Tất cả mọi người đều mỏi mắt mong chờ liều thuốc mạnh cuối cùng của Bạch Thu Sinh, nhưng một hai ngày nay anh ta hoàn toàn không có động tĩnh gì, mặc dù vẫn tỏ ra không hài lòng với đoàn phim nhưng thái độ của anh ta cũng không quá kịch liệt.
Vì quan hệ xã giao của Hải Thụy nên đoàn phim đã trở lại quay phim bình thường.
Mặc dù Đường Ninh bị quấy rối ở một mức độ nhất định, nhưng sau khi đổi số điện thoại, cô lại bắt đầu cuộc sống yên bình trở lại.
Tất cả những điều này là nhờ sức mạnh cường đại của Mặc Đình.
Và Bạch Thu Sinh cũng hiểu rằng nếu anh ta lại không ra tay, sự việc lần này rất nhanh sẽ bị Hải Thụy che giấu.
Hôm nay, Đường Ninh quay đêm.
Trong khi chờ cảnh quay, đoàn phim có người đến thăm ca.
Tự xưng là bạn của Bạch Thu Sinh và hỏi Đường Ninh Bạch Thu Sinh hiện đang ở đâu.
Đường Ninh thuận tay chỉ đường và nói với anh ta Bạch Thu Sinh hiện đang quay cảnh đánh nhau.
Đối phương gật đầu cảm kích, không lâu sau liền biến mát trước mặt Đường Ninh.
Đường Ninh mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng cô lại không biết tại sao, sau khi đợi Tống Nghiên Thư quay lại, Đường Ninh liền ghé vào tai Tống Nghiên Thứ phân phó điều gì đó, sau đó Tống Nghiên Thư cảnh giác rời khỏi Đường Ninh.
Mặc dù Đường Ninh không đoán được, nhưng trong lòng lại có cảm giác, sẽ có người vào thời điểm này đến thăm ca ư?
Đương nhiên, cô không thể trực tiếp bắt đối phương lại tra hỏi, chỉ có thể cần thận, nếu không sẽ thành chuyện bé xé ra to.
Song cũng chính vì lần bắt chuyện với người lạ này, cuối cùng dẫn đến nổ quả bom mà Bạch Thu Sinh sớm đã chôn…
Rạng sáng lúc một giờ, một tin tức lớn lại lần nữa làm bùng nổ làng giải trí, nam diễn viên Bạch Thu Sinh đã bị tấn công bắt ngờ, hiện đang nằm trong bệnh viện, hôn mê bất tỉnh!
Sau khi đoàn phim “Biến mát” nhận được tin tức, Duy An lập tức đến bệnh viện, mà công ty quản lý của Bạch Thu Sinh cũng lập tức phong tỏa tin tức.
“Đây là chuyện gì vậy?” Khi Duy An chạy đến bệnh viện, người đại diện của Bạch Thu Sinh đang ngồi trên ghế dài, người bê bết máu.
Xem ra quả thực đã trải qua một trận ác chiến.
“Đạo diễn Duy, buổi tối tôi đưa Thu Sinh về nhà.
Nào biết có người mai phục sẵn ở nhà cậu ấy.
Vốn dĩ, với thân thủ của Thu Sinh có thể tránh được kiếp này, nhưng vì bảo vệ tôi, cậu ấy đã bị kẻ xáu đâm bị thương, vừa được đưa vào phòng cấp cứu.
Đây là điện thoại tên côn đồ làm rơi.
Trong điện thoại có lưu số của Đường Ninh.”
Người đại diện đưa chiếc điện thoại đầy máu cho Duy An xem.
Duy An nhíu mày lại, trong lòng lập tức hiểu hóa ra lời giúp đỡ mà Bạch Thu Sinh nói chính là tự biên tự diễn một tiết mục như thế này.
Anh ta vậy mà không ngần ngại sắp xếp bản thân bị thương, có thể thấy tâm ké rất sâu, căn bản một vụ tai nạn xe cộ không đủ làm anh ta sợ.
“Tôi sẽ điều tra rõ chuyện này.” Duy An nói với người đại diện của Bạch Thu Sinh: “Nhưng trước đó, đừng nói linh tinh với giới truyền thông.
Dù sao cũng không có bao nhiêu lợi đối với Bạch Thu Sinh.”
“Tôi hiểu, đạo diễn Duy, tôi chỉ cảm thấy oan uỗng thay Thu Sinh.
Chúng tôi chỉ là nói mấy câu sự thật, nhưng không nghĩ phải bị đánh một trận.
Lẽ nào ngành giải trí chính là nhà họ Mặc bọn họ định đoạt sao? Không có vương pháp ư?”
Duy An nhịn xuống sự buồn nôn đối với Bạch Thu Sinh, giả vờ vỗ vai người đại diện: “Yên tâm đi, tôi sẽ thay anh đòi lại công bằng.”
“Tôi cũng hy vọng như vậy, nếu không, lần này công ty chúng tôi tuyệt đối không bỏ qua cho Hải Thụy!”
Sau khi Duy An trấn an người đại diện của Bạch Thu Sinh xong, anh để phó đạo diễn và hai nhân viên đoàn phim ở lại bệnh viện, mục đích là để biết nhất cử nhất động của Bạch Thu Sinh.
Sau đó, Duy An liên lạc với Mặc Đình và nói chuyện Bạch Thu Sinh sẽ hắt gáo nước bản lên người Đường Ninh, để anh chuẩn bị tinh thần.
Đồng thời nói kế hoạch hãm hại của Bạch Thu Sinh cho hai ông cháu Mặc Gia.
*Nếu hắn thật sự dám diễn tự mình hại mình, ta ngược lại liền tôn hắn là một nam tử hán.” Mặc lão gia phe phẩy cây quạt hừ lạnh: “Thật không ngờ tên Bạch Thu Sinh này lại bắt chấp mọi thủ đoạn như vậy.
“Nếu hắn muốn đổ tội cho Đường Ninh thì không thể chỉ dựa vào số trên điện thoại được.
Đây không thẻ trở thành chứng cứ phạm tội.
Hắn nhất định là có chứng cứ khác…”
“Tối qua Đường Ninh chỉ đường cho một người đàn ông lạ mặt.
Người đàn ông đó, tự nhận là bạn tốt của Bạch Thu Sinh, đến thăm đoàn phim.
Khi đó, Đường Ninh đã kêu trợ lý của mình đi theo chụp ảnh người đàn ông đó.
Tôi đã bảo Lục Triệt gấp rút điều tra.
Nếu thật sự có liên quan đến người đàn ông này, vậy thì tìm được người này đồng nghĩa với nắm được mạng sống của Bạch Thu Sinh.” Vẻ mặt Mặc Đình có vài phần nguy hiểm nói với hai người.
“Đường Ninh làm việc luôn cảnh giác.
Cô ấy sẽ chú ý đến, tôi không hề thấy bất ngờ.” Duy An gật đầu tán đồng: “Vậy điểm mắu chốt bây giờ nằm ở người đàn ông này.”
“Bạch Thu Sinh quả thực có tài, nhưng tâm kế quá thâm sâu, bây giờ nhìn lại toàn bộ sự việc thật sự khiến người ta rợn cả người, cũng may Đường Ninh thận trọng từng bước.
Nếu không, sớm đã bị tên này hại chết cũng không biết.
Cũng trách tôi, nhìn người không rõ.” Duy An nhìn hai người nhà họ Mặc có chút áy náy, thở dài: “Đường Ninh thế nào rồi?”
“Ngủ rồi, cô ấy sớm đã quen rồi.” Mặc Đình cười nói, nếu không phải dỗ vợ ngủ, anh cũng không thể đi ra ngoài.
“Vậy thì tốt, tôi thật sợ cô ấy bị ảnh hưởng.
Nhưng theo tình hình hiện tại, đêm qua Đường Ninh lẽ ra đã chuẩn bị tâm lý rồi, không thể không khâm phục sự bình tĩnh của cô ấy.” Duy An thở một hơi dài.
Thời nay, những nữ diễn viên như Đường Ninh hay là nói phụ nữ thực sự rất hiếm.
Bề ngoài có vẻ ôn nhu yếu đuối nhưng làm việc gì cũng khiến người ta cảm thấy kinh ngạc.
Chăm chỉ nỗ lực, không làm hại người khác, đây có phải là lý do khiến cô ấy thu hút được tình yêu thương của Mặc Đình?
“Bất kể như thế nào, ngày mai nhất định sẽ có kết quả.”
Về phương diện này, anh tin tưởng 100% năng lực theo dõi tin tức của Lục Triệt.
“Tôi nghĩ Bạch Thu Sinh cũng sẽ không nhàn rỗi, cứ chờ: xem, ngày mai còn có kịch hay.”
Mặc lão ngồi nghe cuộc nói chuyện của hai người.
Nói thật ra cái gì ngươi lừa ta gạt, ông nghe liền thấy chối tai.
Ghét nhất những đấu đá mưu mô trong làng giải trí, đây là lý do khiến ông sớm vứt bỏ trọng trách.
Suốt ngày đi nghĩ làm sao để hại người, không rèn luyện bản thân thì kỹ năng diễn xuất sao có thể tiến bộ? Sao có thể lấy được giải thưởng?
Điểm này, từ tận đáy lòng ông vẫn thích sự bình tĩnh của Đường Ninh.
Cô ấy quả thực không phải là người hiền lành, nhưng không bao giờ chủ động hãm hại người khác, điều này cho thấy cô làm người có giới hạn.
Nếu Đường Ninh có thể làm chút chuyện ông thích, vậy thì sẽ càng hoàn hảo hơn …
Chẳng bao lâu sau, đêm tối đi qua, bình minh lại đến, song tin tức Bạch Thu Sinh bị thương lan truyền nhanh chóng.
Không cần nói cũng biết, Bạch Thu Sinh chắc chắn sẽ công khai chuyện này, anh ta chính là muốn người khác nhìn thấy vét thương thê thảm của mình, mà người gây ra vết thương này chính là Đường Ninh!
Mặc dù công ty quản lý của Bạch Thu Sinh không nói rõ vụ việc có liên quan đến Đường Ninh, nhưng lại nói với công chúng rằng họ đã phát hiện ra số điện thoại của Đường Ninh được lưu trong điện thoại của tên côn đồ.
Vậy chẳng khác gì nói với tất cả mọi người kẻ chủ mưu đằng sau chính là Đường Ninh!
“Chuyện này chúng tôi sẽ báo cảnh sát và để cảnh sát điều tra thêm.
Chúng tôi tin rằng sẽ sớm có kết quả.
Cảm ơn sự quan tâm của các bạn.
Đợi Thu Sinh tỉnh lại, chúng tôi sẽ thông báo tình hình của anh ấy sớm nhất có thẻ.
Xin các bạn yên tâm.”.