Chuyện HF muốn thay đổi chuyện phát ngôn nhanh chóng được lan truyền khắp nơi… Mặc Đình cũng nhận được tin này trong lúc rảnh rỗi, đối với anh mà nói, quyền phát ngôn của HF nếu ở Hải Thụy thì ngay cả những nghệ sĩ cấp thấp nhất có thể sẽ xem nhẹ.
Tuy nhiên, đối với Đường Ninh mà nói, đó là việc giật thành công những gì thuộc về Mặc Vũ Nhu từ trong tay cô ta, vì vậy anh lập tức gọi điện cho Đường Ninh: “Em làm rất tốt.”
Đường Ninh khẽ cười, sau đó chỉ có tiếng cảm thán: “Có thể nhận được lời khen của anh, khiến em hạnh phúc hơn bát cứ điều gì.”
“Anh sẽ đợi em…quay trở lại vị trí số một.”
Lần này, Đường Ninh chỉ đáp lại hai chữ: “Sẽ chứ!”
Cũng là lúc quay về Thiên Nghệ nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Mặc Vũ Nhu.
Khi tin tức được truyền ra ngoài, Mặc Vũ Nhu vẫn đang ngủ rất ngon trong căn hộ của Hàn Vũ Phàm, đêm qua cô ta đã trực tiếp chạy ra khỏi bệnh viện và dùng khổ nhục kế hòng giữ Hàn Vũ Phàm ở lại, canh giữ Hàn Vũ Phàm cả đêm, không để anh gọi điện thoại cho Đường Ninh.
Chỉ cần là những thứ nằm trong tay Mặc Vũ Nhu, người khác…đừng nghĩ tới chuyện có cơ hội lấy đi, đặc biệt là Đường Ninh, người đang chống lại cô khắp nơi.
Trợ lý đến căn hộ với vẻ sốt ruột và lo lắng, gọi điện báo tin cho cô, lúc đầu Mặc Vũ Nhu không hề tin: “Phát ngôn của HF là việc đã nắm chắc trong lòng bàn tay rồi, không thể thay đổi gì nữa.”
“Vũ Nhu, đây là sự thật, vào trưa nay Hàn Tổng đã nhận được cuộc gọi từ HF, bên kia đã đích thân nói với anh áy rằng sẽ thay thế người phát ngôn sang Đường Ninh.
Nếu không, họ sẽ hợp tác với các nghệ sĩ của công ty khác.” Trợ lý chỉ vào tin tức, vẻ mặt vừa lo lắng và nản lòng: “Rốt cuộc thì Đường Ninh đã dùng cách gì mà ngang nhiên giành được quyền phát ngôn và giật lấy mọi thứ của em chứ.”
“Trở về công ty, em muốn chính miệng Vũ Phàm cho em một lời giải thích về chuyện này.” Mặc Vũ Nhu nói nếu cô chất vấn Hàn Vũ Phàm qua điện thoại hoặc ở nhà, đều có thể bị đánh lừa bởi những lời ngon tiếng ngọt của anh, chỉ khi đến công ty và đối chất với nhau, anh ta mới chịu công tư phân minh.
Thực ra Hàn Vũ Phàm cũng đang trong tình trạng bị công kích nặng nè, bên kia kiên định chỉ cần Đường Ninh như vậy, Mặc Vũ Nhu trực tiếp bị thay thế, điều này gây tổn thương rất lớn cho Mặc Vũ Nhu, nhưng anh ta không có quyền nói không.
Suy cho cùng thì anh không thể qua được vấn đề tiền bạc.
Trong khi Hàn Vũ Phàm đang nghĩ ra cách nào để xoa dịu Mặc Vũ Nhu, Mặc Vũ Nhu bước vào văn phòng tổng giám đốc bằng xe lăn với sự trợ giúp của trợ lý, còn đến sớm hơn Đường Ninh, dù sao cũng chỉ cách đó vài trăm mét.
“Hàn Vũ Phàm, rốt cuộc có chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao em lại bị Đường Ninh cướp đi quyền phát ngôn đáng lý phải thuộc về em chứ?”
Hàn Vũ Phàm ra hiệu cho trợ lý của mình đi ra ngoài, chờ khi văn phòng chỉ còn lại hai người, Hàn Vũ Phàm tiến lên phía trước ôm lấy Mặc Vũ Nhu: “Vũ Nhu, chuyện này cũng không còn cách nào khác, anh sẽ giúp em nhận thỏa thuận hợp đồng phát ngôn tốt „ hơn.
“Anh cũng biết, ngài Eugene của HF và cô Doãn Lâm, người được bình chọn trong top 10 siêu mẫu của năm là anh em, quyền phát ngôn lần này rất quan trọng với em, điều quan trọng nhất là, làm sao lại có thể bị Đường Ninh cướp mắt?” Mặc Vũ Nhu đẩy Hàn Vũ Phàm ra với vẻ kích động, giọng nói vô cùng giận dữ: “Cô ta đã cướp anh rồi, còn chưa đủ sao? Tại sao cô ta lại cướp hết mọi thứ của em? Em không quan tâm…nều như em mắt đi quyền phát ngôn lần này, thì em không cần đứa con này nữa, em cũng sẽ không ở lại Thiên Nghệ.”
“Em đang nói cái gì vậy?” Hàn Vũ Phàm nhanh chóng khống chế cô: “Làm sao có thể tùy tiện nói không cần con chứ? Em biết rõ, anh luôn đứng về phía em, nhưng lần này thái độ của HF rất kiên quyết…”
“Dù sao Đường Ninh cũng đã nhường rất nhiều lần rồi, nhường thêm lần này thì có sao đâu chứ? Cô ta cũng sắp gả cho anh rồi, cô ta còn làm phát ngôn làm gì nữa?”
Sau khi nghe những lời của Mặc Vũ Nhu, Hàn Vũ Phàm cảm thấy có lý.
Theo tính cách của Đường Ninh, đã nhường nhiều cơ hội như vậy, thêm lần này cũng không sao, cô nhất định sẽ đồng ý, vì vậy anh nhanh chóng an ủi Mặc Vũ Nhu: “Anh sẽ nói với cô ấy, đừng tức giận nữa được không?”
Mặc Vũ Nhu ngã vào vòng tay Hàn Vũ Phàm không ngừng khóc như mưa, vào lúc này trợ lý cũng gõ cửa phòng làm việc của Hàn Vũ Phàm, thông báo Đường Ninh và chị Long đã trở về công ty.
Mặc Vũ Nhu ngay lập tức kìm nước mắt lại và giữ một khoảng cách nhất định với Hàn Vũ Phàm, vẫn là vẻ mặt uất ức ấy, cho đến khi Đường Ninh đẩy cửa phòng làm việc của Hàn Vũ Phàm.
“Đường Ninh, tối hôm qua em đi đâu vậy? Em có biết là anh đã tìm em cả đêm không?” Chưa gì Hàn Vũ Phàm ập xuống là một câu chất vấn.
Đường Ninh liếc nhìn anh, rồi nhìn sang Mặc Vũ Nhu.
“Anh và Vũ Nhu chỉ là hiểu lầm.
Anh đã gửi tin tức để làm rõ rõ.
Em đừng chuyện bé xé ra to nữa được không?”
Đường Ninh không rời tầm mắt và không nói một lời nào, bởi vì cô biết rất rõ ràng đêm mà Hàn Vũ Phàm tìm cô, là cùng Mặc Vũ Nhu lên giường, nếu không, thì anh đã biết được cô không còn ở trong căn hộ lúc trước rồi.
“Nhưng anh và cô Mặc không phải hiểu lầm…” Đường Ninh bình tĩnh nói: “Tôi đã giúp cô rất nhiều lần, nhưng cô lại cắn ngược tôi, trong mắt các người, có phải tôi dễ ức hiếp đến vậy không 2”
“Đường Ninh, lúc đó Vũ Nhu cũng sợ có tụi paparazzi có mặt, nên chỉ có thể đối đáp như vậy!”
“Thật sao?” Đường Ninh nghỉ ngờ hỏi ngược lại.
“Bất luận như thế nào, chuyện này đã qua rồi, em đừng truy cứu nó nữa, còn chuyện quyền phát ngôn của HF, hay là em trả lại cho Vũ Nhu nhé, quyền đại diện này, thực sự rất quan trọng đối với cô ấy, em đã giải nghệ rồi, sau này sẽ không đi catwalk nữa, vì vậy…việc nhận quyền phát ngôn không có lợi ích gì cả.” Hàn Vũ Phàm trực tiếp dùng giọng điệu mệnh lệnh yêu cầu Đường Ninh trả lại quyền phát ngôn cho Mặc Vũ Nhu.
Đọc thêm nhiều truyện hay tại truyen one “Đúng rồi, Đường Ninh, cô đã không đi diễn catwalk nhiều năm như vậy, đối với sàn diễn chữ T còn chưa quen…” Mặc Vũ Nhu cũng gia nhập vào hàng ngũ khuyên giải: “Hơn nữa, quyền phát ngôn của HF vốn dĩ là của tôi.
HF thấy tôi bị thương và nghĩ rằng tạm thời tôi chưa thể hồi phục, vì vậy mới lựa chọn cô.
Cô cũng không muốn trở thành người thế thân đúng không?”
“Câu này được nói ra từ miệng của cô Mặc, có chút mỉa mai rồi.” Đường Ninh lạnh lùng nói, nhưng nhận lại một câu trách mắng từ Hàn Vũ Phàm.
“Đường Ninh, lúc trước em chưa từng như vậy, hơn nữa nếu còn yêu anh thì em không nên nhận quyền phát ngôn này, vì kế hoạch lâu dài của công ty, chúng ta cần giải thưởng kia của Vũ Nhu để nâng cao địa vị của chúng ta.” Đọc full tại truyen one Những lời này của Hàn Vũ Phàm rõ ràng đang mang ý đe dọa, lại còn dùng việc yêu và không yêu.
Nghe vậy, trong lòng Mặc Vũ Nhu cười thầm, bởi vì cô biết Đường Ninh có thể vì Hàn Vũ Phàm mà làm tất cả, huống chỉ là từ bỏ một quyền phát ngôn?
“Vũ Phàm, anh có thể nhanh chóng liên hệ với công ty HF để giải thích một chút.
Đường Ninh đang cân nhắc chuyện đám cưới, và không chuẩn bị nhận bất kỳ quyền phát ngôn nào cả…”
Hàn Vũ Phàm gật đầu, đang định nhắc điện thoại trên bàn làm việc lên, nhưng Đường Ninh đã vươn tay cầm điện thoại trong tay Hàn Vũ Phàm ấn ngừng: “Việc phát ngôn này…tôi đã nhận rồi.”
“Đường Ninh?” Hàn Vũ Phàm vô cùng ngạc nhiên, Đường Ninh trước giờ không bao giờ phản bác bắt kỳ quyết định nào của anh.
“Đừng quên, tôi cũng là người mẫu của Giải trí Thiên Nghệ, và tôi đã nói chuyện với người sáng lập HF, ngài Eugene, ông ấy rất mong sự hợp tác của chúng tai”.