Thẩm Tinh Yên thật sự không nghĩ nhiều, dù sao Bạch Lệ Hoa trong tiềm thức của cô ấy cũng là một người phụ nữ bình thường, không thể dính dáng quá nhiều đến bất kỳ gia tộc giàu có nào, cho nên cô ấy tin tất cả những gì Bạch Lệ Hoa nói.
Hơn nữa, Bạch Lệ Hoa biết cách sử dụng Internet để bí mật giúp đỡ Đường Ninh, thậm chí cô ấy còn cho rằng đây là một điều vô cùng thần kỳ.
“Đừng nói với tiểu Ninh, mẹ sẽ xấu hổ!”
“Ò, đừng cường điệu như vậy, con hiểu rồi.”
Đêm khuya.
Mặc Đình vẫn chưa về nhà, Đường Ninh mặc dù ôm bụng, nhưng vẫn nhờ Lục Triệt lái xe, cô trực tiếp đến Hải Thụy đón người.
Tuy nhiên, sau khi đến Hải Thụy, cô không quấy rầy Mặc Đình, mà tự mình ngủ trong phòng nghỉ, bí mật đợi Mặc Đình.
“Phu nhân, tôi hâm cho cô một ly sữa.” Thư ký bên ngoài dịu dàng nói với Đường Ninh:“Chủ tịch Mặc gần đây có vẻ hơi bận, bởi vì công ty có vài người mới ra mắt và họ rất nổi tiếng.
Công ty có nhiều kế hoạch mới gần đây.
Hay là để tôi thông báo cho chủ tịch?”
“Không, chỉ là chờ đợi rất nhàm chán… có thể cùng tôi tán gẫu một lát.” Đường Ninh đáp.
“Phu nhân muốn biết điều gì?”
*Có gì thú vị không?” Đường Ninh hỏi.
“Không có gì thú vị, nhưng hai ngày trước công ty đã ký hợp đồng vũ khí bí mật.” Thư ký trả lời Đường Ninh sau khi suy nghĩ vài giây: “Có vẻ rất tài giỏi, người cũng xinh đẹp, dáng người cũng rất đỉnh.
Nghe nói, tài năng này mới hai mươi hai tuổi, đã viết rất nhiều bài hát rất nỏi tiếng và cũng là một nhà biên kịch.
Hiện tại bộ phim truyền hình cung đấu nồi tiếng “Loan Phượng” là từ tay cô ấy.
Trong tương lai, công ty nên dành nhiều công sức để nuôi dưỡng cô ấy.”
Thư ký nói với chính mình, chỉ thấy Đường Ninh không có hứng thú, sau đó chỉ có thể cười: “Đương nhiên, cô vẫn là bảo bối lớn nhất của chủ tịch, nhưng có lẽ cô sẽ diễn kịch bản của cô ấy.
Hẳn là rất thú vị.”
Trong khi thư ký đang nói chuyện, Mặc Đình đã bước vào phòng khách và nhìn Đường Ninh: “Tại sao không nghe lời? Hửm?”
“Tôi đi trước.” Nhìn thấy Mặc Đình xuất hiện, thư ký nhanh chóng đứng dậy rời đi.
Đường Ninh vươn tay ôm lấy cổ Mặc Đình, không nhịn được nói: “Em nghe thư ký của anh nói rất nhiều chuyện thú vị.
Nghe nói công ty ký hợp đồng với một vũ khí bí mật.”
“Phương Dục chịu trách nhiệm chính.” Mặc Đình nói thẳng: “Việc kết nói với các nghệ sĩ gần như là việc của cậu ấy.”
“Anh không sợ cậu ấy đưa nghệ sĩ đi đổi công ty sao?”
Đường Ninh chớp mắt.
*Trước hết, cậu ấy phải trả nổi tiền vi phạm hợp đồng.”
Mặc Đình trực tiếp đỡ Đường Ninh dậy: “Đã hơn bảy tháng, đừng làm chuyện gì khiến anh lo lắng.”
“Tại sao lại đón chồng tan sở lại nguy hiểm như vậy?”
Đường Ninh ôm Mặc Đình nói: “Em nhớ anh… cục cưng của chúng ta, cũng nhớ anh.”
“Đi, về nhà.” Mặc Đình đưa Đường Ninh rời đi, từ bãi đậu xe dưới tầng hầm lên xe.
Lại không biết rằng đằng sau, hai người phụ nữ cũng bước vào bãi đậu xe ngầm từ công ty.
“Đó là Đường Ninh?” Một người trong số họ thâm thúy hỏi trợ lý bên cạnh.
“Đúng, đó là Đường Ninh.” Trợ lý cung kính đáp.
“Thật thú vị!” Người bên kia nhìn Đường Ninh rời đi, tự mình lên xe thể thao, “Cô ấy thật sự không còn trẻ nữa…”
Trên thực tế, còn trẻ hay không còn trẻ, thực sự không phải cô nói là được….
Vài ngày sau, “The Savage Wars” tổ chức một buổi họp báo hoành tráng.
Buỏi chiều, Annie diện áo dài ánh bạc đi họp báo.
Có lẽ vì còn trẻ nên cô ta dường như không biết gì về thái độ thu liễm của mình, và cô ta đã có màn ra mắt ấn tượng với tư cách là nữ diễn viên chính đầu tiên..