“Cơ thể suy nhược còn có thể điều dưỡng.
Đây cũng không phải là vấn đề gì lớn.
Chỉ là bệnh vặt.
Cháu đã chịu đựng bao nhiêu khổ cực như vậy rồi.
Ông tin cháu nhất định sẽ được ông trời chiếu cố.
Người của Mặc gia, vận khí không đến nỗi kém đâu.”
“Ông, cháu biết rồi ạ.” Giọng Đường Ninh lại nghẹn ngào.
“Được rồi, đừng khóc nữa, cháu như vậy, thằng nhóc kia nhà cháu lại tưởng ta bắt nạt nữa, nghỉ ngơi thật tốt, ta sẽ giúp cháu trông coi phim trường.” Ông cụ không thích dây dưa dài dòng, nên nói xong liền cúp máy.
Sau khi Đường Ninh đặt điện thoại xuống, lại càng đẫm nước mắt nhìn Mặc Đình.
“Ông nội mắng em à?”
“Em ngược lại hi vọng ông mắng em.” Đường Ninh đứng dậy, vươn tay nhẹ nhàng ôm lấy Mặc Đình: “Ông nội cổ vũ em, để em cố gắng, chồng, em thật sự không biết, em đã tu mấy đời phúc khí mới có thể gả cho anh, có người nhà tốt như vậy.”
Mặc Đình nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô, lông mày nhíu chặt cũng giãn ra: “Ông ấy rốt cuộc đã làm đúng.”
Đường Ninh dở khóc dở cười, cuối cùng cũng bình tĩnh lại trong vòng lòng Mặc Đình.
Sau đó, Hạ Ngọc Linh cũng từ Đường Thị gọi điện đến, hỏi Đường Ninh rốt cuộc là tình huống gì: “Đường Ninh, con có biết con dọa mẹ sợ chết rồi không.
Những phương tiện truyền thông vô lương tâm lại đang tác quái.
Ban đầu, mẹ vốn muốn đứng ra thay con giải quyết, nhưng người hâm mộ đã đứng ra lên tiếng thay con rồi.”
Đường Ninh hoàn toàn không biết gì về phản ứng bên ngoài.
“Mẹ, con không sao.”
“Mẹ tin Mặc Đình sẽ chăm sóc tốt cho con, con cũng phải ngoan ngoãn nghe lời thằng bé.” Hạ Ngọc Linh dặn dò Đường Ninh.
“Con biết rồi ạ.”
Cuối cùng còn có Hoắc Thanh Thanh, phàm là những người có quan hệ với Đường Ninh dường như thực sự quan tâm đến tình hình hiện tại của cô ấy, bao gồm… Lâm Xung người trước đây luôn nhằm vào cô, đã bắt đầu cuộc đời mới từ sau khi anh ấy đến Ảnh Lầu.
Sau khi thấy tin tức của Đường Ninh, cũng không nhịn được dùng giọng điệu kẻ thù trước đây nói thay cô.
“Đường Ninh, người phụ nữ này quả thực là độc ác, độc ác đến nỗi đã cứu vớt nhân sinh quan của tôi.
Tôi ước gì các người đều đến tấn công cô ấy, để càng nhiều người biết phẩm hạnh của cô ấy.”
“Tôi chụp ảnh cô ấy mấy tháng, nhìn thấu lòng người thay đổi.
Không ngờ rằng cuối cùng người duy nhất chịu quan tâm đến tôn nghiêm của tôi lại chỉ có Đường Ninh!”
“Tôi thật muốn nguyền rủa cô ấy, nguyền rủa cô ấy sinh thêm mấy đứa con, để xem đám paparazzi này có chịu được không … hiện giờ paparazzi đều không ra cái dạng gi Ngay sau khi lời nhận xét của Lâm Xung được phát ra, nó đã thu hút sự bình luận của rất nhiều người.
Dù sao lúc đó phòng làm việc Hoa Vinh luôn bám lấy Đường Ninh không buông, là chuyện mọi người đều biết.
Nói đến chuyện quay phim, các paparazzi đều phải học hỏi Lâm Xung, nếu tiền bối đã lên tiếng thì đám paparazzi chỉ có thể ngừng lại và ngượng ngùng ngậm mồm.
Đường Ninh cũng nhìn thấy lời nói thẳng thừng của Lâm Xung, không biết tại sao, đột nhiên cảm tháy rất vui vẻ.
Hóa ra từng gieo xuống quả thiện, thật sự sẽ bén rễ nảy è mầm…
Nếu là như vậy, thì có thể khiến trong bụng cô thật sự có bảo bảo không?
“Bắt đầu từ hôm nay, buông điện thoại xuống, anh có chuyện rất quan trọng phải nói với em.” Sau khi tắt cả mọi người đều quan tâm Đường Ninh, Mặc Đình đột nhiên ngồi xuống ở mép giường, nghiêm túc nhìn chằm chằm Đường Ninh hỏi: “Hôm qua, có phải em và chị Long cùng nhau đi đến bệnh viện Thịnh Kinh, mà còn từng làm qua xét nghiệm máu hcg không?”
Đường Ninh gật đầu, không hiểu vì sao Mặc Đình lại nhắc đến chuyện này.
“Sáng sớm hôm nay, bệnh viện Thịnh Kinh gọi điện thoại đến, là do anh nghe máy, kết luận của bác sĩ lúc đó là, em đã mang thai rồi.”
Đường Ninh sửng sốt, phản ứng gần cả buổi mới nhớ ra dáng vẻ khóe miệng cứ nở nụ cười đó của Mặc Đình sáng sớm nay.
“Thế nhưng…bệnh viện bên này.”
“Vừa rồi lúc em đang ngủ, anh đã đi đến bệnh viện Thịnh Kinh một chuyến, lấy về báo cáo xét nghiệm của em, đồng thời cũng hỏi bác sĩ, rốt cuộc là chuyện như thế nào, bác sĩ rất chắc chắn nói với anh rằng, anh quả thật đã mang thai.”Sau khi Mặc Đình hít một hơi thật sâu, để làm cho bản thân bình tĩnh lại, mới mềm giọng nói với Đường Ninh: “Cộng thêm bệnh viện nhanh như vậy đã tiết lộ báo cáo kiểm tra sức khỏe của em, vì vậy, chuyện em mang thai đã có người động tay động chân phía sau lưng.”
“Còn chuyện quan trọng nhất của chúng ta bây giờ, chính là đi đến bệnh viện làm xét nghiệm lại thêm một lần nữa.”
Đôi mắt Đường Ninh vốn dĩ đã ảm đạm, đột nhiên lóe lên một tia sáng: “Chuyện này là thật sao?”
“Đương nhiên là thật.”
“Vậy còn đợi cái gì nữa? Bây giờ chúng ta đi thôi.” Đường Ninh nói xong, liền muốn vén mở chiếc chăn đứng dậy, còn Mặc Đình lại đưa tay nhấn cô xuống.
“Em đừng động đậy, để anh.” Mặc Đình đau lòng vì đôi mắt cô khóc đến đỏ hoe, anh lấy quần áo rộng rãi thoải mái từ phòng gửi đồ đưa cho cô thay ra, lại đích thân tự mình ngồi xỗm xuống mang dép cho cô.
Đường Ninh nhìn thấy Mặc Đình vùi đầu của anh xuống dưới, người trở nên càng xúc động hơn: “Anh đừng chiều em như vậy…”
Nhưng thấy Mặc Đình ngắng đầu lên, chăm chú nhìn cô một cách dịu dàng: “Chỉ cần anh có thể làm được, anh hận không thể giúp em làm hét tất cả mọi chuyện.”
Đường Ninh dìu anh đứng dậy, đưa tay vòng lấy eo của anh, vợ chồng hai người cùng nhau bước ra khỏi phòng ngủ, theo sau đó Tống Nghiên Thư cũng đã sắp xếp xong xe chuyên dụng.
Lần này, Mặc Đình đã sắp xếp làm kiểm tra ở bệnh viện Thịnh Kinh, vì để không bứt dây động rừng, anh dẫn Đường Ninh đi, thể hiện càng khiêm tốn ít để bị để ý hơn, trực tiếp bước lên một chiếc xe chuyên dụng vô cùng bình thường.
Lúc này, Đường Ninh mới nhìn thấy tin tức bên ngoài, những phương tiện truyền thông không có lương tâm đó đã đem chuyện cô vô sinh lan truyền đến ai ai cũng biết.
Thế nhưng, hành động của fans hâm mộ cũng khiến cô cảm động từ tận đáy lòng.
“Cuối cùng cũng khổ tận cam lai rồi, điều này đã nói rõ, địa vị của cô trong giới giải trí đã không còn dễ dàng bị lung lay như thế nữa.”
Đường Ninh gật đầu, trong lòng lúc này chỉ có cảm kích: “Những fans hâm mộ này, cũng là người nhà tốt nhất của em, mặc dù em chưa từng thấy bọn họ, nhưng, em mong mỗi một người đều có thể bởi vì em mà cảm nhận được hạnh phúc.”
“Đình…sau này cho fans hâm mộ nhiều phúc lợi một chút nha.”.