“Em nghe chị Long nói, giám độc Phạm đã đem chuyện nảy làm loạn đến chỗ chủ tịch Mặc của Hải Thụy rồi.
Hải Thụy cũng đã tổ chức một cuộc họp hội đồng quản trị bắt thường phải không ạ?” La Sinh hỏi Đường Ninh.
Mặc dù cậu không biết làm sao, nhưng lại không lo lăng cho bản thân, vì trước đó cậu ây nghe giám đốc Phạm nói gia đình ông ta có cổ đông của Hải Thụy.
“Đình và chị sẽ lo việc này, em chuẩn bị đến Hải Thụy đi.”
Nghe thấy Hải Thụy, La Sinh mở miệng, nhưng lại nuốt lại lời Sắp.
ra khỏi miệng, bởi vì cậu biết chỉ có đi đến Hải Thụy mới là sự giúp đỡ lớn nhất cho Đường Ninh.
“Vâng.”
“Sau khi tiền vào Hải „Thụy, người đại diện sẽ đặc biệt cô gắng giành nguồn tài nguyên tốt nhát cho em.
Em không cân phải giỗng như lúc còn theo chị mà còn phải tự mình luyện tập,”
Đường Ninh nhìn La Sinh rồi cần thận dặn dò: “Tin tưởng chị, Hải Thụy chính là thiên đường trong trái tim của môi nghệ sĩ.”
La Sinh ngoan ngoãn gật đâu, bởi vì trong lòng cậu, từ lâu đã coi Đường Ninh như chị gái, cậu muôn bảo vệ người thân này.
Tuy nhiên hiện tại cậu ây chưa đủ mạnh mẽ, chỉ khi trở thành nghệ sĩ hàng đầu thì cậu ấy mới có quyên lên tiêng và có thể, bảo vệ những người mà cậu ấy muốn bảo vệ.
“Em sẽ không bao giờ quên Cự Tinh đã cho em một sinh mệnh thứ hai.”
Đường Ninh mỉm cười xoa đầu La Sinh.
Đây là một cậu bé tốt, coi trọng tình nghĩa.
Đương nhiên, mặc dù La Sinh đến Hải Thụy, Hải Thụy cũng không đề cho La Sinh ra mặt thanh minh, mà tiếp.
tục để bạo lực trên mạng, và định vị của Hải Thụy đối với La Sình cũng gần giồng như Đường Ninh nghĩ.
Tất cả đều cùng một thây mà ra.
“La Sinh, tôi biết em không nỡ xa Cự Tịnh và Đường Ninh, nhưng em chỉ cần nhớ những gì Đường Ninh đã làm cho em.” Người đại diện của La Sinh ở Hải Thụy nói với La Sinh: “Lần này hội đồng quản trị đang gây rắc rồi rất lớn.
Cổ đông đều khiến trách tại sao Đường Ninh lại không làm theo cam kết chuyền nhượng nghệ Sĩ, mặc dù sau đó Mặc Đình đã điều khiển được thế cục nhưng Hải Thụy suy cho cùng vấn là một tập đoàn đa quốc gia, tất cả đều phải làm việc theo quy định… Em hiểu không?”
“Em hiểu.” La Sinh gật đầu.
“Tốt rồi, hiện tại em đang bị bôi đen, cho nên không cần phản ứng với người bên ngoài.
Nhân cơ hội này lựa chọn kịch bản cho tốt.”
Bởi vì người đại diện khuyên răn nên La Sinh cũng trút bỏ được sự lo lắng của mình.
“Chắc em không biết, ở Hải Thụy thân phận của Đường Ninh như thế nào, chúng tôi đêu rât ngưỡng mộ cô ây… bởi vì cô ấy luôn có dũng khí làm những việc mà người khác không dám làm, đắc tội với người mà người khác không dám đắc tội.” Người đại diện mỉm cười.
Tiếp theo, “Hiệp đạo y thánh” bắt đầu khởi quay, tất cả những ai đặt hy vọng vào siêu IP này đêu hy vọng, kết quả cuồi cùng sẽ khiến La Sinh hồi hận gấp trăm lần.
Tuy nhiên, La Sinh không trả lời.
Sau đó, tại một buổi tiệc chiêu đãi, La Sinh tình cờ gặp lại giám đốc Phạm, La Sinh không định đề ý đến ông ta nhưng lại bị giám đốc Phạm chặn lại.
“Cho chút mặt mũi lại không muốn, bây giờ biết bị bôi đen là như thế nào rôi hả?”
La Sinh cầm ly rượu đỏ, dùng ánh mắt lạnh lùng, nhìn giám độc Phạm, thật sự là muôn trợn mắt một cái.
“Còn không có dũng khí nói chuyện với tao, đúng là cái thứ đàn bà.
Gan nhỏ vậy, e răng cũng nhỏ như bên dưới của mày phải không?”
Nghe thấy lời nói đầy xúc phạm này, La Sinh cuôi cùng nhìn về phía giám đốc Phạm.
Tuy nhiên, lúc này người đại diện đã trực tiếp.
bước tới và nói với La Sinh: “Sao với loại người nào cũng có thê nói chuyện được vậy?
Nhanh qua đó đi.
Đạo diễn Lý không nhìn thấy em, đang hỏi em đâu kìa.”
Lời này của người đại diện mang theo sự khinh thường sâu sắc và rõ ràng đôi với giám đốc Phạm, điều này khiển giám độc Phạm rất không hài lòng..