Cô biết những năm qua Quyền Tự Dạ đã vì cô mà làm rất nhiều việc, nhưng cô lại nhất quyết không chấp nhận vì cô không thể làm gì có lỗi với mẹ Quyền Tự Dạ.
Khi còn là sinh viên, cô thích Quyền Tự Dạ, nhưng mẹ của Quyền Tự Dạ đã cảnh cáo rằng, nếu cô dám quyến rũ Quyền Tự Dạ, vậy thì mẹ Quyền Tự Dạ thà tự tử chứ không đồng ý để Lâm Thiền trỏ thành con dâu mình.
Sự sỉ nhục nhiều năm trước là nguyên nhân sâu xa khiến Lâm Thiển không muốn chấp nhận Quyền Tự Dạ.
Không phải vì cô ấy để ý đến thể diện mà chỉ là cô áy hận.
“Chị Ninh…… Trời ơi, chị Ninh……”
Với tiếng rơi của sợi dây, tắt cả các nhân viên đều bị sốc, bởi vì Đường Ninh thực sự đã rơi xuống giếng.
Lâm Thiển bước tới, ngay lập tức quay về phía nhân viên và nói: “Đừng tạo mưa nữa.”
Sau đó, cô định xuống giếng nhưng bị nhân viên ngăn lại: “Không đi được đâu, nguy hiểm lắm”.
“Đường Ninh có thể đi, sao tôi không đi được.” Sau đó, Lâm Thiền liền quấn dây thép lên người, và nói với nhân viên hậu trường: “Mau tìm người giúp…….
thả tôi xuống dưới.”
Lâm Thanh không nói thêm lời nào, đi thẳng xuống giếng: “Chị Ninh……chị Ninh…….”
“Chị không sao.” Đường Ninh đáp: “Chỉ là chị không nhìn rõ.
Lâm Thiển nhanh chóng bật điện thoại lên, nhưng nhìn thấy Đường Ninh ngồi trong giếng với cánh tay đầy máu.
“Bị thương nặng không?”
“Không nặng lắm, vẫn chịu được, em là con gái, làm sao lại xuống thẳng đây như thế.”
Lâm Thiển xuống đến đáy giếng, vội vàng bước tới kiểm tra vết thương cho Đường Ninh: “Chắc là lúc bị ngã xuống bị xước cánh tay rồi, còn chỗ nào bị đau không?”
“Không cần chuyện bé xé ra to, càng không được gọi điện cho Mặc Đình, coi như chưa xảy ra việc này.” Đường Ninh lập tức dặn dò: “Bị thương ở phim trường là chuyện hết sức bình thường.”
“Chị không muốn Mặc Đình lo lắng đúng không?” Lâm Tuyền bóc mẽ Đường Ninh: “Sự việc đương nhiên có thể không truyền ra bên ngoài, nhưng phải biết nguyên nhân, như vậy nhân viên hiện trường mới phải cẩn thận hơn.”
Đường Ninh nhìn thấy Lâm Thiền, phát hiện ra rằng cô gái này thực ra không yếu đuối như vẻ bề ngoài, thực ra cô ấy.
rất kiên cường.
“Chị Ninh, trợ lý Lâm, hai người không sao chứ? Bây giờ chúng tôi sẽ kéo hai người lên ngay.” Miệng giếng vang lên tiếng gọi của nhân viên hiện trường, sau đó Đường Ninh và Lâm Thiển được cứu lên.
Lúc này, đạo diễn đang mắng nhân viên hậu trường một trận.
Hứa Hâm cũng ở gần đó, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, anh bắt giác nhìn chiếc khóa an toàn đã được tháo ra khỏi người Đường Ninh.
Đường Ninh lợi hại như vậy, mà vẫn bị thương à?
Tôi còn tưởng cô ấy là thiên hạ vô địch chứ, xí!
“Thật sự là tôi đã kiểm tra qua rồi, đạo diễn, là thật đó.”
“Vậy thì kiểm tra lại lần nữa.” Lâm Thiển đột nhiên lạnh lùng yêu cầu nhân viên hậu trường.
Khi Lâm Thiển nói câu này với giọng điệu sắc lạnh, tất cả mọi người đều có chút chắn động.
Trợ lý mới của Đường Ninh dường như như không thích nói chuyện, vậy mà còn khiến người ta vừa gặp lại bất ngờ như vậy.
Lúc trước nhìn trầm lắng và ít nói, vốn tưởng rằng người mới ngoài vòng không giao tiếp tốt như người trong vòng như thế, nhưng nhìn cô ấy bảo vệ Đường Ninh như vậy, người trong đoàn phim, đối với Đường Ninh sẽ trở thành coi trọng và kiêng nễ hơn.
“Điều bắt trắc xảy ra luôn có lý do, không thể trách móc vài câu là xong.
Dù sao đây cũng là chuyện liên quan đến sống chết.”
“Trợ lý Lâm nói không sai, chuyện này nhất định phải điều tra kỹ lưỡng.” Đạo diễn cũng nói theo.
Chung quy, người bị thương, néu đổi thành diễn viên phụ, có thể còn nói hay được, nhưng người bị thương là Đường Ninh, trách nhiệm này ai cũng không gánh nỏi.
“Trợ lý Lâm, phân cảnh tối nay không quay nữa, cô đưa Đường Ninh đến bệnh viện xem vết thương trước đi.” Lâm Thiển gật gật đầu, liếc nhìn Đường Ninh, hai người hiểu lòng đối phương..