Hàn Nhược Tuyết vừa nghe, não cô ta ù đi, nỗ tung…
“Chủ tịch, ông nghe tôi giải thích…”
“Còn giải thích gì nữa? Cô lợi dụng các nguồn lực mà công ty cho cô để cho em trai cô chiếm lợi.
Cô cho rằng chúng tôi không biết à? Vốn là nguồn lực tài nguyên trong tay chúng tôi.
Nếu cuối cùng là người mẫu của chúng tôi chụp trang bìa, vậy thì số Trào lưu phương Đông này chính là thiên hạ của chúng tôi, nhưng cô thì sao? Hàn Nhược Tuyết, cô chuẩn bị trả tiền vi phạm hợp đồng đi.” Nói xong, đối phương liền cúp điện thoại, không chừa chỗ cho Hàn Nhược Tuyết phản bác.
Hàn Nhược Tuyết ngớ ra, buông thống cánh tay xuống, trong miệng không ngừng niệm hai từ: “Hết rồi… Tất cả đều hết rồi, sự nghiệp của tôi… kết thúc rồi.”
“Chị… xảy ra chuyện gì vậy?”
“Còn không phải vì cậu!” Hàn Nhược Tuyết hét lên: “Vì cậu, tôi bị công ty sa thải rồi, còn phải nộp phạt 10 triệu, đó là đô la…
10 triệu đô la Mỹ.”
Cả Hàn Vũ Phàm và Mặc Vũ Nhu đều ngần ra… không nghĩ rằng, hậu quả lại nghiêm trọng như vậy.
“Không chỉ vậy, tôi còn bị phong sát hoàn toàn, cậu hiểu phong sát là ý gì không.
Chính là… tôi không còn chỗ đứng ở Mỹ nữa.
Tâm huyết bao năm nay, tất cả đều vô ích rồi.” Hàn Nhược Tuyết gào thét xong, căm hận ngã ngồi xuống nền đắt, lúc này cô ta thật sự đầy hối hận và uất ức, tại sao cô ta lại giúp Mặc Vũ Nhu đối phó với Đường Ninh?
“Chị… chị không phải không có gì, chị vẫn còn có em.”
“Cậu đi đi, trong mắt cậu chỉ có Mặc Vũ Nhu.” Hàn Nhược Tuyết đẫy Hàn Vũ Phàm ra.
“Chị… em có thể giúp chị.”
“Được, cậu đã nói cậu muốn giúp tôi, vậy thì… trả một nửa số tiền vi phạm hợp đồng hộ tôi.
Thứ hai, tôi muốn trở thành người quản lý của Đường Ninh.
Các người không tán tụng cô ấy, vậy tôi làm điều đó.
Tôi sẽ dựa vào Đường Ninh để Đông Sơn tái khởi(*).” Hàn Nhược Tuyết lạnh lùng nói: “Cậu dám đáp ứng không?”
(*) Đông Sơn tái khởi: khôi phục lại lực lượng, trở lại như xưa.
Hàn Vũ Phàm và Mặc Vũ Nhu nhìn nhau, cảm thấy chuyện này thật vớ vẫn.
Đừng nói anh ta sẽ không cho phép chị gái mình giúp kẻ thù, dù họ có bằng lòng thì Đường Ninh cũng không thể để Hàn Nhược Tuyết làm người quản lý của cô ấy.
Nhưng ngoài mặt, anh ta vẫn phải miễn cưỡng đi qua, vì vậy Hàn Vũ Phàm lấy Đường Ninh ra viện cớ: “Trả tiền vi phạm hợp đồng, em có thể bán cỗ phần của mình, chống đỡ qua được.
Nhưng chị à, nhớ lại xem trước kia chúng ta đối xử với Đường Ninh như thế nào? Cô ấy không thể quay đầu lại để chị làm người quản lý cho cô ấy, hơn nữa cô ấy đã có Lâm Vi rồi.”.