Về mối quan hệ của Mặc Đình và Đường Ninh…
Bên ngoài đã có rất nhiều đồn đại, thế nhưng…lại không có người nào dám tùy ý làm ầm ï lên, bởi vì quan hệ xã hội của Hải Thụy, bọn họ không có đường nào để đi chứng minh tin tức là thật hay giả.
Đường Ninh hôn mê ngủ cả đêm vì vết thương ở eo, buổi trưa khi tỉnh dậy, cổ họng đã khô và khàn đi, căn bản không thể nói chuyện được, chỉ có thể dùng tay ra hiệu đơn giản để diễn đạt ý của mình.
Mặc Đình ngồi ở mép giường ôm cô, kiểm tra vết thương của cô, bởi vì bị trầy xước và tổn thương phần mô mềm, Đường Ninh cứ nằm như thế thì ít nhất cũng cần phải 15 ngày mới có thể khỏi bệnh.
Đường Ninh nằm trên người Mặc Đình, cố gắng hấp thụ hơi thở của anh ấy, giống như chất dinh dưỡng thiết yếu không thể thiếu mỗi ngày.
Mặc Đình nhẹ nhàng đặt cô xuống, để cô gối đầu lên đùi mình, đau lòng nghịch tóc trước trán cô: “Mau khỏe lại.”
“Lại một đêm nữa anh không nghỉ ngơi rồi sao?” Đường Ninh trở mình lại khó khăn, nằm ngửa lên hỏi Mặc Đình, lông mi khẽ rung.
“Anh cũng không phải là thần, đương nhiên có nghỉ ngơi rồi.”
Mặc Đình đưa tay vuốt ve gò má gầy gò của Đường ninh, sau đó lại hỏi: “Nước ngoài có một hoạt động bình chọn, anh đã giúp em ghi danh rồi…”
“Hoạt động bình chọn như thế nào?”
Đôi mắt của Mặc Đình xuôi theo thân thể của Đường Ninh cứ thế dừng lại ở trên đùi của cô: “Còn không biết có thể lấy được số thứ tự hay không nữa, tạm thời đừng nói nữa.”
“Tần Ngữ…vẫn còn chưa chủ động ra mặt nhận lỗi hả?”
“Còn chưa đến 11g59, cô ta có lẽ sẽ không đứng ra nói chuyện!” Mặc Đình hiểu thấu được tâm lý của những người này, hơn nữa Tần Ngữ vốn dĩ không phải là một người bằng lòng chịu thua, không đến phút cuối cùng, cô ta có làm ra bắt cứ quyết định gì cũng không thể cam lòng.
“Anh cố ý để cho cô ta bị giày vò như thế?” Đường Ninh mỉm cười, và đưa tay nắm chặt bàn tay Mặc Đình, đan xen 10 ngón tay vào nhau với anh.
Mặc Đình thấy tâm trạng Đường Ninh rất thoải mái, thế là lấy ra các bài đăng do cộng đồng mạng tổng hợp được, đưa cho Đường Ninh xem.
Đường Ninh lật đến các suy đoán muôn màu muôn vẻ của bên ngoài, đột nhiên có chút căng thẳng, cũng có chút lúng túng: “Bọn họ đều đoán được rồi?”
“Em cảm thấy, sau khi anh tuyên bố trở thành người đại diện của em, bọn họ vẫn sẽ ngốc như thế sao?” Mặc Đình bật cười: “Chỉ cần không trả lời lại, vậy thì tất cả đều không có đáp án!
Những người này bây giờ đang có gắng hết sức nghĩ cách để thăm dò mối quan hệ của chúng ta, có điều…cứ để cho bọn họ đoán đi.”
Mặc Đình đã không thừa nhận cũng không phủ nhận, chuyện anh ấy là người đại diện là chuyện nên làm, bảo vệ người anh ấy muốn bảo vệ.
Còn nhiệm vụ của Đường Ninh, chính là làm tốt một người mẫu và hướng theo con đường trình diễn catwalk mà cô mong ước.
“Bọn họ cuối cùng rồi cũng sẽ biết thôi…”
“Em sợ sao?” Mặc Đình hỏi lại.
Đường Ninh lắc đầu, tâm trạng so với lúc vừa nhìn thấy những tin đồn đại ở bên ngoài, buông lỏng không ít: “Không…em thích kiểu như vậy, để cho phóng viên nhà báo tiếp nhận một cách từ từ trong vô tri vô giác, chủ đạo là chúng ta, công khai hay là không, đều do chúng ta nói mới tính.”
Đương nhiên, cùng với việc Mặc Đình công khai thân phận người đại diện, bên ngoài đối với mối quan hệ của hai người có người thì đào bới bí mật, có người không quan tâm bàn tán, có người bôi nhọ khắp mọi nơi, đương nhiên cũng có những người hâm mộ với trái tim thiếu nữ bùng cháy!
“Hu hu hu, trái tim thiếu nữ của tôi…Đường Ninh giống như một chú mèo nhe nanh múa vuốt vậy, được chú hỗ lớn trực tiếp bảo vệ dưới móng vuốt của nó, quá đáng yêu, tôi không cần biết, mặc kệ bọn họ có thừa nhận hay không, cặp CP (*) này, tôi chấm rồi đó…”
(°) cặp đôi yêu nhau “Chết tiệt, đôi chân dài của Đường Ninh, chiều cao 1 mét 9 của Mặc Tổng, quả thật là gương mặt của cả hai rất hợp, trước đây không cảm thấy quảng cáo LM hay, bây giờ lật ra xem lại, quả thật là tràn đầy tình yêu mà…”
“Đường đường là Tổng tài vậy mà lại nhún nhường hạ mình để làm người đại diện cho một người mẫu, nếu như đây không được xem là yêu, thì còn gì xót xa hơn nữa!”
Thậm chí còn có fans hâm mộ còn trực tiếp đăng ảnh Mặc Đình giúp Đường Ninh giải vây sau buổi lễ trao giải trước đó, thậm chí là vẽ thành truyện tranh, trực tiếp làm cho một đám fans hâm mộ tháy đáng yêu đến ói ra máu.
“Thật sự đã rất mong đợi bọn họ công khai, cũng hy vọng bọn học luôn duy trì sự thần bí như thế, thật sự quá mâu thuẫn mài”
“Mặc Tổng tài, anh thích Đường Tiểu Ninh nhà chúng tôi có đúng không…”
“Tính cách của Đường Ninh lạnh lẽo buồn tẻ như thế, chính là cần một Tổng tài bá đạo yêu thương! Tôi viên mãn rồi!”
Đây là điều mà Đường Ninh hoàn toàn không thể nào ngờ được, vậy mà lại có thể thu được nhiều fans CP như thế, khi nhìn thấy nhưng tin đồn này, Đường Ninh không nén nỗi sự vui mừng.
Đã đến buổi tối, Lục Triết ôm một thùng lớn thư từ và quà đến Khải Duyệt Đề Cảnh, và nói với Đường Ninh: “Những thứ này đều là thư fans hâm mộ của cô viết, có những lá thư viết gửi cho cô, có những lá thư viết cho Tổng tài.”
“Đây chỉ mới chưa đến một ngày…”
“Toàn bộ đều là chúc mừng cô đã có được người đại diện kim cương vô địch vũ trụ cộng thêm người hộ vệ hậu thuẫn mạnh nhất.”
Đường Ninh mỉm cười, hiện lên nụ cười nhàn nhạt.
“Có điều, những người này vậy mà lại có dũng khí viết thư cho Tổng tài, có lẽ…có cô làm cái cớ, cảm thấy anh ấy luôn không phải là người không thể với tới, có chút khí chất rồi.”
Đường Ninh cùng cầm những bức thư trong tay, thật ra trong lòng rất cảm động.
Đây có phải là thể hiện cho vị trí của cô đã không cần phải ngửa mặt trông chờ vào Mặc Đình rồi không?
Thật ra, trong lòng cô cũng đã hiểu rõ, đây đều là vì Mặc Đình ở trước mặt che gió chắn mưa cho cô, những cho dù là như vậy, trong mắt những người này cô có phải cũng có thể xứng đôi với Mặc Đình đúng không?
“Trong thư viết cho anh ấy là viết những gì?” Đường Ninh tò mò mở ra một lá thư trong đó, sau đó bất giác mỉm cười.
“Mặc Tổng, ơ…không dám nói chuyện trực tiếp với anh, nhưng anh ngầu quá đi!”
“Phu nhân, lúc cô chán, xem những bức thư này để giết thời gian đi.” Lục Triệt đặt cái thùng bên cạnh Đường Ninh, để cho cô có thể với tay lấy tới.
Tiếp theo đó, Đường Ninh cầm lấy một túi phong thư màu vàng, nhưng bên trong được gói không phải là thư, mà là ảnh!
Là ảnh cô và một người đàn ông hôn môi nhau.
Đường Ninh dĩ nhiên biết người mà cô ấy hôn là ai, nhưng người của văn phòng làm việc Hoa Vinh khi đó là chụp lén ở trang viên, vì là trời tối cộng thêm khoảng cách quá xa, vì vậy chỉ có thể chụp được bóng lưng của cô.
Đường Ninh thu lại nụ cười, nhìn thấy một bức thư đặt ở cuối ảnh: “Đường Ninh, bộ mặt lẳng lơ dâm đãng của cô, nhất định sẽ bị chúng tôi vạch trần, đừng quá đắc ý.”
Đường Ninh đặt bức ảnh trên tủ đầu giường, đợi khi Mặc Đình làm xong công việc mới cùng thưởng thức.
Lúc này đã là 8 giờ tối, Đường Ninh lật xem tin tức, phát hiện Hải Thụy đã hai lần gây áp lực với bên tổ chức buổi lễ trao giải, thật ra, chính là lời cảnh cáo trá hình dành cho Tần Ngữ, thời gian của cô cũng không nhiều nữa rồi.
Lần này, không chỉ là Tần Ngữ đau khổ, ngay cả người đại diện của cô ta cũng lo lắng đi đi lại lại trong phòng, vì chuyện này cô cũng bị liên lụy.
“Chuyện này, rốt cuộc chị có xử lý sạch sẽ không?” Tần Ngữ nắm chặt lấy chiếc gối ôm hỏi người đại diện: “Chị có biết không Hải Thụy đã lần cảnh cáo lần thứ hai rồi.”
“Chị cũng không biết!” Người đại diện lo đến người đầy cả mồ hôi: “Coi như chị chắc chắn rồi đi, nhưng chị cũng không dám tùy ý đáng giá thấp Hải Thụy, suy cho cùng thủ đoạn của Mặc Tổng, em rất rõ.”
“Công ty vẫn không bằng lòng ra mặt thay cho em sao?” Tần Ngữ chậm rãi, đôi mắt đã nhuộm lên một tầng thần sắc tuyệt vọng.
“Công ty mấy năm nay tuy là âm thầm đối đầu, nhưng trước giờ lại không dám đặt cuộc đấu tranh của Hải Thụy lên bàn cân…Mặc Đình lần này là đã tuyên bố rằng muốn em phải trả giá, bất kể em trốn thế nào, cũng không trốn nỗi…Tần Ngữ…
nhận lỗi đi.”
“Đường Ninh thật sự bị thương không nhẹ, muốn Mặc Đình từ bỏ truy cứu, gần như là không có khả năng.”.