Các bài hát, cô ta quả thực lần lượt tung ra, phản hồi rất tốt, cũng đề cô ta không chỉ là lên tin tức giải trí, mà còn có thể đạt được vị trí trên một bảng xếp hạng.
Chỉ là, mấy ngày gần đây chiến đấu, Hải Thụy không gặp chút khó khăn, nhưng cô ta đã sức cùng lực kiệt, nói cho cùng là bởi vì cô ta không có chống lưng!
Nhìn các sao nữ minh tinh trong phim, tắt cả không phải là do có kim chủ sau lưng họ sao?
Trước kia cô ta kiêu ngạo cự tuyệt nhiều gia tộc danh tiếng, bây giờ nghĩ lại xem ra có đáng không?
“Cảnh Hồng, cô nói, tôi cũng đi tìm người chống lưng, cô nghĩ thế nào?”
“Cô nghĩ thông rồi?” Đoàn Cảnh Hồng từng đề nghị với cô ta, dù có chút lai lịch thì trong làng giải trí cũng có rất nhiều người có xuất thân, nhất định phải tìm một chỗ dựa vững chắc hơn.
Nhưng Tống Hân trước đây rất khó chịu, luôn cảm thấy cái gì mà cha nuôi, tình nhân, không sạch sẽ, nhưng bây giờ…
Cô ta im lặng.
“Lúc trước đã nói với cô, con trai của Khai Hoàng điện ảnh đã hẹn cô, nhưng cô chưa bao giờ để ý tới người ta.
Có muốn sắp xếp cho cô gặp mặt không? Phải biết rằng rạp chiếu phim trên đất nước, nhà họ chiếm một nửa giang Sơn… “
Tống Hân lấy một điều thuốc, sau đó gật đầu: “Hẹn gặp.”
“Cái này có tính là đầu hàng Đường Ninh?”
“Như vậy tính là cái gì?” Đoàn Cảnh Hồng nói: “Không phải cô ta cũng có đại kim chủ Mặc Đình sao? Chúng ta hiện tại như thế này, trở về xuất phát điểm mới công bằng.”
Đúng! Chúng mình bị sự cố ở nguồn cũ, giờ chuyển hết qua truyen1.one nhé cả nhà!
Nếu Đường Ninh thổi gió bên gối, cô ta không được phép tìm ngoại viện sao?
“Cái này cô sắp xếp.”
Đoàn Cảnh Hồng chỉ ước rằng Tống Hân sẽ thừa nhận đi đường tắt, không, đây không phải là đường tắt, đó là phần thưởng mà một thiên tài xứng đáng có được!
Khi Tống Hân buồn bực, Đường Ninh chỉ ngủ ở nhà nghỉ ngơi đọc kịch bản, vì không phải làm gì liền đã khiến Tống Hân hoảng loạn đến cực điểm.
“Em nói xem, Tống Hân sẽ làm gì tiếp theo?” Chị Long đang gọt trái cây cho Đường Ninh, chị ấy thực ra rất tò mò.
Rốt cuộc, Đường Ninh đã không gặp phải một đối thủ xứng tầm trong một thời gian dài.
“Em nghĩ, đứa nhỏ này, xem ra từ nhỏ đã thiếu tình thương, chỉ có kẻ thiếu tình thương mới thích thu hút sự chú ý.”
“Cô ta bây giò tự cảm thấy bản thân tốt, cô ta muốn ông chủ hối hận, muốn em hối hận, và chị nghĩ rằng… cô ta sẽ có rất nhiều thủ đoạn.”
Đường Ninh mỉm cười, phản bác: “Em đang chờ xem cô ta có thể tạo ra sự giật gân như thế nào.”
“Em có phải đã biết cô ta sẽ làm gì?” Chị Long quay đầu nhìn Đường Ninh, vừa thầy cô nhắm mắt lại vội hỏi.
“Cô ta không phải chỉ muốn làm em khó xử sao?”
“Có thông tin cho rằng Hải Thụy đang trấn áp nội bộ Tống Hân để bảo vệ địa vị của Đường Ninh!”
“Thiên tài Tống Hân, một nghệ sĩ toàn diện khiến Đường Ninh kinh hãi.”
“Tại sao Đường Ninh lại sợ Tống Hân? Một bảng phân tích có thể cho bạn biết sự thật…”
Đây là tắm áp phích nhân vật lớn được báo tuần san đăng tải gần đây.
Nó so sánh Đường Ninh và Tống Hân trên một đường trình độ, bởi vì xuất phát điểm của Tống Hân quá cao và Đường Ninh bị khắp mọi nơi lôi ra để so sánh, có vẻ như tất cả Thịnh Kinh đều không có đối thủ của cô ta.
Chỉ có Đường Ninh là người duy nhất cản đường cô ta.
Hôm nay Hoắc Thanh Thanh xuất viện, là bạn tốt, cho dù mang thai không tiện, Đường Ninh vẫn đích thân đến bệnh viện đón cô ấy.
Lúc Hoắc Thanh Thanh buồn chán, cô ấy xem tin tức giải trí nhiều nhất, những chuyện điên rồ bên ngoài kia khiến cô ấy tức giận.
“Chủ tịnh Mặc để mặc cho Tống Hân này rồi?”
“Cậu về nhà dưỡng thương.
Chuyện này không liên quan gì đến cậu.” Đường Ninh bình tĩnh trả lời: “Để giới truyền thông không cho cậu đi, lại phanh phui vết sẹo của cậu.”.