“Cho dù tôi không bắt được Mặc Đình, nhưng cô vẫn nằm trong tay tôi, cô có thể không phối hợp, nhưng tôi có thể dùng cách cưỡng chế.” Dương Hi buông điện thoại, sau đó ngẳng đầu liếc vệ sĩ: “Hai người đến.”
*Tôi có thể gọi thẳng cho tổ ủy hội giải Phi Thiên để từ bỏ tư cách đạt giải, tôi là một thai phụ, cô làm vậy không sợ: xảy ra chuyện sao?” Đường Ninh thử kéo dài thời gian: “Cô theo đuổi giải thưởng, mà tôi hy vọng bảo vệ con mình.”
“Không được, về sau cô vẫn còn khả năng cạnh tranh các giải thưởng khác với tôi, sao tôi lại phải buông tha cho một đối thủ mạnh mẽ cơ chứ?” Dương Hi chém đỉnh chặt sắt nói.
Dương Hi làm việc gì cũng tàn nhẫn, không bao giờ chừa lại đường lui, để đạt được mục đích thì không từ thủ đoạn, chỉ vì lợi ích trước mắt mà hoàn toàn không suy tính lâu dài.
Vì vậy, Đường Ninh khó có thể hi vọng Dương Hi sẽ bị cô thuyết phục.
Trong phạm vi Thịnh Kinh, mặc dù các nghệ sĩ nổi tiếng đang chống lại nhau, nhưng thực sự dám làm như Dương Hi thì vẫn là người đầu tiên.
Có lẽ bởi vì bị nhiễm cách làm giang hồ đường phó, Dương Hi không phát hiện sự tàn nhẫn trên người của cô ta thật ra cũng giống như cái gọi là đại ca giang hồ đường phố mà cô ta nói.
Vậy mà lại có thể ra tay với một phụ nữ mang thai, chưa kể cô vẫn đang mang thai sáu tháng.
Nhân cơ hội này, Đường Ninh hét lên kêu cứu, những người đi ngang qua sảnh Vương Hậu có thể đã nghe thấy.
tiếng kêu cứu của Đường Ninh nên đẩy cửa tiền vào ngay lập tức.
Tuy nhiên, nhìn thấy rất nhiều nhân viên bảo vệ trước mặt và Dương Hi, cô ấy sững người một lúc và co cẳng chạy đi mát…
Sợ hãi thì ai cũng sợ, nhất là ở nước ngoài, nếu Đường Ninh nhìn không nhằm thì người phụ nữ kia chắc hẳn cũng là một trong những nghệ sĩ được nhiều người biết đến được mời tham gia đêm hội từ thiện.
“Cô không cần kêu cứu, không ai giúp cô đâu.”
“Tôi chỉ không ngờ răng Đường Ninh, người bât khả chiên bại như cô lại có ngày hôm nay, rơi vào tay tôi.”
Đường Ninh nhìn hai người đàn ông cao lớn hùng dũng tiến đến, tuy rằng trong lòng hoảng hót, nhưng… cô vẫn tin tưởng chắc chắn rằng Mặc Đình nhất định sẽ xuất hiện, nhất định Mặc Đình sẽ không để cô và con cô có chuyện gì.
“Được thôi, nếu đã như vậy, hiện tại tôi cũng không phản kháng được rồi, nhưng là tôi muốn nói cô bắt nhầm người, bắt nhằm mục tiêu rồi.”
Đường Ninh nở một nụ cười gượng gạo, sau đó chỉ vào.
bụng của mình nói: “Cô quá đánh giá cao tôi rồi.
Sở dĩ tôi có thể có được ngày hôm nay, thật ra cũng giống như cô, nhưng chỉ là bị người khác lợi dụng mà thôi.
Tất cả các người đều cho rằng tôi là người trong lòng của Mặc Đình, là người mà Mặc Đình bảo vệ nhất.
Thực ra, cô đã sai.”
“Mặc Đình yêu người khác, và tôi chỉ là lá chắn của người đó.
Giống như bây giờ, tôi đã bị cô bắt cóc, nhưng cuối cùng, giải thưởng Phi Thiên sẽ bình yên vô sự rơi vào túi cô ấy.”
Nghe Đường Ninh nói xong, Dương Hi không khỏi bật cười: “Cô bịa chuyện, cô tiếp tục bịa đi…”
“Đã đến bước đường này, tôi có thể bịa được cái gì chứ?
Nếu cô không tin thì cứ đối phó tôi là được rồi.
Tuy nhiên, từ nay về sau, cô sẽ trở thành mục tiêu trả thù của Hải Thụy.
Điều đáng buồn nhát là cô đã nhận sai đối thủ.”
Nói đến đây, Đường Ninh cố ý xé rách quần áo của chính mình, lộ ra một nửa bờ vai trắng nõn: “Nếu không tin, cô cứ thử xem sau khi tôi bại trận, Mặc Đình có cảm thấy đau lòng không, xem thử sau khi tôi bị lật đổ, giải thưởng Phi Thiên sẽ rơi vào tay ai.”
“Những gì cô cho là cao quý, nhưng chỉ là bề ngoài mà thôi, tôi sống còn không bằng cô…”
Sau khi nghe những lời tiếp theo của Đường Ninh, Dương Hi rốt cuộc có chút do dự, nếu như Đường Ninh nói thật, cô thực ra chỉ là một tắm bình phong che chắn cho người phụ nữ của Mặc Đình, vậy thì…
Nguy cơ tiềm ẩn của giải thưởng Phi Thiên vẫn còn tồn tại, kẻ thù thật sự lại không trừ khử được mà còn đánh rắn động cỏ.
Rốt cuộc, sự trả thù của Mặc Đình cũng rất khủng khiếp.
“Thực ra, tôi cũng tin rằng Mặc Đình yêu tôi.
Như vậy dù tôi có hy sinh thì cũng sẽ có giá trị.”
“Dương Hi, làm đi, nếu tôi có thể thành toàn cho Mặc Đình theo cách này, đó là điều cuối cùng tôi có thể làm cho anh ấy.”
Nói xong, Đường Ninh nhắm mắt lại đi về phía sô pha, vẻ mặt chết cũng không có gì hối tiếc, nhưng lại mang vẻ quật cường, trong mắt hiện lên bốn chữ, cô muốn hiến dâng.
Thế là thay vào đó, Dương Hi đã do dự…
*Phu nhân, vẫn ra tay sao?” Hai bảo vệ đợi quá lâu, không nhịn được hỏi Dương Hi.
Dương Hi hít sâu một hơi, thật ra trong lòng cô ta đã vang lên tiếng chuông cảnh báo rồi: “Chờ tôi xem xét nửa giờ, canh chừng cô ta thật tốt.” Sau đó, Dương Hi rời đi, hiển nhiên là để tìm manh mối về vấn đề này.
Nếu Mặc Đình thực sự có phụ nữ khác, cô ta nên làm gì?.