Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm


Sáng ngày hôm sau, chị Long cầm thông tin đầy đủ của Lý Dục, bí mật gặp em họ của paparazzi ở quán cà phê.

Hai anh em họ, một người họ Lục, người kia họ Hàn.

Người họ Lục chính là tên paparazzi đã tống tiền chị Long lần trước, cũng là anh họ của người đàn ông nhỏ bé trước mặt.

Người đàn ông tên là Hàn Chu, mặc một chiếc áo phông đen in hoa, phần thân dưới mặc một chiếc quần bò rách, kiểu tóc rất đẹp, sành điệu, hiển nhiên cậu ta là loại người rất biết cách hưởng thụ.

Thấy chị Long, cậu ta liền tháo kính râm xuống, nhướng mày: “Tìm tôi có chuyện gì sao?”
Chị Long không biết đối phương đã chuẩn bị phát tán tư liệu đen về Đường Ninh, vì vậy cô nói thẳng vào vấn đề: “Nếu tôi nói là một giao dịch kiếm tiền, cậu có dám một mình làm sau lưng anh cậu không?”
“Kiếm được bao nhiêu tiền?”
“Hai người các cậu chắn hiểu rất rõ Đường Ninh nhà chúng tôi tính tình cứng rắn, dù có bị bôi đen thành than cũng sẽ không bỏ tiền ra tẫy trắng cho mình.

Vốn chúng tôi lấy được phần tư liệu này, có thể trực tiếp đưa ra.

Đường Ninh cũng cho tôi toàn quyền xử lý, nhưng chỉ nghĩ đến kẻ đứng sau vụ leo giường, tôi lại cảm thấy oan ức và tủi thân thay Đường Ninh nhà chúng tôi.

Vì vậy, tôi định hợp tác với cậu.

Tôi sẽ cung cấp thông tin miễn phí cho cậu.

Đầu tiên là để trả lại trong sạch cho Đường Ninh.

Thứ hai, cậu phải giúp tôi duy nhất một chuyện.

Đó là tuyên bố với công chúng rằng phần tư liệu này là do Dương Tịnh của giải trí Tranh Điền đưa cho cậu.”
Hàn Chu nghe xong, trong lòng nghĩ hóa ra Đường Ninh đã biết hết chuyện trong này, nên nhận phần tư liệu trong tay chị Long một cách nghỉ ngờ.


Không ngờ bên trong là thông tin còn đầy đủ hơn về Lý Dục, bởi vì có cả tên, ảnh của các nữ diễn viên liên quan đến ông ta.

Cậu ta cùng anh chụp trộm, nhiều thứ là chứng cứ không xác thực, nhưng tài liệu này đơn giản chính là chứng cứ rành rành.

Hàn Chu thấy chị Long đã thể hiện thành ý như vậy, cậu ta cũng ngả bài: “Thực ra, Dương Tịnh đang chuẩn bị phát hành tài liệu đen của Đường Ninh, định dùng ảnh giường chiếu PS, vu khống là ảnh giường chiếu của Đường Ninh và Lý Dục, nếu không phải cuộc gọi tối qua của cô thì Đường Ninh lại hot rồi.”
Chị Long vừa nghe, trong lòng liền kinh sợ, may là…
“Vậy nên cậu mới ngốc.

Cậu tung ảnh giường chiếu của Đường Ninh, suy cho cùng không phải sự thật.

Sớm muộn gì cũng có ngày sự thật được chứng thực.

Mà Dương Tịnh có thể cho các cậu bao nhiêu? Cậu có thể nhận được bao nhiêu?
Đường Ninh nhà chúng tôi chắc chắn sẽ không bỏ tiền.

Nhưng phần tài liệu này thì khác.

Cậu cứ gửi đi như thường lệ, thay tên các ngôi sao nữ có liên quan bằng chữ cái.

Cậu cảm thấy lúc họ sợ sự việc bị lộ, liệu có chủ động liên hệ, cho cậu chỗ tốt, lấy tiền công khai không?”
“Còn phần bên Dương Tịnh, cậu cũng sẽ nhận không ít, cũng dùng đúng lý lẽ này chứng minh, cậu chỉ cần đánh máy là công ty hoa quả nào đó, một người trong giới họ Dương lộ ra tin tức.

Cậu cảm thấy Dương Tịnh vì dẹp tin tức, có tìm các cậu để thương lượng không?”
Hàn Chu nghe, đúng là phương pháp này.

Hơn nữa, cậu đã bị anh đè ép đủ rồi.


Chị Long đưa tư liệu cho cậu ta, cũng tức là trong tay cậu nắm giữ thông tin đầy đủ hơn của anh, không cần lại phải nhìn sắc mặt anh nữa.

“Tất nhiên, tôi muốn nhắc nhở cậu, nếu những nữ diễn viên này chịu chỉ tiền thì cậu cũng đừng có tham lam, có chút lòng là được rồi.

Nếu không, người ta muốn đối phó với một tay săn ảnh thì cũng chỉ như bóp chết một con kiến thôi, cá chết lưới rách, không ai có lợi cả.”
“Tôi hiểu rồi.” Hàn Chu còn sợ phiền phức hơn anh cậu.

“Dương Tịnh cũng đừng trách tôi quá độc ác.

Chuyện bôi đen Đường Ninh lần này, cô ta ở sau lưng đã âm thầm làm bao trò, cậu và tôi đều biết rõ.

Giờ tôi chỉ là đang ăn miếng trả miếng.

Cậu chắc không làm hỏng đâu nhỉ? Tôi đã mang tiền dâng vào tay cậu rồi.

Nếu cậu đánh thua ván cờ hay như này thì cả đời chỉ có thể bị anh cậu đè bẹp thôi.

Hơn nữa, chắc cậu cũng biết, tôi còn có lựa chọn thứ hai, đi gặp anh cậu!”
“Đương nhiên tôi muốn tự mình làm, nhưng tin tức của Đường Ninh buổi trưa sẽ được gửi đi…”
“Đó là việc riêng của cậu…”
Hàn Chu im lặng một hồi, cuối cùng lạnh lùng trả lời chị Long: “Tôi có cách!”
Chị Long khẽ nheo mắt gật đầu: “Sợ cậu lừa gạt, nên hình ảnh độ nét cao, sau khi xem tin tức sẽ gửi lại cho cậu.

Dù sao tạm thời cậu cũng không cần đưa ra chứng cứ quan trọng.”
“Có thể.”
Hàn Chu nghĩ ra một cách, thật ra rất dễ, trước khi gửi tin tức của Đường Ninh, cậu chuẩn bị kỹ một phần tài liệu đen khác.


Đợi anh cậu xác nhận xong nội dung, lúc bảo cậu gửi đi, cậu sẽ thay thành phần chứng cứ mà chị Long đưa cho này.

Như thế, kể cả anh cậu muốn ngăn cản cũng không thể, đến lúc đó, ngược lại phải đến cầu xin cậu.

Chị Long nhìn Hàn Chu xoay chuyển đầu óc, trong lòng gợi lên một nụ cười mỉa mai, bọn họ đều là người từng hại Đường Ninh, đừng ai mong chạy thoát.

Tất nhiên, chiêu dẫn họa về đông này là vợ chồng Đường Ninh và Mặc Đình mỗi người một câu nói ra, mục đích là khiến tất cả những người mẫu bị lộ ra hận Dương Tịnh.

Kết thúc cuộc trò chuyện, chị Long rời khỏi nơi hẻo lánh này, chỉ vì xung quanh nơi đây không bị theo dõi.

Dương Tịnh cứ nghĩ mình làm ở một công ty lớn, lại là người tài đắc lực của Lan Hề nên muốn làm gì thì làm?
Gặp Đường Ninh… lại gặp Mặc Đình, người cưng chiều vợ như vậy, thế thì không được.

Một giờ sau, chị Long về lại Khải Duyệt Đề Cảnh, đem hết cuộc trò chuyện với Hàn Chu ngày hôm nay kể cho Đường Ninh.

Hóa ra Dương Tịnh đã chuẩn bị ra tay lần nữa.

Nói thế thì, người ẩn danh nhắc nhở cô cũng có thể là người của giải trí Tranh Điên?
Cô không biết mục đích của đối phương là gì.

“Không lưu lại điểm sơ hở gì chứ?”
“Haha, đại boss quá lợi hại, để Lục Triệt dạy chị cả một bộ kỹ xảo phòng bị.

Em yên tâm đi.” Chị Long xua tay cười, biểu thị Đường Ninh vẫn căng thẳng quá.

“Vậy buổi trưa, em sẽ đợi xem kịch…”
“Tất nhiên là phải xem rồi.”
Buổi trưa, văn phòng chủ tịch của giải trí Tranh Điền.

Lan Hề mặc một bộ vest công sở màu trắng, ngồi trên bàn làm việc, cười liếc nhìn La Hạo: “Thế nào? Bảo cậu liên lạc với Đường Ninh, có kết quả chưa?”
“Tôi đã liên hệ rồi, nhưng… Đường Ninh có vẻ đang định ký hợp đồng với Thế kỷ Sáng tạo, cho rằng mặc dù nền tảng của Thế kỷ Sáng tạo có nhỏ hơn chút, nhưng nói giữ lời, cô ấy có thể nắm quyền phát biểu.” La Hạo trả lời một cách thận trọng và cân thận.


“Cũng đúng.

Đường Ninh là một người mẫu có tham vọng.

Cô ấy không thích người khác can thiệp quá nhiều.” Lan Hề đáp: “Nếu thế thì thôi vậy.”
“Vâng… chủ tịch.” La Hạo thở phào nhẹ nhõm.

Thư nhắc nhở là anh ta nói với Đường Ninh.

Ngăn Đường Ninh tiến vào Tranh Điền đã là mắc nợ rồi, néu lại khiến Đường Ninh bị oan vô cớ, anh ta có lẽ không thể chịu nổi.

Dù sao lời nhắc nhở đã gửi đến rồi, Đường Ninh đối phó thế nào là chuyện của cô ấy.

“Đúng rồi, hai ngày nữa sẽ có một buổi dạ tiệc từ thiện.

Tôi không có người bạn nam đồng hành.

Cậu đi tham dự cùng tôi.”
Lan Hề đột nhiên nói.

“Không phải cô luôn không thích những dịp như vậy…”
“Không còn cách nào, Mặc Đình sẽ đi.

Cậu biết là, tôi luôn khó cưỡng lại sự cám dỗ của người đàn ông ưu tú.” Mái tóc của Lan Hề được vén lên tao nhã xinh đẹp, bộ dáng trông rất phong tình quyến rũ.

“Nhưng tôi nghe nói Mặc Đình đã kết hôn…”
“Kết hôn rồi không thể không công khai.

Không công khai thì chính là màn che mắt thôi.

Cậu thấy anh ấy đeo nhẫn cưới trên tay à? Cứ đi sợ gì? Dù sao cũng không mắt gì…”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận