Mặc Đình đã sai người chuẩn bị rất nhiều lễ phục, hơn nữa còn đích thân chọn một trong những chiếc váy một đầu in hoa kim loại, dây áo ngực gắn liền với áo cho cô ấy, màu trắng được in, hình hoa được in trên váy tượng trưng cho sự cổ điển của phương Đông, bởi vì mang màu sắc phương Đông mạnh mẽ, cho nên khi được mặc trên người Đường Ninh, khí chất cổ điển của một mỹ nhân phương Đông, không thể nghỉ ngờ gì nữa, càng tăng thêm vẻ đẹp của Đường Ninh cùng với vòng eo thon thả đôi chân dài thẳng tắp trắng nõn,…sự thanh tú và quyến rũ của cô ấy đều hiện hữu vào lúc này, giống như hương thơm trong không khí tỏa ra.
Mặc Đình đứng sau lưng Đường Ninh, dùng lồng ngực của mình áp chặt vào lưng Đường Ninh, hai tay ôm eo cô, không nỡ buông tay: “Em giống như một tác phẩm nghệ thuật vậy.”
“Đó là bởi vì ánh mắt của anh tốt thôi.” Đường Ninh tán thưởng, cô thực sự không biết Mặc Đình có thể hiểu cô rõ đến điểm này, biết rõ Secret muốn chụp là xu hướng phương Đông, cũng biết rõ người bên Secret đã làm bẽ mặt cô là một người mới, vì thế, Mặc Đình cô ý chọn một chiếc váy như vậy, chính là để cho Secret nhìn thấy không chọn Đường Ninh là tổn hại lớn cỡ nào.
“Em tại sao phải làm người mẫu nhỉ, thật là muốn đem giấu em đi.” Cằm Mặc Đình đặt lên vai Đường Ninh phàn nàn một tiếng.
“Vậy tại sao anh không nói, ngay cả Hàn Nhược Tuyết nhìn thấy anh đều muốn điên cuồng lên vậy?” Đường Ninh lập tức phản bác lại, rồi lại cười cười: “Yên tâm đi, chúng ta không phải chỉ có lẫn nhau, mới có thể đụng vào đối phương hay sao?”
“Đúng là như vậy.” Nói xong, Mặc Đình quay sang hôn lên môi Đường Ninh, hai người ở trước gương toàn thân nóng rực, Đường Ninh thậm chí có thể nhìn thấy biểu hiện của bản thân thông qua tắm gương, nụ hôn của Mặc Đình thực sự khiến cho người khác hưởng thụ, dù cho là triền miên đấy hay là nóng bỏng, đôi môi của anh chỉ dành cho một mình cô, nều có người phụ nữ khác đã từng hôn qua môi của Mặc Đình, trong lòng cô rõ ràng không thoải mái.
“Được rồi, em sắp muộn rồi.” Đường Ninh đầy Mặc Đình ra với đôi má ửng hồng.
“Sau khi về nước, anh sẽ bồi thường gấp đôi cho em.” Mặc Đình nhẹ nhàng buông cô ra.
Đường Ninh gật đầu, hôn lên vành tai Mặc Đình: “Anh muốn bồi thường cái gì, đều được…”
Triển lãm ảnh diễn ra vào lúc 7 giờ tối, tại một công viên bị bỏ hoang ở Mỹ.
Đường Ninh đến nơi không phải quá muộn nhưng cũng không quá sớm, bởi vì khi cô lấy lấy thư mời ra, đã có rất nhiều người nỗi tiếng đã tập trung ở khu vực triển lãm, đương nhiên cũng có cả ân sư của cô, cô Bertha.
Tất cả mọi người đều là ứng cử viên, nhưng đa số đều là phong cách phương Tây, chỉ có duy nhất Đường Ninh, mặc chiếc váy ngắn mang hơi hướng phương Đông, lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người, trong đó có cả… người phụ trách Secret ban ngày mới chê bai cô, Mina.
Chỉ thấy cô ta cầm một ly champagne bước đến chỗ Đường Ninh đùa giỡn rồi nói mang theo một chút mỉa mai: “Tôi thực sự không ngờ rằng cô sẽ đuổi theo tôi đến đây chỉ vì một cái bìa tạp chí.”
Đường Ninh cười khế một tiếng, đoan trang và hào phóng: “Tôi nghĩ cô Mina, cô đã hiểu lầm rồi.”
“Không có gì có thể hiểu lầm đấy, cô biết rõ tôi muốn chụp theo xu hương phương Đông, vì vậy cô cố tình mặc như vậy, nhưng đáng tiếc là những gì tôi quyết định sẽ không bao giờ thay đổi.”
Mina cho rằng, Đường Ninh nói như vậy sẽ khiến cô hối hận, chỉ tiếc là với phẩm cách hiện tại, tuy rằng quả thực xinh đẹp, nhưng Secret bọn họ vẫn không đến mức vì một người mẫu mà tùy tiện thay đổi quyết định.
“Còn nữa, Hàn tổng của Thiên Nghệ các cô, nói cô phẩm hạnh bất chính, bây giờ có vẻ như anh ấy nói đúng, cô thật sự là muốn mượn cơ hội lên cao.”
“Ta đã nói rồi, trang phục của tôi hôm nay không liên quan gì đến Secret.” Đường Ninh nhắn mạnh một lần nữa, giọng nói cũng rõ hơn vài phần, trực tiếp thu hút những khách quý đến tham dự buổi triển lãm của Bertha.
“Cô đúng là có tâm cơ, thảo nào NhượcTuyết đã nhắc nhở tôi đề phòng.”
“Chị Mina, thật sự quá coi trọng bản thân rồi.” Nói xong, Đường Ninh đưa mắt nhìn về phía Bertha phía sau Mina, trên mặt nở nụ cười nhẹ: “Thầy.”
Bertha kinh ngạc nhìn Đường Ninh, sau đó kích động ôm Đường Ninh vào lồng ngực: “Ói, bảo bối thân yêu của ta, đã lâu không gặp con rồi, dạo này có khỏe không?”
“Con rất tốt, nhưng mà thầy ơi, con đang gặp chút rắc rối.”
Đường Ninh giải thích.
Bertha nghe vậy liền nhận ra mục đích cô đến đây, là vì đã nghe được tiếng tranh chấp giữa hai người, nên buông Đường Ninh ra, cũng nhìn Mina: “Có chuyện gì vậy?”
Làm sao có thể?
Mina ngạc nhiên, không phải Đường Ninh đến đây vì bìa tạp chí sao?
Làm thế nào mà cô ấy quen được tổng biên tập của Tạp chí Hoàng gia? Quan hệ còn thân mật như vậy?
Đường Ninh không hề e dè, trực tiếp đem nguyên nhân và hậu quả của sự tình nói cho Bertha, sau khi nghe xong Bertha cảm thấy người của Secret thực sự bị điên rồi, hơn nữa, cô cũng thẳng thắn nói với Mina: “Đây chính là lí do mà tạp chí của cô sa sút cho đến nay, cô rõ ràng đã từ chối bảo bối của tôi để lấy một người mẫu B, vẫn còn cảm thấy tự mãn sao? Ôi trời, thật không thể tin được, cô biết được Kira đã giành được bao nhiêu giải thưởng khi ở Pháp không?”
“Cô ấy… cô ấy không phải là người mẫu mới vào nghề sao?”
Mina sửng sốt.
“Nó đã từng thi qua Chương trình của Master Bonay, xuất hiện trong đêm chung kết lúc đó con bé mới có 18 tuổi, còn cô ở không biết đang ở nơi nào!” Nói xong, Bertha thân mật kéo Đường Ninh: “Bảo bối, đừng giận, con muốn lên trang bìa nào cứ trực tiếp nói thẳng với ân sư.”
Mina ngơ ngác nhìn hai người bước đi, trong lòng lập tức tức giận, bởi vì cô ta từ bỏ Đường Ninh sau khi nghe lời của Đường Như Tuyết, không ngờ rằng cô lại thật sự trở thành người ngu ngốc mua cây trả ngọc.
Không được, cô muốn đổi lầy Đường Ninh.
Trong lòng Mina lúc này chỉ có ý nghĩ kia, cô ta quên mát bản thân mình mới nói rằng không vì một người mẫu thay đổi quyết định của mình.
Đường Ninh không quay đầu lại nhìn Mina, bởi vì cô có thể đoán được lúc này Mina đang tính toán cái gì đó.
Tuy nhiên, cô đã từ chối lòng tốt của Bertha, hơn nữa chia sẻ với Bertha về kinh nghiệm của mình trong những năm qua: “Thầy, con biết rõ được vị trí hiện tại của con, con cần phải bước từng bước, vững vàng trở lại vị trí của mình, cho nên… con cảm ơn ý tốt của thầy.”
“Bảo bối à, chỉ cần cuộc sống được khai sáng, thì không bao giờ là quá muộn để bắt đầu lại.” Bertha cũng gật đầu.
“Cám on thầy.”
“Con xem con, hoàn toàn là tâm điểm của hội trường, một chút cũng không thay đổi.”
Đường Ninh nghe lời khen, khiêm tốn cười, bởi vì cô biết trên đời này có quá nhiều người có năng lực vượt trội, cô tính là cái gì đâu?
Sau buổi triển lãm ảnh, Bertha cử người tiễn Đường Ninh đi, nhưng đúng lúc này, Mina đột nhiên bước ra và chặn xe của Đường Ninh: “Có thể cho tôi năm phút cùng tôi nói vài lời được không?”
“Chúng ta còn có gì để nói sao?” Đường Ninh hỏi thẳng.
“Chỉ cần cô chụp cho tạp chí của chúng tôi, bất luận điều kiện gì, cô có thể đưa ra, tôi sẽ đáp ứng tắt.”
“Không ngại cùng tôi vạch mặt Hàn Nhược Tuyết?” Đường Ninh từ trong xe nhìn người bên ngoài, hỏi một cách nguy hiểm: “Tôi là người có thù tất phải báo ứng.”
“Tôi nói rồi, không tiếc bắt cứ giá nào.”
“Vậy thì… tôi đợi để xem thành ý của cô” Đường Ninh cười cười, sau đó đóng cửa kính xe lại, để cho tài xế xuất phát.
Hàn Nhược Tuyết, ngày mai cô sẽ thây được mọi thứ đã thay đổi….