Những lời chất vấn của người hâm mộ càng ngày càng lớn hơn, mà người qua đường cũng chụp ảnh bàn tán, cảm thấy Đường Ninh thật sự không đủ tư cách, lại càng tin tưởng vào nhân phẩm của Mặc Vũ Nhu hơn.
Mọi người vây quanh Đường Ninh, khiến Đường Ninh không còn đường lui, vì vậy cô bình tĩnh lại, tháo kính râm ra, khuôn mặt trắng nõn đối mặt với người hâm mộ kia và những người qua đường: “Cô muốn tôi trả lời câu hỏi của mọi người, cũng được, nhưng tôi có thể hỏi cô vài vấn đề chứ?”
“Cô hỏi đi.” Người hâm mộ kia nhìn cô với dáng vẻ để tôi xem cô có thể giở trò gì.
“Đầu tiên, cô nói rằng cô là người hâm mộ của tôi, vậy cô có biết tôi ra mắt vào năm nào và tôi giành giải thưởng vào năm nào, cô có thể nói cho tôi biết không?”
Những người hâm mộ kia vừa nghe xong lập tức sửng sót, làm sao bọn họ có thể hiểu Đường Ninh cơ chứ, bọn họ còn ghét Đường Ninh như vậy cơ mà.
“Tôi…chúng tôi đều là những người hâm mộ mới, nói tóm lại, cô đem hoa tôi tặng ném xuống đất là cô sai rồi.
“Có phải tôi ném hoa xuống đất hay không tạm thời không nhắc đến, tôi tin tưởng mọi vị trí của sân bay đều có camera ghi lại rõ ràng cảnh tượng vừa rồi, mà lúc hoa rơi xuống đất, tôi cũng đã xin lỗi cô, tôi tin chắc mọi người ở đây đều nghe được, tôi thừa nhận với tư cách là một đồng nghiệp, tôi vẫn còn nhiều điều cần phải học hỏi Mặc Vũ Nhu, vậy xin hỏi cô còn gì không vừa ý hay không?” Lúc Đường Ninh nói ra những lời này, giọng nói của cô nhỏ nhẹ, không có vẻ gì là mạnh mẽ cưỡng ép, nhưng trong lời nói lại chỉ rõ cô gái đang gây chuyện này hoàn toàn không phải người hâm mộ cô.
Mà trong lời nói của cô ta luôn nhắc đến Mặc Vũ Nhu, hơn nữa vừa rồi Đường Ninh đã giải thích, thái độ hào phóng lại khiêm tốn, một số người qua đường bắt đầu thay đổi thái độ… Những người hâm mộ này của Mặc Vũ Nhu đúng là áp đặt quá đáng.
“Đúng vậy, tôi cũng thích Vũ Nhu, chúng tôi chỉ cảm thấy cô làm sao có tư cách so sánh với cô ấy? Cô còn cướp lấy hợp đồng đại diện của cô ấy, cô phải trả lại cho cô ấy!” Nói xong người hâm mộ kia bắt đầu đẩy Đường Ninh, mà Đường Ninh lảo đảo, loạng choạng suýt chút nữa ngã xuống đất, may mắn thay…vệ sĩ mà Mặc Đình cử đến đã kịp thời đẩy đám đông sang một bên, đỡ Đường Ninh và cho người đứng bảo vệ xung quanh.
Chị Long thật sự tức giận, đứng chắn trước mặt Đường Ninh và người hâm mộ kia, quay đầu nói với Đường Ninh: “Em đi trước đi, chị sẽ đến ngay.”
“Vâng.” Đường Ninh vẫn bình thản như cũ, đeo kính râm vào.
“Hừ, nếu hôm nay cô không cho chúng tôi một lời giải thích, không trả lại hợp đồng đại diện cho Vũ Nhu thì cô cũng đừng hòng lên được máy bay.” Những người hâm mộ kia hừ hừ nói, sau đó nắm tay nhau tạo thành một bức tường.
“Các người thật sự tin tưởng vào nhân phẩm của Mặc Vũ Nhu đến vậy?” Chị Long hỏi lại với giọng điệu sâu xa.
“Đương nhiên, làm sao loại người hèn hạ như cô có thể so sánh được.”
“Những lời này tôi đã ghi âm lại…” Chị Long giơ điện thoại di động lên: “Đến lúc đó, tôi sẽ tặng cho các người một món quà lớn.” Nói xong, chị Long gọi điện thoại cho cảnh sát, cảnh sát ngay lập tức đến hộ tống Đường Ninh nhanh chóng rời khỏi tầm mắt của những người qua đường, nhưng trước khi rời đi, cô còn nhỏ giọng nói chuyện gì đó với cảnh sát.
“Đường Ninh, bây giờ Mặc Vũ Nhu đã làm cho chủ đề cướp hợp đồng đại diện này đẩy lên đỉnh điểm rồi.”
Chị Long nhìn vào điện thoại rồi nói với Đường Ninh.
“Vậy thì còn chần chờ gì nữa? Phát video thôi…”
Đường Ninh vừa đi vừa trả lời.
“Chị chờ đợi khoảnh khắc này lâu lắm rồi… Đúng lúc làm cho đám người hâm mộ kia nhìn rõ xem nữ thần trong cảm nhận của bọn họ thật ra là ngọc nữ hay là một con ****I” Nói xong chị Long bám vào một số điện thoại của paparazzi quen thuộc: “Đem những video trước đó chúng ta chuẩn bị, ngay lập tức đăng lên.”
*paparazzi: thợ săn ảnh, phóng viên thu thập tin tức ngầm, ngôn ngữ mạng của Trung Quốc còn gọi là cầu tử (chó săn) Hàn Vũ Phàm, để tôi xem lần này anh làm thế nào để cứu được Mặc Vũ Nhu!
Trong phòng nghỉ của Giải trí Thiên Nghệ, Mặc Vũ Nhu đang cười thầm vì chuyện xảy ra trên sân bay, nhìn những bức ảnh mà người hâm mộ đã chụp gửi cho cô ta, chắc chắn Đường Ninh đã bị chèn ép đến mức không có đường lui, khiến cô ta thật sự hả giận, cô ta muốn cho Đường Ninh biết tay, rồi trả lại hợp đồng đại diện cho cô ta, đây chỉ là một trong những cái giá mà Đường Ninh phải trả, sau này sẽ còn thú vị hơn nhiều.
“Vũ Nhu, sau nhiệt độ lần này, anh tin chắc em sẽ nhận được hợp đồng đại diện còn tốt hơn cả của HF.”
Trợ lý vừa mát xa vừa nịnh bợ cô ta.
“Tất nhiên, em sẽ là người lọt top 10 người mẫu của năm!” Mặc Vũ Nhu cười tự tin, nhưng sự tự tin đó cũng là nhờ Hàn Vũ Phàm tiếp sức mạnh cho cô ta, ví dụ như ngay lúc này, Hàn Vũ Phàm đột nhiên xuất hiện ở cửa phòng nghỉ, đưa cho cô ta một bản hợp đồng.
“Nào, người mẫu lọt top 10 năm nay của tôi, hợp đồng quảng cáo đây rồi, lập tức vào để họp thôi.”
Mặc Vũ Nhu gật đầu, trong lòng cảm thấy sung sướng, một đoàn người lập tức vào phòng họp để thảo luận về bản hợp đồng này.
“Mặc dù Vũ Nhu đã mắt hợp đồng bên HF nhưng cô ây đã nhận được một hợp đồng quảng cáo cho một nhãn hiệu mỹ phẩm quốc tế, cô ấy xứng đáng là báu vật của Thiên Nghệ.” Hàn Vũ Phàm say mê khen ngợi Mặc Vũ Nhu: “Về phần Đường Ninh, sau này có ai có ý hợp tác với cô ấy, lập tức từ chối với lý do cô ấy bận kết hôn, không nhận bát kỳ một hợp đồng đại diện nào „“
nữa.
Những lời này vang lên, Mặc Vũ Nhu càng cười rạng rỡ, nhưng… ngay khi hai người đang liếc mắt đưa tình, Hàn Vũ Phàm đột nhiên nhận được điện thoại, ban đầu, khuôn mặt anh ta vẫn mang theo vẻ tươi cười, nhưng ngay sau đó, anh ta tối sầm mặt: “Ngài Blair, tại sao ngài lại muốn hủy hợp đồng?”
“Đoạn video không đứng đắn giữa anh và Mặc Vũ Nhu đã điên cuồng lan truyền trên mạng, tôi thật sự xấu hỗ thay các người, đồ rác rưởi!” Dứt lời, bên kia cúp điện thoại.
“Có chuyện gì vậy?” Mặc Vũ Nhu hỏi.
“Bên nhà quảng cáo yêu cầu hủy hợp đồng.” Cùng lúc đó, Hàn Vũ Phàm lấy di động ra, lại nhìn trên mục tìm kiếm nhiều nhất, đứng đầu danh sách chính là video anh ta và Mặc Vũ Nhu đang dây dưa thân mật ở trong bệnh viện! Lần này không phải là ảnh nữa, mà là video! Là video khiến tất cả mọi người không thể chối cãi! Ngay sau đó Mặc Vũ Nhu cũng đi tới, giật lấy điện thoại trên tay anh ta, sau khi nhìn thấy đoạn video… Cô ta sợ đến mức ném luôn chiếc điện thoại xuống đất: “Tại sao lại có thể như vậy? Làm sao… có thể?”
Những người trong phòng họp lập tức tò mò lấy điện thoại di động ra xem, nhưng Mặc Vũ Nhu lại giống như bị mọi người bắt quả tang mà hét lên: “Không được xem, không được tìm.”
“Hết rồi… Mọi chuyện đã kết thúc rồi…” Hàn Vũ Phàm tức giận ngồi phịch xuống ghế: “Cuối cùng là ai đang chống lại tôi!”
Không chỉ là bên trong nội bộ của Giải trí Thiên Nghệ, mà câu lạc bộ người hâm mộ của Mặc Vũ Nhu bây giờ cũng đang bùng nổ, bởi vì bọn họ vẫn tin tưởng vào nhân cách của Mặc Vũ Nhu, hôm nay còn đi tìm Đường Ninh gây phiền phức, kết quả là… bây giờ bọn họ lại nhận được một cái tát vang dội như vậy.
Giờ phút này, chị Long và Đường Ninh đã xuống máy bay, chị Long cũng đang ở trong câu lạc bộ người hâm mộ kia, nhìn đám người hâm mộ kia tự trách mình: “Không ngờ Mặc Vũ Nhu lại là một người đê tiện như thế, vậy mà chúng ta lại còn mê muội như vậy, thật sự là chọc mù mắt chó, từ nay về sau… tôi và Mặc Vũ Nhu không đội trời chung.”
“Tôi cũng vậy…”
“Tôi cũng vậy…”
“Chúng ta phải chủ động thừa nhận sai lầm của mình và tuyên bố Đường Ninh vô tội, ở sân bay, là chúng ta đã cố ý vạ tội cho cô ấy, trong lòng cô ấy chắc chắn biết nhưng cô ấy lại không tìm chúng ta để trả thù, hơn nữa khi cảnh sát đến giải tán chúng ta, cô ấy còn dặn cảnh sát không được làm chúng ta bị thương… tôi nghe được hết, nhưng tôi lại không nói với mọi người!” Một người hâm mộ nói bằng giọng áy náy.
“Ngoài ra, lịch trình của Đường Ninh là do trợ lý của Mặc Vũ Nhu đưa cho chúng ta, đây chắc chắn là cố ý”
Chị Long nhìn thấy thế thì khóe miệng nhéch lên… Sướng!
Đê tiện và cặn bã, bây giờ chắc chắn đang lo lắng lăm.
“Đường Ninh, sao em thông minh như vậy? Chị yêu em quá đi.” Chị Long ôm Đường Ninh hôn một cái.
“Nhưng em không yêu chị…” Đường Ninh ghét bỏ chị ây.
“Vậy thì em yêu ai? Mặc tổng?”
Đường Ninh thật sự có chút nhớ Mặc Đình, đặc biệt nhớ nụ hôn của anh… Thói quen thật sự là một thứ gì đó rất đáng sợ, nhất là thói quen có độc kia..