Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm


Cùng lúc đó, Mặc Đình xuất phát, chuẩn bị cùng đi Milan, nhưng trước khi rời Hải Thụy, lại bị Lục Triệt vội kéo lại: “Chủ tịch, chuyện hợp tác với Điện ảnh và truyền hình Hoằng Hâm xảy ra vấn đề, chủ tịch đối phương vẫn đang nghe.” Nói rồi, Lục Triệt đưa điện thoại lên.

Đây là hạng mục có vốn đầu tư máy trăm triệu tệ, Mặc Đình nâng cỗ tay lên liếc nhìn thời gian, sau đó nhận lấy điện thoại mà Lục Triệt đưa cho.

Nhưng đây không phải việc chỉ giải quyết đơn giản bằng điện thoại, bởi Hải Thụy có đầu tư, nay chế tác xuất hiện vấn đề, hai bên cần gặp gỡ, bàn bạc cụ thể.

Mặc Đình cân nhắc trong giây lát, sau đó quay người về Hải Thụy, và vừa đi vừa đi quay lại, vừa nói với Lục Triệt: “Để Phương Dục lập tức bay đến Milan, phối hợp với Đường Ninh lấy được vai trò phát ngôn của ExcaliburQ.”
“Nhưng ExcaliburQ là một trong mười xa xỉ phẩm lớn.

Để Phương Dục ra trận không đủ để chống đỡ cho phu nhân.” Lục Triệt hơi lo lắng, đuổi theo sau Mặc Đình.

Đây chính là một trong những vấn đề Đường Ninh phải đối mặt sau khi tiến vào Hải Thụy.

Nếu Mặc Đình thời thời khắc khắc ở bên cạnh Đường Ninh, những gì bỏ ra tuyệt đối không đơn giản như thế, sẽ phải hy sinh rất nhiều.

Nhưng Đường Ninh đã ở dưới trướng của anh ấy, giao cho ai anh ấy đều không thể thực sự an tâm.

“Làm không được, bảo cậu ấy gọi cho tôi!”
Nghe xong câu dặn dò này, Lục Triệt vội đi xuống lầu, truyền đạt ý của Mặc Đình cho Phương Dục, và Phương Dục lập tức dành ra thời gian rảnh rỗi, hỏa tốc bay đến Ý trễ hơn Đường Ninh một tiếng.

Mười một tiếng bay, lúc Đường Ninh đến Milan đã là 1 giờ chiều hôm đó, chị Long kéo theo vali lớn ở phía sau Đường Ninh, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên mấy người khiến tâm trạng vô cùng cởi mở.


Sau đó, mấy người ở lại khách sạn do công ty sắp xếp, chị Long lập tức bắt đầu gọi điện cho Lục Triệt hỏi về việc sắp xếp công việc tiếp theo, động thái của người đại diện, nhưng Lục Triệt, người đang cầm điện thoại, thấy Mặc Đình đang họp với người phụ trách của Hoằng Hâm, lập tức động viên chị Long nói: “Sắp xếp công việc đã gửi vào hòm thư của phu nhân.

Về phần người đại diện, sẽ đến sau.”
“Bây giờ tôi có cuộc họp, không nói nhiều nữa.”
Chị Long đặt điện thoại xuống, chớp chớp mắt, đột nhiên cảm thấy có chút không thể giải thích được, người mẫu đã bắt đầu công việc, vẫn không biết người đại diện của mình là ai…
Thế này làm sao hợp tác?
Đường Ninh có chút khó chịu ngồi ở mép giường, nhìn thấy chị Long nhướng mày, tự nhiên hỏi 1 câu: “Sao vậy?”
“Người đại diện này rốt cuộc là ai? Thần bí như vậy…”
Đường Ninh nhịn lại sự khó chịu trong bụng, tựa vào đầu giường xem tư liệu của ExcaliburQ.

Chị Long thấy sắc mặt cô có chút tái nhọt, không khỏi chống hai tay lên hông, có chút lo lắng: “Em thế này có thể làm việc không?”
“Không sao.” Đường Ninh ôm lấy phần bụng hơi bỏng rát của mình nói.

“Sau này để đại boss quản em, không thể uống rượu thì đừng uống… boss có cho em uống canh giải rượu không?”
“Ừm, vừa sáng sớm đã dậy uống rồi…” Đường Ninh gật đầu.

“Đường Ninh, đây là hoạt động đầu tiên của em ở Hải Thụy, đồng thời còn phải cạnh tranh với Tỉnh Hoàng.

Mặc dù chị không muốn gây áp lực cho em, nhưng bản thân em chắc hiểu rõ rằng làm phát ngôn lần này đối với em quan trọng thế nào.”
“Trong lòng em biết rõ.” Đường Ninh khẽ gật đầu.


“Vậy em nghỉ ngơi một lát trước đi.

Chị xem lịch trình làm việc trước.” Chị Long lấy máy tính ra, canh giữ cho Đường Ninh nghỉ ngơi, đến chênh lệch thời gian cũng không kịp đến, đã trực tiếp bật máy tính lên bắt đầu làm việc.

Thời gian phỏng vấn là ba giờ chiều ngày mai, và sau đó chị Long lại xem nội dung phỏng vấn, quay đầu nhìn vẻ mặt ngủ không yên giấc của Đường Ninh, chị Long thật sự rất lo lắng.

; Nếu đề Mặc Đình biết, vậy sẽ đau lòng đến thế nào.

Đường Ninh cũng biết trạng thái thân thể thế này không tốt, sau này nhất định phải tránh uống rượu, không thể tự khiến mình khó chịu.

Một tiếng sau, Phương Dục cũng đến được khách sạn do công ty sắp xếp, tìm được phòng của Đường Ninh.

Chị Long thấy Phương Dục xuất hiện, còn cho là Phương Dục chính là người đại diện của Đường Ninh.

Cô có ấn tượng rất tốt về Phương Dục, nếu thật sự là như vậy thì lúc trước Lục Triệt còn gấp gáp gì chứ!
Phương Dục cũng là nửa đường tiếp nhận, cũng hiểu ra là lần này Đường Ninh đối mặt với một thách thức lớn thế nào.

ExcaliburQ là sản phẩm trang sức xa xỉ toàn cầu, để lấy được vai người phát ngôn, nào có chuyện dễ như vậy?
Phương Dục quay đầu nhìn Đường Ninh đang nằm trên giường, nhưng… lại thấy cô đột nhiên co giật cả người, run rầy và nôn mửa.


Hai người Phương Dục và chị Long sợ đến nỗi sắc mặt đại biến, lập tức đưa Đường Ninh đến bệnh viện Milan, sau khi được bác sĩ điều trị, mới miễn cưỡng ôn định lại.

“Ngộ độc rượu chưa giải, lại đi đường dài, dạ dày đương nhiên không thoải mái.”
“Vậy… khi nào cô ấy sẽ khỏe lại?” Chị Long dùng tiếng Anh hỏi bác sĩ.

“Phải nằm trên giường nghỉ ngơi hai ngày.”
Nằm trên giường, thế có nghĩa là cuộc phỏng vấn ngày mai không thể tham gia…
Chị Long nghiêng đầu nhìn Phương Dục, đột nhiên không biết phải quyết định như thế nào.

Phương Dục cũng im lặng, nhưng vẫn lây điện thoại ra, báo cho Mặc Đình chuyện phát sinh hôm nay.

Đường Ninh sợ Mặc Đình lo lắng, nên dặn Phương Dục không được nói với anh chuyện cô nhập viện.

Phương Dục cân nhắc trong giây lát, nhưng vẫn không nghe theo lời của Đường Ninh, mà nói cho Mặc Đình tình hình cụ thể.

“Tôi không nên vội vàng bắt cô ấy quay quảng cáo, nhận làm người phát ngôn.”
“Nếu không, hợp đồng của ExcaliburQ hủy bỏ đi?” Phương Dục đề nghị.

Cơ hội có thể lại có, nhưng Hải Thụy tuyệt đối sẽ không lấy thân thể của nghệ sĩ ra làm trò cười, nhất là khi người này chính là người đứng đầu trong lòng Mặc Đình.

Nhưng nằm ngoài dự đoán của Phương Dục, Mặc Đình chỉ cười: “Nếu cô ấy chịu từ bỏ, thì đã không phải là Đường Ninh.”
“Vậy ý chủ tịch là?”
“Ngày mai, cậu sẽ hỗ trợ cô ấy phỏng vấn, nhưng nhất định j phải đảm bảo thân thể cô ấy sẽ không xảy ra bắt kỳ bắt trắc nào.


Nếu có chuyện gì không xử lý được, lập tức gọi điện cho tôi”
Phương Dục cầm điện thoại, đột nhiên muốn làm một bài kiểm tra, nên cầm điện thoại nói với Đường Ninh: “Mặc tổng bảo cô từ bỏ hoạt động phát ngôn này.”
“Tôi không có lý do gì để từ bỏ…”
Phương Dục cong môi, quả nhiên người hiểu Đường Ninh nhất chỉ có Mặc Đình.

Vậy là, anh đưa điện thoại cho Đường Ninh, ra hiệu bảo cô tự nói chuyện với Mặc Đình.

Hai người cách nhau muôn núi ngàn sông, Đường Ninh cầm điện thoại nhưng không dám nói, để lộ ra giọng nói khàn khàn.

“Đừng tỏ ra khỏe mạnh.

Nếu có chỗ nào không thoải mái, lập tức nói cho Phương Dục.”
“Vâng.” Đường Ninh đáp lại bằng một từ cực kỳ đơn giản.

“Không ở bên cạnh em, anh thật sự rất không yên tâm.” Mặc Đình có chút hối hận, lúc đó tại sao muốn tập trung vào công việc trước mà không chọn Đường Ninh? Sớm biết sẽ khiến anh bận lòng thế này, việc đầu tư hàng trăm triệu cũng chuyển ra 5aU15) “Em thực sự không sao.”
“Vậy lần sau không thể uống rượu nữa.”
“Uhm, không uống nữa.” Đường Ninh rất tự giác gật đầu.

Phương Dục nghe hai người trò chuyện, hoàn toàn không thể ngờ rằng vị chủ tịch vốn thường nói năng thận trọng, yêu vào lại có thể dịu dàng đến vậy.

Nếu lại để Đường Ninh biết rằng người đại diện của cô ấy thực sự chính là Mặc Đình…
Không biết đôi vợ chồng này có thể hạnh phúc được bao lâu…
Anh không có ý chửi rủa, nhưng….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận