Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm


Đường Tĩnh Tuyên đút hai tay vào túi quần, cũng không có ý định nói chuyện với Tống Nghiên Thư, cậu ấy thở dài, định quay người rời đi.

Nhưng vào lúc này, Tống Nghiên Thư đã nhanh chóng kéo cậu ấy lại: “Nói chuyện với tôi.”
“Tôi vẫn đang thay anh giữ lại hai câu lạc bộ bài hát còn lại…”
“Không cần.” Đường Tĩnh Tuyên trực tiếp trả lời.

“Lạc Tinh có một số chuyện không đơn giản như anh nghĩ, anh đừng từ bỏ bản thân như thế này được không? Tôi biết tôi đã làm thất vọng sự mong đợi của chị Ninh.

Bây giờ tôi muốn đền bù…”
“Đền bù? Em đã làm sai cái gì?” Đường Tĩnh Tuyên không khỏi tự giễu cười: “Em không cần ép mình vì anh, anh đã nói không cần chính là không cần.”
Đã thông báo rời khỏi thì cần nhiều câu lạc bộ bài hát như vậy đề làm gì?
“Lạc Tỉnh…”
Lần này, Đường Tĩnh Tuyên lại xoay người qua, nhưng cậu ấy không quay đầu nhìn lại.


Cảm xúc khiến cậu ấy cảm thấy mệt mỏi, cậu ấy nghĩ mình thực sự cần được nghỉ ngơi thật tốt.

Tống Nghiên Thư nhìn Đường Tĩnh Tuyên rời đi, nhưng cô ấy không có tư cách hay thân phận để giữ cậu ấy lại, mình đã không còn là người đại diện của cậu ấy nữa, miễn cưỡng có thể coi là người đại diện cũ.

Đường Tĩnh Tuyên vào ga ra dưới tầng ngầm một mình, không có ai đi cùng.

Sau đó nhìn thấy chị Di, người xử lý vụ việc vừa rồi và người đại diện của cô ta trong nhà để xe.

“Lạc Tinh, cậu có rảnh đi uống nước không?”
“Xin lỗi chị Di, để hôm khác thì sao?” Đường Tĩnh Tuyên từ chối.

“Cậu không sợ tôi gây rắc rối với người đại diện cũ của cậu sao?” Chị Di nở nụ cười hào phóng hỏi Đường Tĩnh Tuyên: “Chỉ cần một ly rượu mà thôi, tôi hứa, chỉ là một ly rượu.”
Đường Tĩnh Tuyên không phải kẻ ngốc, đương nhiên cậu ấy biết mục đích của đối phương.

Bây giờ già đầu rồi nhưng kỹ năng diễn xuất vẫn chưa được như ý muốn, lại luôn là diễn viên phụ nên đương nhiên là cô ta rất lo lắng.

Xét cho cùng, trong nghề diễn viên, không có thực lực thì phải có tuổi trẻ và khuôn mặt, nếu không có thì chỉ có thể dùng một só yếu tố bên ngoài.

Ví dụ, cậu ấy…
Đường Tĩnh Tuyên, thiên vương nỗi tiếng luôn chiếm được vị trí hot nhát, là thiếu gia thứ tư của nhà họ Đường và là em trai của Đường Ninh, chỉ cần chạm tên cậu ấy đã có thể thu hút sự chú ý, khó trách chị Di lại đánh vào sự: chú ý của Đường Tĩnh Tuyên.

Muốn dựa hơi.


Đường Tĩnh Tuyên đóng cửa xe đang mỏ, lạnh lùng nhìn chị Di ở đối diện, những gì lộ ra trong mắt cậu ấy đều là sự chán ghét với thủ đoạn tâm kế mưu mô.

“Được rồi, nhưng tôi sẽ quyết định địa điểm!” Đường Tĩnh Tuyên cười.

Thấy Đường Tĩnh Tuyên sảng khoái như vậy, đối phương vội vàng gật đầu, tựa hồ sợ cậu ấy hói hận: “Ừm.”
“Mời chị lên xe!” Đường Tĩnh Tuyên đi tới cửa sau của chiếc xe thể thao, như một người đàn ông lịch lãm mở cửa để chị Di và người đại diện lên xe, sau đó, từ khóe miệng cậu ấy nở một nụ cười châm chọc, trước khi lái xe, cậu ấy lấy điện thoại di động ra và gửi một tin nhắn.

Chị Di tên thật là Triệu Thắm Di,, thật ra cũng trạc tuổi Mặc Đình, nhưng có lẽ vì muốn thu hút sự chú ý nên trong cách ăn mặc của cô ta đúng là trông chững chạc đoan trang, nhưng khuôn mặt lại già dặn hơn năm tuổi.

Sau đó, chiếc xe phi nước đại trên đường, bởi vì đi đến một nơi mà cô ta hoàn toàn xa lạ, chị Di lập tức hỏi: “Chúng ta đi đâu?”
“Đến một nơi mà chị không ngờ tới.”
Triệu Thắm Di tưởng rằng Đường Tĩnh Tuyên có ý đen tối, muốn thuận nước đầy thuyền đưa cô ta về nhà, nên không khỏi có chút khách khí.

Nhưng ngay sau đó, Đường Tĩnh Tuyên đã vô tình lái xe vào Khải Duyệt Đề Cảnh và tiến vào khu biệt thự cao cấp mà Triệu Thắm Di chưa từng đến.

“Đây, xuống xe đi.” Đường Tĩnh Tuyên mở cửa xe ở trước tổ ám tình yêu của Đường Ninh và Mặc Đình, để Triệu Thắm Di xuống xe.


“Đây… là nhà của cậu sao?” Triệu Thám Di đối diện với biệt thự trang hoàng như cung điện Tây Ban Nha trước mặt, bất giác sửng sốt.

“Cứ vào đi.” Đường Tĩnh Tuyên cười cười, sau đó dẫn hai người lần lượt đi vào cửa biệt thự.

Đương nhiên, bởi vì Đường Ninh đã biết trước, nên đặc biệt để cửa cho Đường Tĩnh Tuyên để cậu áy dễ dàng mở ra.

Điều này củng có những gì mà Triệu Thắm Di nghĩ trong lòng, cô ta nghĩ… cô ta nghĩ đây là nơi ở hiện tại của Đường Tĩnh Tuyên.

Dù sao thì cũng có không máy người thực sự đi được vào Khải Duyệt Đề Cảnh, bảo vệ ở đây rất chặt, không ai có thể đột nhập, ngay cả những tay săn ảnh sành sỏi nhất cũng không thể thoát khỏi hệ thống an ninh của toàn khu biệt thự.

Nhưng mà, sau khi thật sự bước vào biệt thự, Triệu Thắm Di đột nhiên sững sờ đứng ở cửa..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận