Buổi lễ ký kết cùng với HF được tổ chức vào lúc chín giờ sáng, toàn bộ quá trình được truyền hình trực tiếp, đồng thời cũng thông báo với mọi người rằng đây được coi là lá phiếu của HF ủng hộ cho Đường Ninh và Mặc Vũ Nhu trong trận chiến này.
Đã ba năm trôi qua, Đường Ninh gần như đã quên mắt cảm giác khi tham dự sự kiện, nhưng khi cô mặc chiếc váy dài hai dây màu trắng và đeo trang sức do HF tài trợ, sự tự tin của cô đã trỏ lại.
Mới sáng sớm, chị Long đã lái xe từ căn hộ đến Khải Duyệt Đế Cảnh, bởi vì chị ấy là người đại diện của Đường Ninh, cho nên Mặc Đình đặc biệt cho phép chị ấy được vào biệt thự.
Vốn dĩ chị đã chuẩn bị một bộ lễ phục cho Đường Ninh mặc đi sự kiện… Nhưng khi chị bước vào cửa, nhìn thấy Mặc Đình đã chuẩn bị cho Đường Ninh một tầng lầu để làm phòng chứa trang phục, chị ấy thật sự choáng váng.
“Chủ tịch của Hải Thụy đúng là chủ tịch của Hải Thụy, hào phóng và chu đáo!” Chị Long cảm thán.
Mặc Đình cũng vừa đi ra khỏi phòng để quần áo,vừa vào liền nhìn thấy Đường Ninh, anh nhìn chị Long và nói: “Tôi có chuyện muốn nói với Đường Ninh.”
“Được, tôi lập tức đi ra ngoài.” Chị Long khôn khéo xoay người bước ra, đóng cửa lại.
Đường Ninh đứng trước gương mỉm cười nhìn Mặc Đình, như một đóa hoa huệ nở rộ tươi tắn, tao nhã khiến người ta phải nhìn cô.
“Anh muốn nói chuyện gì với em2”
Mặc Đình không nói gì, chỉ bước nhanh đến ôm cô từ đằng sau, quay đầu cô lại, đột ngột hôn lên đôi môi mỏng của cô: “Anh muốn hôn em, muốn… cưng chiều em.
“Em sắp muộn rồi.” Đường Ninh cũng lưu luyến đôi môi của Mặc Đình.
“Anh sẽ xem truyền hình trực tiếp…”
Đường Ninh hài lòng gật đầu, khoác tay Mặc Đình, cùng nhau bước ra khỏi biệt thự, thật ra hai người giống như một cặp trời sinh, bởi vì Đường Ninh giống như bông tuyết trắng thuần khiết, làm người ta nghĩ đến sự thánh thiện, mà Mặc Đình lại mang theo vô vàn quyền rũ, giống như màn đêm nguy hiểm.
Chị Long cảm thấy có chút si mê, như vậy mới là vợ chồng… không giống tên cặn bã Hàn Vũ Phàm kia.
Sau đó Đường Ninh lên xe dưới sự giúp đỡ của chị Long, trong suốt quãng đường, chị Long vừa lái xe vừa nói: “Thời gian ký kết là chín giờ, chúng ta sẽ đến vào khoảng tám giờ năm mươi phút, không sớm cũng không muộn, vừa khéo.”
“Mọi chuyện luôn được chị sắp xếp ổn thỏa.” Đường Ninh cúi đầu lướt điện thoại.
“Ba giờ chiều sẽ bay, mà Mặc Vũ Nhu bên kia chắc chắn sẽ sắp xếp người hâm mộ đến ngáng đường em, chị xem trong câu lạc bộ người hâm mộ não tàn của cô ta thậm chí chỉ vì muốn bôi đen em mà sắp xếp cả người chụp hình, đăng ảnh nóng, có người sẽ tìm cơ hội làm ra chuyện khiến em xấu hổ, còn có một phần khác giả làm người qua đường lẫn lộn trong đám người đứng xem để gây nhằm lẫn nhận định của những người ngoài cuộc.” Chị Long khinh thường cười nhạt, đó là thủ đoạn của học sinh tiểu học, thế nhưng thủ đoạn của học sinh tiểu học này lại mang đến cho người khác tổn hại lớn nhát.
“Chuyện này làm sao chị biết?” Đường Ninh cảm thấy có chút kỳ quái.
“Bởi vì chị có gián điệp trà trộn trong đó…” Chị Long đắc ý nói lầm bằm: “Để cho mấy đứa này đi… đến khi video bị lộ ra, không biết cái mặt kia sẽ bị vả đến sưng như thế nào…”
Đường Ninh cười cười, không cho là đúng, có thể tụ tập người hâm mộ não tàn cũng là năng lực của Mặc Vũ Nhu, so với số lượng người hâm mộ tích cực hiện tại của cô mà nói, thật sự ít đến đáng thương, nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy ánh mắt chờ mong của bọn họ khi nhìn thấy cô ở sân bay.
Tám giờ năm mươi phút sáng.
Đường Ninh đúng giờ đến khách sạn ký kết, bước lên thảm đỏ trong ánh mắt của phóng viên truyền thông.
Chị Long chọn tám giờ năm mươi vì nếu đến quá sớm sẽ làm giảm giá trị con người của cô xuống, nhưng cũng không thể đến muộn, vì vậy mà chị Long phải tính toán thật kỹ càng.
“Đường Ninh, sau sự kiện lần trước, cô đã không còn xuất đầu lộ diện, bây giờ cô vừa quay lại lập tức cướp lấy hợp đồng đại diện của Mặc Vũ Nhu, đây có phải là âm mưu của cô?”
“Sáng nay Mặc Vũ Nhu đã gửi cho chúng tôi một số hình ảnh cố gắng đứng dậy, có phải là đang lên án cô cướp đi hợp đồng đại diện?”
“Đường Ninh, có phải cô đang có ý định quay lại giới người mẫu hay không?”
Đường Ninh vẫn mỉm cười từ đầu đến cuối, nhưng không hè trả lời những câu hỏi của phóng viên, sau khi vào khách sạn, cô lập tức đi theo sự sắp xếp của HF, mức độ phối hợp rất cao.
Thế nhưng, Hàn Vũ Phàm đáng lẽ ra phải tham dự sự kiện này, anh ta lại lấy cớ bận công việc để một trợ lý đi thay, điều này khiến mọi người một lần nữa đoán được rằng mối quan hệ giữa Đường Ninh và giải trí Thiên Nghệ đang dần dần rạn nứt.
Thế nhưng thực chất Hàn Vũ Phàm đang bị Mặc Vũ Nhu bám lấy, làm sao cô ta có thể để Hàn Vũ Phàm đến cổ vũ cho Đường Ninh?
Ở công ty giải trí Hải Thụy, Mặc Đình cũng đang xem truyền hình trực tiếp trong phòng làm việc, nhìn Đường Ninh trên màn hình không tranh không đoạt, đẹp đẽ ôn hòa nhưng lại khiến người ta không thể không chú ý, kết thúc buổi ký kết, Mặc Đình gọi một cuộc gọi nội tuyến cho trợ lý đi vào: “Buồi chiều sắp xếp bốn vệ sĩ đến bảo vệ Đường Ninh cho đến khi cô ấy lên máy bay.”
“Vâng thưa chủ tịch…”
Bởi vì Mặc Đình biết, hợp đồng đại diện của Đường Ninh mặt ngoài bằng phẳng như một tắm gương, nhưng bên trong lại gồ ghè sỏi đá.
Sau buổi lễ ký kết, Đường Ninh và nhà sáng lập HF cùng nhau ăn cơm trưa, đến một giờ chiều, Đường Ninh rời khỏi khách sạn và đi thẳng đến sân bay… Nhưng càng đến gần, chị Long lại càng lo lắng: “Đường Ninh, chị sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ em, mà em cũng phải bảo vệ bản thân thật tốt.”
“Chị Long, chị cho rằng em chưa chuẩn bị tâm lý sao?” Đường Ninh vẫn bình tĩnh cười, bây giờ mọi chuyện vẫn đang nằm trong tầm kiểm soát của cô, có gì phải sợ? Ba năm trước, cô đã trải qua tất cả những chuyện này.
Sau đó, chị Long xuống xe, lấy hành lý ra rồi đi đằng sau bảo vệ cho Đường Ninh xuống xe, ban đầu không ai để ý đến hai người, nhưng khi cả hai vào đến sân bay, một đám người hâm mộ rất đông cầm hoa và quà chạy về phía cô, bọn họ nhét hoa vào trong tay Đường Ninh, nhưng Đường Ninh còn chưa kịp cầm chắc, vì vậy những bó hoa và món quà đều rơi trên mặt đất.
Đột nhiên, tất cả mọi người đều sững sờ, một người hâm mộ đeo kính đen và khẩu trang nhìn thấy, tỏ vẻ như bị tổn thương, lập tức nói với Đường Ninh: “Đường Ninh, cô có ý gì? Chúng tôi hâm mộ nên tặng hoa cho cô, sao cô có thể ném xuống đất như vậy?
Người nổi tiếng còn chưa đối xử với người hâm mộ như vậy, huống chi cô còn chưa nỗi tiếng!”
Tất nhiên Đường Ninh biết người này đang cố ý bới móc lỗi của cô, cho nên cô lập tức xin lỗi: “Thật xin lỗi, vừa rồi tôi không cầm chắc, tôi không có ý!”
“Cái gì mà không cố ý, tôi chắc chắn cô có ý!”
“Tôi cũng nhìn thấy, cô đã cố ý ném đi.”
Những người hâm mộ này bắt đầu kích động người qua đường, còn tiếp tục cao giọng: “Một người như cô làm sao có thể so sánh được với Vũ Nhu? Khi Vũ Nhu gặp người hâm mộ, cô ấy sẽ thân thiết chụp ảnh chung, cô cho rằng cô vừa mới nhận một hợp đồng đại diện đã có thẻ thay thế cô ấy sao?”
Càng ngày càng có nhiều người đến xem, càng lúc càng nhiều người tò mò, trong chốc lát đã có hơn trăm người đứng vây quanh Đường Ninh.
Cũng bởi vì số lượng người nhiều lên, cho nên người ái đéo bắt đầu kế hoạch thứ hai, giả vờ chen lấn, xô đẩy Đường Ninh: “Vì cái gì mà Vũ Nhu có thể nổi tiếng trong ba năm, mà cô lại bị cắm, bây giờ thì tôi biết rồi, không phải không có lý do, chẳng qua là do cô xấu tính, cô nhìn xem Vũ Nhu lương thiện như thế nào.”
“Cô trả lại hợp đồng đại diện cho Vũ Nhu!”
“Cho dù… ban đầu tôi cũng khá thích cô, nhưng cô lại thật sự ném hoa của người hâm mộ tặng cô xuống đất, thậm chí một nửa của Vũ Nhu cô cũng không bằng, cô cũng không xứng với hợp đồng đại diện của Vũ Nhu, tóm lại cô đã dùng thủ đoạn gì để cướp lấy nó? Cô nói đi…”.