“Nhưng mà tình hình hiện tại của em……” Đường Ninh nghĩ, hiện tại cô không có cách nào tham gia bất cứ tác phẩm nào.
Mặc dù, cô đã vì hai chữ phản diện làm cho dao động.
“Em yên tâm, bộ phim này cần rất nhiều thời gian chuẩn bị, bởi vì là công ty điện ảnh trong nước sản xuất cho nên các mặt đều cần nghiên cứu kỹ, đến cung nữ trong cung đình cũng phải đào tạo đến hơn nửa năm, cho nên em không cần phải lo lắng điều gì.” An Tử Hạo phân tích: “Gặp được vai diễn mình thích không dễ, lại còn là bộ phim có mức đầu tư khủng, hãng phim lớn, anh nghĩ em sẽ không từ chối chứ?”
Đường Ninh nhận kịch bản, gật gật đầu: “Tặng em một món quà lớn như này, muốn em trả ơn thế nào đây?”
“Nhớ là được, rồi cũng sẽ có cơ hội trả mà.”
Thực ra, bộ phim này có rất nhiều cảnh quay nguy hiểm, phải nhảy xuống đầm sâu, bơi ở sông băng, các diễn viên nữ khác chưa chắc đã chịu liều mạng.
Nhưng Đường Ninh lại khác, An Tử Hạo không chút hoài nghỉ, vì khi diễn xuất Đường Ninh có thể cống hiến hết mình vì vai diễn, đây là điều mà diễn viên bình thường khác không làm được và cũng là một trong những ưu điểm vượt trội của cô.
“Được rồi, việc công nói xong rồi, giờ nói sang việc tư đi, anh cũng nên tìm hiểu yêu đương đi, dù sao, việc của Vân Hinh cũng đã trôi qua nhiều năm rồi, anh cũng nên gác qua một bên đi.”
*Trước là người quản lý, bây giờ là đạo diễn, những phụ nữ anh đã gặp phụ nữ nào mà không giống nhau?”
“Đều giống nhau cả, làng giải trí không phải ai cũng giống em.” An Tử Hạo cười nói: “Nhưng mấy ngày trước, anh đã gặp một người quả thật rất thú vị.”
Nói tới đây, An Tử Hạo nhớ lại, hôm đó anh đến công ty điện ảnh và truyền hình Từ Văn, nhìn thấy một nhóm diễn viên quần chúng trong phim trường.
Kỳ thực đừng coi thường diễn viên quần chúng, chỉ cần giả chết, diễn qua loa một lát là có thể nhận được thủ lao, so với diễn viên quần chúng mà nói cũng đủ ấm no rồi.
Và hôm đó … anh ấy nhìn thấy trong nhóm diễn viên quần chúng, có một cô gái xinh đẹp với phong thái lạnh lùng, đang xếp hàng chờ làm việc, ngoài làm diễn viên quần chúng cô ấy còn làm nhiệm vụ nắn chỉnh xương cho người khác, kiếm thêm chút tiền.
Điều này đương nhiên không phải là chuyện gì hiếm, điều khiến An Tử Hạo thấy buồn cười là cô gái này giỏi võ, là diễn viên đóng thế cảnh võ thuật, nhưng cô ấy lại không thích làm diễn viên đóng thế, chỉ muốn làm diễn viên quần chúng, lần nào cô ấy đóng thế cũng đều đánh cho đối phương lệch xương, lệch khớp.
Sau đó, người ta lại phải tìm cô ấy nắn lại xương khớp.
Có vẻ khá thú vị.
Đương nhiên, An Tử Hạo biết được điều này qua nhiều lần chứng kiến tận mắt và nghe người khác nói.
Có lẽ, có thể tìm cô ấy đóng một vai trong phim “Ninh Phi”?
An Tử Hạo định làm như vậy, khi anh ấy nêu ý tưởng cho ông Trần Phong, ông chỉ bảo anh đi tìm người, đáng tiếc là người phụ nữ đó mới đây mà đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Tìm người hỏi mới biết hoá ra cô ấy lại về đóng thế cảnh võ thuật rồi, còn nhận đóng thế cho một vai quan trọng trong bộ phim lớn.
Chịu thôi, chúng ta chậm chân rôi.
An Tử Hạo lúc này chắc chắn không biết rằng tương lai anh sẽ dây dưa với cô gái này.
Và chiều hôm đó, Lục Triệt được lệnh đến Khải Duyệt Đề Cảnh, và nhiệm vụ của anh là “giúp” Hoa Văn Phụng rời đi.
Mặc dù Hoa Văn Phụng trong lòng bực bội, nhưng vì Mặc Đình đã nói vậy rồi, nếu bà ta không làm theo thì sau này trong gia đình chỉ càng thêm mâu thuẫn mà thôi.
Mà hiện tại không phải là lúc thích hợp để đối đầu với Mặc Đình.
*Nói với Đường Ninh rằng mặc dù tôi rời khỏi đây, nhưng không có nghĩa là tôi không giám sát nhất cử nhất động của cô ta.”
Lục Triệt lúng túng đóng cửa xe cho Hoa Văn Phụng, thầm nghĩ, đừng nói là Đường Ninh không mang thai mà định đi thử vai, cho dù có thai đi chăng nữa thì cũng không ai dám hé răng nửa lời, nhưng chỉ cần Mặc Đình đồng ý là được.
Nhưng điều đáng khen là Đường Ninh luôn biết điều.
Mặc Đình đã biết từ An Tử Hạo rằng Đường Ninh được mời đóng “Ninh Phi”.
Tất nhiên, khi anh xem kịch bản, không…
Chỉ nhìn cái tên này đã biết Đường Ninh sẽ thích nó.
Đặc biệt là câu chuyện rất đầy đủ, sản xuất lớn, điều quan trọng nhất là bộ phim này được sản xuất bởi hãng phim truyền hình quốc gia.
Đối với Đường Ninh, đây là một sự công nhận lớn, ngay cả loại diễn viên Lâm Thanh cũng chưa bao giờ có được cơ hội như vậy.
“Ninh Phi… thật thú vị.” Mặc Đình lật qua kịch bản, thấy một đoạn giới thiệu ngắn gọn về nhân vật này.
Đương nhiên, với bối cảnh hùng hậu như vậy, đoàn làm phim “Nịnh Phi” sẽ mời một số lượng lớn diễn viên, riêng có hơn mười người thiếp, quả thực là một hậu cung vô cùng phức tạp..