Tuy nhiên, sau khi trận đấu của Tinh Lam kết thúc, cô mới nghe được tin tức này, biết bản thân mình sắp ký hợp đồng với Hải Thụy, cô không cảm thấy vui.
Vì vậy, cô lập tức gọi cho Đường Ninh: “Chị Ninh.
…
Chuyện này em căn bản không biết.”
“Như thế nào? Em cảm thấy không vui khi có thể ký hợp đồng với Hải Thụy sao?”
“Em muốn ở lại… bởi vì chị và Lâm Thiển đã cho em một cơ hội để tái sinh.”
“Cự Tinh chỉ có ba người, mà Hải Thụy là toàn bộ ***, kỷ lục em muốn, địa vị nữ vương, những thứ này, Cự Tinh không thể cho em những thứ này, chỉ có thể là Hải Thụy mới có thể cho em có không gian phát triển.
Chỉ có Hải Thụy mới có thể hộ tống em trong hành trình trở thành ngôi sao.” Đường Ninh kiên nhẫn giải thích: “Lâm Thiển và chị cũng sẽ hỗ trợ việc vớt đỡ những người tài năng hơn.
Em… chị không có ý định tiếp tục dẫn dắt.”
“Chị Ninh…”
“Yên tâm đi, chị biết em sẽ lo lắng, nhưng là hãy tin chị đi, Hải Thụy sẽ khiến em vui vẻ.
Em sẽ yêu thích vương quốc giải trí do chồng chị thành lập.
Từ nay, em sẽ được người chuyên nghiệp quản lý hơn.”
Tỉnh Lam trong lòng không nỡ bỏ, nhưng như Đường Ninh đã nói, những gì mà Cự Tinh có thể mang lại cho cô ấy là rất hạn chê.
Và những gì cô ấy biết rõ nhất là có nhiều người trong giới giải trí đang chờ Đường Ninh đến cứu vớt, và cô ấy cũng cần phải ở trên một sân khấu lớn hơn.
Bằng cách này, đó là sự báo đáp vĩ đại nhất đối với Cự Tỉnh.
“Em sẽ không bao giờ quên rằng em là một nghệ sĩ từ Cự Tỉnh.”
“Nhớ rõ là tốt rồi.” Đường Ninh cười.
Nói xong, Đường Ninh để điện thoại xuống, dựa vào ngực của Mặc Đình.
“Nghệ sĩ đầu tiên của em, đã giao cho Hải Thụy, anh phải thu xếp tốt nha.” Đường Ninh lầm bẩm nói với Mặc Đình.
Mặc Đình từ phía sau hôn lên tóc Đường Ninh, ôm chặt lấy cô: “Bọn họ đều rất xuất sắc.”
“Đương nhiên, cũng đừng nhìn, là ai chọn đấy.” Đường Ninh nhẹ giọng ngâm nga, thật ra vẫn là không nỡ.
Ngoài ra, trong mắt người ngoài, Đường Ninh đã hy sinh rất lớn, cuối cùng nghệ sĩ mà cô đưa ra cũng đổi chủ ký hợp đồng với Hải Thụy, dù đã là vợ chồng thì cũng không tránh khỏi việc bị người khác chỉ trích, vì người khác mà làm mai mối.
Vào lúc này, thế giới bên ngoài vẫn không thẻ hiểu được ý định ban đầu của Đường Ninh là thành lập Cự Tinh.
Đương nhiên, Đường Ninh sẽ không quan tâm đến những tin đồn này.
Và một phần lớn mọi người nhìn tháy tiềm năng trở thành nghệ sĩ của Đường Ninh, cho nên nhao nhao muốn thu hút sự chú ý của Đường Ninh, nhưng là, tiểu Ninh của chúng ta, tùy tiện mà ký hợp đồng sao?
“Cho ra một nghệ sĩ, em thấy có tốt không?” Trước khi đi ngủ, Mặc Đình không khỏi nhẹ giọng hỏi Đường Ninh, rốt cuộc ba nghệ sĩ trong tay cô đã được cứu rồi, cô có thể sẽ ký thêm nhiều nghệ sĩ nữa.
“Ừm, em thấy tốt, nhưng lần này không liên quan gì đến nghệ sĩ.” Đường Ninh nhẹ nhàng đáp.
“Hả?”
“Anh chờ xem, em muốn tạo ra kỳ tích.” Đường Ninh làm một nút thắt tò mò cho Mặc Đình.
Mặc Đình không khỏi bật cười, anh ôm Đường Ninh vào lòng, thì thầm vào tai cô: “Em chính là kỳ tích.”
Người ngoài giới đang phân tích giá trí hiện tại của Đường Ninh, thấy rằng sau khi cô không làm người mẫu, không làm diễn viên nữa hóa ra còn có thể tạo ra nhiều thứ hữu ích thôi.
Rất nhiều nghệ sĩ đến đây và muốn ký hợp đồng với Đường Ninh.
Bất kể họ có nồi tiếng hay không, trong mắt các nghệ sĩ khác chỉ cần trải qua quá trình đào tạo của Đường Ninh, họ nhất định sẽ đạt được một thành tựu nhất định.
Dù sao đến cả bản chất hắc hồng như Hạ Hàm Mạt, Đường Ninh cũng tẩy trắng được.
Nhưng Đường Ninh hiện giờ tạm thời không muốn tìm nghệ sĩ, cô chỉ muốn làm một việc.
Bây giờ Tinh Lam đã do Hải Thụy quản lý vì vậy Lâm Thiển tạm thời trở về bên cạnh Đường Ninh.
Đường Ninh đưa cho cô tài liệu và nhờ cô tìm giúp một vị đạo diễn tên Kiều Sâm.
Kiều Quân hiện đã 60 tuổi, thân là đạo diễn nhưng địa vị của ông trong giới điện ảnh tương đối gượng gạo..