“Ông nội gọi chị rồi… Đường Ninh, chị đi chăm sóc ông trước đã.” Chị Long không dám tiếp tục giả ngầu trước mặt Đường Ninh, bởi cô ấy biết tâm tư Đường Ninh cần thận thế nào.
Ngón tay miết điện thoại của Đường Ninh khẽ siết chặt, sau đó gật đầu trả lời chị Long: “Nghỉ phép thật tốt nhé.”
Chị Long cúp máy, cả người như muốn đổ gục, ngồi bệt xuống đất.
Dường như đối phó với Lan Hề, cũng không tốn sức như vậy.
Chị Long từng nghĩ tới việc nói cho Đường Ninh biết chuyện này sớm nhất có thể, nhưng ngoài kéo Đường Ninh vào vụ ức hiếp này thì dường như không có lợi ích gì.
Cả chặng đường này của Đường Ninh đã phải chịu đựng quá nhiều, nếu nói với Đường Ninh chuyện này, thì Đường Ninh và Lan Hề sẽ càng không chịu bỏ qua cho nhau.
Ông nội, cô sẽ nghĩ cách cứu, nhưng Đường Ninh, Lan Hề cũng đừng nghĩ tới việc hãm hại đượ!
c Đặc biệt là lợi dụng cô!
Đường Ninh hạ cánh tay xuống, đứng bên cửa số trầm tư một lúc, không biết có phải bản thân cô nghĩ nhiều không.
Cô luôn cảm thấy chị Long khác hẳn tâm trạng lạc quan ngày thường.
Mặc Đình ở sau lưng mang tới một chiếc áo khoác, sau khi đã đứng sánh vai với cô, anh ôm cô vào lòng.
Đường Ninh kề sát vào lồng ngực đầy cảm giác an toàn, ngẳng đầu nhìn Mặc Đình: “Đình… có thể để Lục Triệt đi gặp chị Long không? Em luôn cảm thấy chị ấy có gì đó không đúng.”
Thật ra, Lục Triệt với tư cách là trợ lý đặc biệt, cũng không nhàn hạ, nhưng Mặc Đình chỉ cúi đầu hôn lên trán Đường Ninh.
Vợ có yêu cầu, anh đương nhiên sẽ đáp ứng ngay lập tức, vì vậy anh lập tức lấy điện thoại gọi cho Lục Triệt, bố trí nhiệm vụ đặc biệt cho người đã tan làm.
Lục Triệt không dám chậm trễ, dù cho đã tan làm, cũng lái xe đến dưới khu nhà trọ của chị Long.
Mặc dù cảm thấy ban đêm đến nhà trọ của phụ nữ không lịch sự cho lắm, nhưng để Đường Ninh yên tâm, Lục Triệt vẫn đi lên bậc thang, gõ cửa nhà chị Long.
Chị Long không nghĩ sẽ có người đến, vội gạt nước mắt hỏi ai ở ngoài.
Lục Triệt bày tỏ mục đích đến của mình, trong lòng chị Long thấy ấm lên, nhưng vẫn không mở cửa: “Về đi, tôi không sao, đã ngủ rồi.”
Lục Triệt gật đầu, không tiếp tục quấy rầy, nhưng phân phó của Mặc Đình là nhất định phải thấy được người, vì vậy, Lục Triệt đã ở trước cửa nhà chị Long cả đêm.
Đợi ngày hôm sau, lúc chị Long đi ra thì thấy Lục Triệt vẫn đứng ở cửa, bị dọa giật nảy mình.
“Lạnh như vậy, anh không về nhà à?”
Lục Triệt xoa xoa tay, mỉm cười: “Ngủ trong xe cả đêm, vừa mới lên.”
Chị Long thấy mũi Lục Triệt đỏ bừng vì lạnh, vội bảo anh vào: “Ít nhất thì sưởi ấm một chút.”
Lục Triệt bước vào nhà chị Long, vẻ mặt hơi nghỉ hoặc: “Không phải nói là ông nội tới thăm cô à? Người đâu?”
Chị Long sửng sốt một chút, giả bộ bình tĩnh trả lời: “Ở khách sạn…”
“Có phải cô gặp khó khăn gì không?” Lục Triệt quan sát căn phòng của chị Long, bởi vì trước đây Đường Ninh từng sống ở đây, có gác lửng, đủ cho cả gia đình mấy người lớn nhỏ, chị Long lại để ông nội ở khách sạn?
Hơn nữa, mắt chị Long sưng to như quả óc chó, rõ ràng là hậu quả của việc khóc suốt đêm.
“Không…”
“Cô không nói, tôi có thể nhờ chủ tịch đi tra…”
“Đừng.” Chị Long kéo Lục Triệt lại, sau đó buông ra, lui về phía sau hai bước: “Loại chuyện này đừng kinh động quá nhiều người.”
3 “Vậy thì nói với tôi đi.” Lục Triệt ngồi xuống ghé sô pha trong phòng khách.
Thật ra cũng khó trách chị Long giấu không được chuyện này, theo tính tình trước nay của chị Long, cho dù trời có sập xuống, cô ấy nhiều nhát là sẽ hét lên tức giận hai tiếng, nhưng tuyệt đối sẽ không để nhìn ra tâm trạng lắng xuống như vậy, đặc biệt là cô ấy cố ý ngụy trang, bộ dạng gượng cười đó càng khiến người khác nhịn không được mà nảy sinh nghỉ ngờ.
“Tôi… bị đe dọa rồi.”
“Cái gì?” Lục Triệt đột nhiên hoảng sợ kêu lên.
Chị Long cúi đầu, sau đó nói cho Lục Triệt tiền căn hậu quả của toàn bộ sự việc, nhưng từ đầu đến cuối, cô đều nhắn mạnh một điều: “Đừng nói với Đường Ninh, đừng ảnh hưởng đến việc cô ấy lên talkshow của Phong Thái, không thể để mưu kế của Lan Hề thực hiện được.
Nếu không, cô ta sẽ cảm thấy chỉ cần dùng phương pháp này là có thể đạt được mục đích của mình.”
“Sau này, cô ta sẽ chỉ trở nên tôi tệ hơn!”
“Nhưng cô cũng không thể ngốc nghếch nhẫn nhịn như này…”
“Hiện tại Lan Hề muốn hãm hại Đường Ninh.
Nếu tôi không giả vờ thỏa hiệp, cô ta sẽ tìm cách khác để hãm hại Đường Ninh.
Đã vậy thì không bằng tương kế tựu kế.”
“Nhưng cô thì sao? Ông nội cô thì sao?” Lục Triệt nới lỏng cà vạt của mình, có chút dở khóc dở cười.
: Trên thế giới này có vô số người như Lan Hè, tất nhiên cũng có kiểu người như chị Long, thà tự mình chịu khổ.
Có ngốc không?
Trong lòng Lục Triệt có chút kích động.
“Đến lúc đó… tôi sẽ báo cảnh sát!”
“Tôi sẽ phái người chú ý xem Lan Hề nhốt ông nội cô ở đâu, có gắng đảm bảo an toàn cho ông ấy, nếu có cơ hội, tôi nhất định sẽ giúp cô đưa ông ra!” Lục Triệt hứa với chị Long.
Thực ra, suy tính của chị Long, từ góc độ của cô ấy là không sai.
Nói với Đường Ninh là phóng to tình hình, có thể khiến Lan Hề có những hành động cực đoan hơn.
Nhưng làm theo Lan Hè, lại giống như quá uất ức…
Nên tạm thời ngắm ngầm chịu đựng rồi lại báo cảnh sát, đương nhiên là lựa chọn ưu tiên của cô bây giờ, nhưng Lục Triệt sợ rằng, sau này Lan Hề đem tất cả trả thù lên người ông nội chị Long.
“Cho dù cô không nói với phu nhân, cũng nên tìm người mà mình tin tưởng để nhờ giúp đỡ.
Vài người nghĩ cách giải quyết sẽ mạnh hơn là một người.
Hơn nữa, cô không tin chủ tịch chúng ta sao? Nói với chủ tịch, chuyện này sẽ đơn giản hơn nhiều…”
‘ Với sự quan tâm của Lục Triệt, chị Long cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, nhưng cô ấy vẫn quyết định thu nhỏ tình hình trước: “Tôi biết khả năng của đại boss nhưng đó là ông nội của tôi, tôi sao dám đánh cược.
Tôi sợ sự việc ầm ï lớn thì càng khó thu dọn, nhỡ đâu làm tổn thương ông nội thì sao? Đề tôi làm an ồn chỗ Lan Hè trước đã.”
“Đã vậy thì cô… cứ ở nhà nghỉ ngơi đi.
Tối qua nhất định là ngủ không ngon, tôi sẽ trông coi ở ngoài cửa.” Giọng Lục Triệt dịu dàng hơn một chút.
“Buổi tối mà Đường Ninh lên Phong Thái, Lan Hề muốn để tôi làm trợ lý cho Lý Đan Ni.
Anh cũng biết, quan hệ giữa Đường Ninh của chúng ta và Lý Đan Ni như nước với lửa.
Lan Hề muốn ở thời khắc quan trọng, khiến Đường Ninh nhìn thấy tôi bị sỉ nhục rồi chủ động từ bỏ cơ hội tham gia Chương trình.”
“Phu nhân vì cô, chắc chắn sẽ từ bỏ…” Lục Triệt tin rằng Đường Ninh cũng là kiểu người này, người của mình nhất định mình phải bảo vệ, cho dù chỉ là một người trợ lý…
Không cho phép người khác bắt nạt!
“V¡ vậy, nhất định không thể để kế hoạch của Lan Hề thành công.
Tôi diễn vở kịch của mình.
Xin anh giúp nhắc nhở Đường Ninh, tốt nhất là… lúc lên buổi talkshow, tốt nhất không nên mang theo điện thoại di động.
Lan Hề không bảo tôi nhất định phải lừa được Đường Ninh!”
Cô muốn chơi Thái Cực Quyền với Lan Hè, giống như vấn đề mà trước đây Lan Hề đã hỏi cô.
: Chị Long nói xong liền xoay người trở về phòng, lúc nằm ở trên giường, nghĩ đến bên ngoài còn có một người đàn ông, cô yên tâm hơn nhiều.
Vì vậy, Lục Triệt đã coi giữ ở trong căn hộ của chị Long cả một buổi sáng.
Ngoài gọi điện cho Mặc Đình và Đường Ninh để báo cáo, anh còn nhờ những tay săn ảnh quen thuộc tìm manh mối về ông nội chị Long.
Trước đó chị Long đã nói rằng cô ấy gặp ông nội ở trong nhà của Lan Hề, nhưng theo tính cách đó của Lan Hè, cô ta nhất định sẽ chuyển dời con tin… nhất định sẽ không để người khác nắm được điểm yếu.
Nhìn bên ngoài, Tranh Điền dường như là một vùng yên bình, nhưng…
Sau lưng lại có một dòng chảy ngầm mạnh mẽ như vậy.
Đường Ninh chắc hẳn không ngờ rằng, mối nguy cơ lúc này đang bùng nỗ trên người chị Long…
Sẽ khiến một người có tính cách bình tĩnh như cô cũng gần như phát điên.
Bởi vì điểm giới hạn lần này của Lan Hề đã giẫm rất hung ác rồi….