Đương nhiên, người trong làng giải trí luôn thích lừa bịp, đặc biệt là Đường Ninh đang mang thai.
Khi một người không có cảm giác an toàn, cô ấy càng cần phải tỏ ra không sợ hãi, để uy hiếp đối thủ.
Vì vậy, Đoàn Cảnh Hồng không để tâm đến lời nói của Đường Ninh, mà chỉ muốn an ủi Tống Hân, sớm quên đi lời nói của Đường Ninh.
Nhưng mà, trước giờ Đường Ninh chưa bao giờ biết “Đường Ninh chưa bao giờ bác bỏ tin đồn, chỉ dùng độ phủ sóng để nói!”
“Xem tại chương trình từ thiện tối nay, Tống Hân khoe khoang như thế nào?”
Đây là tin tức phát vào tối hôm đó trong bản tin giải trí, hiển nhiên, cảnh tượng trên thảm đỏ đã khiến Tống Hân trở thành trò cười trong làng giải trí, bởi vì lúc này cô ta đã nổi tiếng một chút, còn rất nhiều người ghen tị với cô ta.
Bây giờ cô ta bị Đường Ninh đánh cho tơi tả, những người bị cô ta chèn ép đương nhiên không thể không nói móc máy vài câu.
Có lẽ, ngay cả bản thân cô ta cũng không biết rằng sự nồi tiếng sẽ vỡ mộng như thế này …
Bởi vì Tống Hân thực sự không biết rằng cô ta thua kém Đường Ninh, cô ấy có quá nhiều lòng tự trọng.
Sau khi trở về nhà, thấy Tống Hân không nói chuyện, Đoàn Cảnh Hồng cằm lấy điện thoại nói với cô: “Trưa mai tôi đã hẹn Tiêu Tổng đi ăn cơm rồi, đi tắm rửa nghỉ ngơi đi, đến lúc đó đừng có mà xị mặt ra, gây ấn tượng xấu.”
Tống Hân không nói gì, một lúc lâu sau mới dập tắt điều thuốc trên tay, đứng dậy đi vào phòng tắm.
Có câu nói thế này, tương lai còn dài, sẽ có ngày cô khiến Đường Ninh phải trả giá.
Đêm khuya, Đường Ninh nằm ở trên giường đợi Mặc Đình, thấy anh đã làm xong việc trở về phòng ngủ, cô từ trên giường hơi chống người ngồi dậy, nói với Mặc Đình: “Em muốn nuôi một con chó ở phòng làm việc.”
“Phòng làm việc của ai?” Mặc Đình nheo mắt hỏi đường Ninh.
“Văn phòng của anh.”
Mặc Đình cong môi gật đầu: “Cũng được.
Em muốn nuôi loại chó gì nói với Lục Triệt, bảo anh ấy sắp xếp.
Nhưng trước tiên anh phải nhờ bác sĩ kiểm tra trước, để đảm bảo nó không có ảnh hưởng gì đến em.”
“Nhưng mà nó rất hung dữ.”
*Nó không cắn anh đâu.” Mặc Đình nói xong nhìn vào tài liệu trong tay anh ấy: “Đưa tài liệu cho tôi, anh có thể ra ngoài rồi.”
Trên thực tế, Phương Dục cũng không dám ở lại văn phòng của Mặc Đình lâu hơn.
Phương Dục không bao lâu liền rời đi, còn Mặc Đình nhìn chú chó hung dữ cười nhạt, anh đương nhiên biết Đường Ninh làm cái gì, đương nhiên là chuẩn bị đại tiệc đãi ai đó rồi.
Sau đó, một nhân viên xuất hiện trong văn phòng của Mặc Đình, nếu là ở Hải Thụy thì cơ bản không ai có thể biết cô ấy là ai, nhưng nhân viên này đã ở lại văn phòng của Mặc Đình tròn hai mươi phút…
Buổi chiều ngày hôm nay, Tống Hân làm việc như mọi ngày, uống trà với công tử nhà giàu trong truyền thuyết, mặc dù cố gắng che giấu nhưng……đối phương không khó để nhìn ra vẻ chán ghét trên mặt cô ta.
“Cô Tống, thật ra thì… cô không cần phải xấu hổ khi đến ăn cơm với tôi.” Đối phương tên là Tiêu Dữ Hòa, là cổ đông lớn thứ hai của rạp chiếu phim Khởi Hoàng, chiếm một nửa giang sơn của các rạp chiếu phim kiểu mới, bởi vì bây giờ khán giả đều tìm kiếm chất lượng hình ảnh và hiệu ứng tốt hơn.
Chính vì vậy Khởi Hoàng Kì đã đầu tư rất nhiều kinh phí và giới thiệu các trang thiết bị của nước ngoài để tạo ra một dịch vụ rạp chiều phim hạng nhất.
Đây.
là một ngôi sao đang lên trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình.
“Chỉ là tâm trạng tôi bây giờ đang rất tệ……”
“Là bởi vì Đường Ninh sao?” Đối phương mặc một bộ quần áo sọc xám có pha màu nâu, chải tóc nhìn chỉnh chu: “Cô có biết bộ phim mới của cô ấy “Người thân biến mát” sắp chiếu không? Nộp lên rồi! “.