy danh lợi phù hoa, nhiều nhất là yêu ma quỷ quái.
Thực sự rất khó để được là chính mình mãi mãi.”
Đường Ninh không nói mà ăn tối uống rượu với các nhân viên trong đoàn.
Cuối cùng, đạo diễn phát hiện sự tồn tại của Lâm Thiển: “Đứa bé này là…”
“Trợ lý mới của tôi.” Đường Ninh nói: “Cũng xin đạo diễn quan tâm chăm sóc nhiều hơn.”
*Cô đó nha, đã thiếu trợ lý từ lâu rồi.” Nói xong, đạo diễn đứng dậy khỏi chỗ ngòi: “Tôi già rồi không chơi được, người trẻ các người thì tùy ý chơi nha.
Mà này, ngày mai sẽ có diễn viên mới vào đoàn phim.
Cảnh đầu tiên là cảnh hai người đánh nhau, cô hẳn là nhớ chứ?”
Đường Ninh cười gật đầu.
“Đi ngủ sớm.”
Bởi vì giải thưởng, địa vị của Đường Ninh trong đoàn phim đã dần tăng lên, những người trong đoàn phim đều phải tôn xưng cô một tiếng chị Ninh khi nhìn thấy cô, tất nhiên sự tôn trọng này xuất phát từ trái tim.
“Chị không cần em làm hết mọi việc, nhưng đối với một số việc bản thân chị làm thực sự rất khó khăn.” Đường Ninh nói với Lâm Thiển.
“Em hiểu.” Lâm Thiển gật đầu, mặc dù Đường Ninh không thích bày dáng vẻ ta đây, nhưng có rất nhiều việc cần trợ lý lo liệu trước, có thẻ tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
“Chị đã nhờ nhân viên sắp xếp một phòng cho em, phòng ở ngay cạnh phòng chị.
Bảy giờ sáng mai chị sẽ có một cảnh diễn.
Em nhớ dậy sớm.” Đường Ninh nói xong, xoay.
người đẩy cửa phòng, mà vào lúc này một cô gái đột nhiên chạy xuống hành lang suýt nữa đụng phải Đường Ninh.
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi, chị Ninh, em rất vui mừng được nhìn thấy chị, nhất thời không thể kìm chế được nên có chút xúc động.
Mong chị không để ý.
Em là diễn viên vừa gia nhập đoàn phim, Hứa Hân.”
Đối phương tương đối gầy yếu, có vẻ ăn uống không đủ, nhưng nụ cười dịu dàng thoạt nhìn không hề khiến người khác khó chịu.
“Nghỉ ngơi sớm đi.” Đường Ninh bắt tay đối phương, xoay.
người đi vào phòng của mình, Lâm Thiền đi theo, Hứa Hân vui mừng đứng ở trước phòng Đường Ninh hồi lâu, mới miễn cưỡng đi tìm phòng của mình.
Sáng hôm sau, Đường Ninh và Lâm Thiền là những người đầu tiên đến phim trường, sau khi chuyên gia trang điểm trang điểm xong, Lâm Thiển gần như không thể nhận ra Đường Ninh.
Bởi vì Đường Ninh đã từ bỏ thân phận cao quý của mình ngày hôm qua và trở thành một người điên vừa già vừa xấu xí trong “Người sống sót”, mà vai diễn của Hứa Hân là tìm kiếm người chị gái không may bị mắt tính trong vụ tai nạn.
Nhìn thấy Đường Ninh bản thỉu như vậy, Hứa Hân cũng không nhịn được, trước khi bám máy, trực tiếp bước tới chỗ Đường Ninh nói: “Chị Ninh, hy sinh của chị thật là lớn… Để tóc dính vào mặt, chị thật không khó chịu sao?”
“Đương nhiên là không thoải mái, nhưng tôi không nghĩ đây là hy sinh.”
“Em luôn nghe nói diễn xuất của chị rất tốt, nhưng đều từng thấy điều đó trong tác phẩm của chị.
Hôm nay cuối cùng em cũng có thể xem diễn xuất thực sự của chị rồi.
Em thực sự rất phần khích.”
Đường Ninh nhìn về phía Lâm Thiển, hy vọng rằng cô ta sẽ ngừng làm phiền bản thân khi đọc kịch bản, nhưng đối phương vẫn tiếp tục nói.
Cuối cùng khi cảnh quay bắt đầu, Đường Ninh diễn một lần liền thông qua, ngay cả khi đối mặt với Hứa Hân yếu hơn nhiều, cũng không hề bị gián đoạn.
“Tốt lắm, Đường Ninh, tiếp tục duy trì.”
Sau khi cảnh này xong xuôi, Đường Ninh muốn rời đi, nhưng Hứa Hân lại bắt lấy cô: “Chị Ninh, chị có thể dạy em diễn xuất không?”
“Em thực sự muốn trở thành một người như chị.”
Sau khi Lâm Thiển nhìn thấy thì lập tức bước tới trước Hứa Hân nói: “Hứa tiểu thư, chị Ninh phải chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo.”
“Vậy thì em sẽ đợi chị Ninh rảnh rỗi.”.
Truyện Ngược
Đường Ninh không nói chuyện, Lâm Thiển cũng không nói nữa, nhưng nhân viên ở bên đã nhắc nhở Hứa Hân: “Chị Ninh bận như vậy, làm sao có thời gian dạy cô diễn xuất được.
Đừng có làm phiền chị Ninh.”.