Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm


Sau đó, chị Long gọi điện cho Đường Ninh, câu đầu tiên thốt ra chính là: “Cô ta bị điên à? Em làm gì cô ta mà động tí là tự tử.”
Tâm trạng Đường Ninh vẫn luôn bức bối, nhưng nghe thấy giọng chị Long cô liền bật cười: “Chị cứ tin vậy đi, em chẳng làm gì cô ta cả.”
“Đùa gì vậy, cô ta nghĩ cô ta là ai?” Chị Long hậm hực: *Em chăm chỉ làm diễn viên, người khác không chủ động, em trước giờ đều vui vẻ hòa nhã.”
“Nếu đã biết như vật, không phải là được rồi sao?”
“Nhưng lần quan hệ công chúng này có vẻ không dễ dàng mà?” Chị Long vẫn rất lo lắng: “Chị nghe Lục Triệt nói rồi, em muốn công khai mọi chuyện.

Điều này có nghĩa là em nói cho tất cả mọi người biết ả điên đó để lại di ngôn, viết di thư đều là mắng chửi em.”
“Đường Ninh, em cũng biết mà? Chuyện này quan hệ công chúng không giải quyết được.”
“Em biết.” Đường Ninh trả lời.

“Nhưng em là ai? Em là Đường Ninh, chị tin em.” Chị Long đột nhiên trở nên lạc quan: “Cùng lắm thì không làm diễn viên nữa thôi, vừa hay, chị có một ý tưởng, đang tìm cơ: hội nói với em đây.”

*Chị nói đi.”
“Chị muốn mở công ty quản lý.” Chị Long nghiêm túc nói: “Mẹ của Lục Triệt vẫn luôn coi thường chị, lần này còn chán ghét chị sinh con gái, cho nên…”
“Không hồ là bạn lâu năm.” Đường Ninh phụ họa: “Thật ra, em cũng nghĩ giống chị.”
“Công ty của chúng ta phải thật đặc biệt, nếu không, giới giải trí có một Hải Thụy là đủ rồi.” Chị Long nói tiếp.

“Đúng vật, cho nên em đã bảo Lâm Thiển đi tìm kiếm những nghệ sĩ có tài năng nhưng vẫn luôn bị vùi lấp.”
“Trời ơi, chị cảm thấy chúng ta ăn ý đến bất ngờ.” Chị Long không khỏi phấn khích kêu lên: “Cho nên Ninh à, không phải sợ, em chỉ cần làm tốt việc của mình, chúng ta luôn có thể bắt đầu lại.”
Nói chuyện với chị Long xong, Đường Ninh bỏ điện thoại xuống, nhìn Mặc Đình nói: “Đình…giúp em thu xếp mở họp báo.”
Một diễn viên đang yên đang lành, tại sao lại đến chết cũng nguyền rủa Đường Ninh?
Hơn nữa, trước đây cả hai chưa từng có một giao thiệp nào, thậm chí còn chưa tính là quen biết nhau, rốt cuộc là thâm cừu đại hận thế nào mà khiến Hứa Hân đâm xe vào.

ngày hôm trước rồi tự tử vào ngày hôm sau?
Trong mắt người bình thường, nếu không phải cực hạn bức hại sẽ không có người muốn đi đến bước đường đó, bởi vậy tất cả mọi người đều cho rằng vấn đề mấu chốt này nằm ở Đường Ninh, chưa kể Đường Ninh vẫn luôn ra tay ác liệt.

Lẽ nào Hứa Hân này thực sự vô cùng uất ức?
Các phương tiện truyền thông báo chí đều đang nói về vấn đề này, họ đều đang suy đoán về nó.

Đủ loại tin đồn lan tràn khắp nơi, có lẽ lúc này người vui nhất chính là kẻ thù bị Đường Ninh trấn áp lúc trước?
Đường Ninh ra tay quá tàn nhẫn, ép người đến chết!
“Từ khi tuyên bồ trở lại, Đường Ninh luôn bị bôi đen, ngày càng trở nên trầm trọng hơn.


Vốn dĩ nghĩ rằng cô ấy sẽ có thể bình yên với chiếc vương miện ảnh hậu.

Không ngờ lại như vậy.

Thật không ngờ.”
“Đường Ninh mau ra giải thích đi.

Nếu cô không nói rõ thì đừng mơ lại trở thành thần tượng trong lòng mọi người.”
“Đường Ninh đã đối xử với Hứa Hân như thế nào? Cô phải giải thích rõ ràng đầu đuôi.”
“Nghe nói trước khi Hứa Hân tự sát đã nói chuyện với Đường Ninh.

Đường Ninh, cô phải chịu trách nhiệm về cái chết của Hứa Hân!”
“+ Đường Ninh, cuối cùng cũng giết chết người rồi, cô có vui không?”

“Ảnh hậu gì chứ, đúng là tội phạm giết người!”
Đối mặt với cuộc tranh cãi trước nay chưa từng có, đừng nói là Đường Ninh, ngay cả những người xung quanh cũng mệt mỏi.

“Những người hâm mộ này thật là thay mặt như trở bàn tay.

Trước kia luôn miệng hét lên yêu phu nhân.

Lúc này lại đổi sắc mặt ngay lập tức.” Lục Triệt thở dài đến trước mặt Mặc Đình: “Chủ tịch, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Thực sự rất khó xử lý.”
“Ba ngày sau, sắp xếp một cuộc họp báo.” Mặc Đình nói thẳng với cậu ấy: “Vẫn không nên đi so đo với người chết.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận