*Nếu đã sống cùng với cha của em, cái gì cũng không thay đổi được, vẫn bị đánh đập như thé, vậy thì sửa soạn bản thân mình theo dáng vẻ mà em thích đi, không cần tủi thân cho mình gì cả.” Đường Ninh giống như một người hướng dẫn vậy, nói với Hứa Thanh Nhan đầy kiên nhẫn.
Hứa Thanh Nhan suy nghĩ một hồi, thì phát hiện những lời của Đường Ninh quả thật có mấy phần đạo lý, nhưng đồng thời cũng có mấy phần chán nản, chán nản bản thân mình trước đây đã nhiều năm như thế rồi, tại sao phải ngụy trang cho mình như vậy.
Sau đó, Đường Ninh liền kêu Lục Triệt sắp xếp cho một stylist đến Khải Duyệt Đế Cảnh: “Đây là nhóm make up, chị vẫn luôn dùng đến, sau này em có thể tìm đến bọn họ thử.”
Hứa Thanh Nhan nghiêm túc nhớ lấy những lời nói của Đường Ninh, sau đó thì nhìn mái tóc dài giống như rong biển của mình: “Em giao hết cho mọi người đó, em tin vào sự chuyên nghiệp của mọi người.”
Mấy stylist mỉm cười gật đâu, sau đó thì hoàn toàn bát đầu bận rộn trên người của Hứa Thanh Nhan.
Có lẽ là nhìn ra được Hứa Thanh Nhan có phần hơi căng thẳng, vì vậy, Đường Ninh di chuyển cơ thể nặng nề cồng kènh của mình, hỏi Hứa Thanh Nhan: “Cha em, có sợ cái gì hay có thể nói là, có kiêng dè người nào không?”
“Ông em.” Hứa Thanh Nhan nói không cần suy nghĩ: “Cha em chính là sợ ông…”
“Vậy thì ông em…”
“Ông đang ở trên một hòn đảo tư nhân nhỏ, nhưng không xa Thịnh Kinh lắm, đi xe tầm hai tiếng đồng hồ.” Hứa Thanh Nhan ngồi ngay ngắn trả lời.
“Nói cho chị địa chỉ, chị sai Tĩnh Tuyên đi đón.”
Hứa Thanh Nhan gật đầu, sau đó lục tìm địa chỉ của ông trên điện thoại, rồi đưa cho Đường Ninh.
Nhân lúc Hứa Thanh Nhan bị mấy sitylist bao quanh, Đường Ninh che đi phần bụng đứng dậy, thu xếp cho xong tất cả giúp Hứa Thanh Nhan, sau đó thì lại đứng trên lầu 2 nói với Hứa Thanh Nhan: “Chị ở trong phòng sách, em làm xong thì gọi chị một tiếng.”
mặt dễ thương xinh tươi làm cho đôi mắt hoa đào của cô cuối cùng cũng có đất dụng võ.
Những bộ vest nhỏ sành điệu thời thượng không kém phần cá tính, còn có cả đôi cao gót màu đen trông rất đặc biệt và tinh xảo…
“Hứa Tiểu thư, cô có hài lòng không?”
Hứa Thanh Nhan từ trước đến giò chưa từng thấy qua bản thân thế này, bản thân mình với một phong cách đậm chất cá nhân như thế.
“Ừm”
*Nếu như cô tự tin hơn chút nữa, bước đi thả lỏng hơn chút nữa,vậy thì sẽ càng tăng thêm sự hoàn hảo.”
Nghe thấy những lời nói này của stylist, Hứa Thanh Nhan mỉm cười gật đầu, còn Đường Ninh đứng ở chỗ cao, nhìn cô gái nhỏ dưới lầu, bỗng nhiên lại nhớ đến bản thân mình đã từng như thế…
Cô đã từng làm qua biết bao nhiêu chuyện để lầy lòng Hàn
Vũ Phàm, nhưng đến cuối cùng thì sao?
Phụ nữ, chung quy lại phải tự mình có gắng và mạnh mẽ, thì mới có người trân trọng bạn.
Cho dù là đối với người yêu, hay là đối với người thân, đạo lý này, cũng có thể liên hệ được với nhau.
Tại sao Đường Ninh có thể cầm lòng không đậu mà đồng ý giúp đỡ Hứa Thanh Nhan chứ? Kỳ thực còn có một lý do quan trọng nhát, chính là vì, cô cảm thấy đã tìm được hình bóng của bản thân mình ở trên người của Hứa Thanh Nhan, nhưng…bọn họ lại hoàn toàn không giống nhau, suy cho cùng, không phải mỗi một người sau khi nhận lấy sự bức ép, đều có thể vận dụng trí tuệ để phản kháng lại…
Cùng lúc đó, Diệp Lam vẫn còn trong nhà thong dong cắn hạt dưa, rồi ném vỏ hạt dưa khắp nơi, bởi vì cô ta biết, Hứa Thanh Nhan từ trước đến giờ chưa bao giờ bất chấp chống lại mệnh lệnh của cha cô ấy, chẳng được bao lâu thì cũng chỉ có thể quay lại ngoan ngoãn làm việc mà thôi.
Cô làm bếp trong nhà cũng bất lực mà nhìn Diệp Lam, rõ ràng biết là cô ta cố ý, làm những chuyện như vậy cũng chẳng phải là 1 2 lần, mỗi lần đều hại cho Hứa Thanh Nhan bị cha Hứa trách phạt.
“Thật sự quá đáng ghét, thật muốn quét người đàn bà này.
ra khỏi Hứa gia một cách triệt để mà.”
“Đang nói thầm bên cạnh cái gì đó?” Diệp Lam dường như nghe thấy những lời nói vừa rồi của đối phương, ngạo nghề quay đầu lại nhìn cô làm bếp: “Có phải là bà không cần công việc này nữa rồi đúng không? Nếu như bà không cần, bây giờ có thể cút đi.”.