2 giờ 30 phút chiều, Dụ Phong tổ chức hôn lễ tại khách sạn COMO, trong nhà thờ Gothic xa hoa như cung điện, tất cả các vị khách quý đều đang theo dõi buổi lễ.
Lúc này, Lăng Tử Ý đang ngồi ở phía dưới bên trái Đường Ninh, đôi mắt của cô ta thỉnh thoảng nhìn về phía cô, mang theo vẻ oán hận và thù địch.
Chỉ là, Đường Ninh cả quá trình chỉ cười, từ đầu đến cuối nằm trong phạm vi bảo vệ của Mặc Đình.
Sau lễ cưới là tiệc tạ ơn của đôi tân hôn.
Vào những dịp như thế này, đương nhiên là lúc các đại diện của mỗi nhà đưa theo nghệ sĩ của mình đến để tìm kiếm hợp tác và tài nguyên.
Đường Ninh và Hoắc Thanh Thanh ở địa vị nữ minh tỉnh này đương nhiên không cần nhìn sắc mặt người khác, nhưng… bởi vì Đường Ninh không xuất hiện trong Tuần lễ thời trang, nên đã trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi của giới người mẫu.
Bởi vì cô có thể đã tham gia trong “Đồ nhi ngốc” nên lại trở thành đối tượng bàn tán của các diễn viên, và tất nhiên còn có làm thế nào dụ dỗ được lão đại của làng giải trí cũng là một trong những chủ đề hấp dẫn.
Dường như cho dù đi tới đâu, cũng không tránh khỏi là nhân vật của những chủ đề nóng hồi.
Trong phòng tiệc có đài phun nước theo phong cách châu u, Mặc Đình ôm eo Đường Ninh và đi thẳng vào giữa các khách mời.
Nhưng, một lúc sau, Mặc Đình lấy điện thoại ra và nói với Đường Ninh: “Anh đi nhận một cuộc gọi khẩn cấp.”
Đường Ninh gật đầu, cô mặc một chiếc váy dài màu trắng, tay cầm túi xách đứng ở cửa chờ.
Mà lúc này một đôi nam nữ khoảng ngoài năm mươi tuổi đỡ lấy một ông lão chừng bảy mươi, chậm rãi đi vào sảnh tiệc.
Nhìn thấy người phụ nữ trung niên kia, Đường Ninh sửng sốt, không vì cái gì khác, người phụ nữ này chính là mẹ của Hàn Vũ Phàm, người đã kết hôn với một đạo diễn nỗi tiếng.
Không ngờ lại gặp được trong hoàn cảnh như vậy…
Đường Ninh khẽ gật đầu về phía đối phương, nhưng đối phương dường như không cảm kích chút nào.
Mẹ Hàn nhìn Đường Ninh một cái lạnh lùng, sau đó nói với chồng ở bên cạnh: “Em nhìn thấy một người ghê tởm…”
“Chuyện gì vậy?”
“Cô người mẫu hại con trai em, cuối cùng trèo lên cành cao!”
Mẹ Hàn hất cằm chỉ vào Đường Ninh, giải thích với chồng và ông lão bên cạnh: “Thật là oan gia ngõ hẹp!
“Có cần thay em chút giận không?”
“Tạm thời không cần, nễ mặt Dụ Phong.” Mẹ Hàn hừ lạnh một tiếng, coi như ngăn cản ý định của chồng.
Kỳ thật Hàn Mạt ghét Đường Ninh cũng là điều dễ hiểu, dù sao sở dĩ Hàn Vũ Phàm đi đến bước đường này cũng là do Đường Ninh.
Đường Ninh cũng vô cùng khó chịu, đặc biệt ghét tình cảnh này, luôn đụng phải những người không muốn gặp.
Thấy Mặc Đình vắng mặt, Lan Hề mặc một bộ tây phục màu đen đi tới trước mặt Đường Ninh, lấy hai ly sâm panh từ khay của người phục vụ, đưa cho cô một ly: “Uống một ly?”
“Tôi nghĩ giữa chúng ta không cần khách sáo như vậy.” Đường Ninh cầm lấy ly sâm panh, nhưng lại đặt lại khay của người phục vụ.
Lan Hề cười tự giễu, nhún vai: “Tôi chỉ có một câu muốn hỏi cô, cô và Mặc Đình ở bên nhau tử khi nào?”
Đường Ninh dùng lông mi dày che đi ánh sáng dưới đáy mắt, bình thản đáp: “Xem ra cô rất muốn biến mình thành trò cười.”
“Cô ở trong mắt người khác không phải là trò cười sao?” Khoé miệng Lan Hề mang theo ý cười mỉa mai: “Lẽ nào cô không biết? Cho dù được nhiều fans hơn nữa chúc phúc, thì người trong giới vẫn không coi trọng các người?”
Đường Ninh chỉ nghe, nhưng không trả lời.
Hóa ra là Lục Triệt muốn giới thiệu lão nhân gia với Đường Ninh …
Mẹ Hàn và chồng bà ta đang ngồi hai bên trái phải của ông lão, nhìn thấy Đường Ninh thì sắc mặt có chút khó coi.
– Đường Ninh không chú ý đến hai người, hai tay cầm ly rượu, lễ phép nói với Trương lão tiên sinh: “Chào Trương lão tiên sinh, ngưỡng mộ đại danh ngài đã lâu, vãn bối xin kính ngài một ly.”
Ông lão nhìn Đường Ninh, nhưng không đáp lại, thật lâu sau mới nói với Đường Ninh: “Một người mẫu hèn mọn, không có tư cách uống rượu cùng ta…”
Lời nói của ông lão âm vang mạnh mẽ, khiến cả đại sảnh bỗng trở nên yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía ông, sau khi quan sát tình hình, họ đột nhiên cảm thấy có chút đồng tình với Đường Ninh.
Thật ra có thể hiểu, Trương Thanh Bình là nghệ sĩ thuộc thế hệ cũ, mà mẹ Hàn là con gái nuôi của ông, biết cháu nuôi của mình bị hủy trong tay Đường Ninh, đương nhiên phải tìm mọi cách để xả giận.
Ly rượu của Đường Ninh mắc ở giữa không trung, lúc này bầu không khí vô cùng lúng túng…
Đường Ninh vì có sự bảo vệ của Mặc Đình lâu như vậy, hẳn là đã lâu không ai dám tỏ sắc mặt với cô? Không ngờ trong một dịp trọng đại như vậy lại mất mặt lớn đến thế.
Xem cô còn đắc ý, kiêu ngạo như thế nào!
Quan trọng nhát là thái độ của Mặc Đình thì sao?
Đường Ninh không chút khó chịu cầm ly rượu, vừa định thu lại, thì có người từ bên cạnh giật lấy ly rượu trong tay cô, nói với ông lão: “Vậy tôi có đủ tư cách không?”
Ông lão nhìn lên, phát hiện người xuất hiện bên cạnh Đường Ninh chính là Mặc Đình!
“Cô ấy đại diện cho tôi.
Nếu cô ấy không đủ tư cách thì… chắc không ai ở đây đủ tư cách uống rượu với Trương lão.”
Sắc mặt ông lão thay đổi, cảm giác khó chịu càng ngày càng mạnh: “Mặc Đình, ta cũng coi như là trưởng bối của cậu…”
“Trương lão nhiều nhất tính là… trưởng bối bắt nạt tiểu bối.”
Mặc Đình nói thẳng.
“Cậu có cần thiết phải nói ta như thế vì một người mẫu không?”
“Chính là một người mẫu như thế, không có gì giỏi giang, nhưng cô ấy là người của Mặc Đình tôi, cô ấy đại diện cho thân phận của tôi.
Ai coi thường cô ấy cũng chính là coi thường tôi, cho dù là Trương lão, tôi cũng tuyệt đối không khách khí.” Nói xong, Mặc Đình ôm eo Đường Ninh, xoay người rời đi, nói: “Nếu đã là một nhà làm phim, tôi sẽ làm những việc liên quan đến điện ảnh.”
Hàm ý…
Việc của Mặc Đình tôi, người bớt can thiệp vào!
Về phần người của Mặc Đình tôi, người càng không được động!.