Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm


“Cô biết điện thoại của Thẩm Tinh Yên ở đâu?” Giọng nói của An Tử Hạo rõ ràng có mùi nguy hiểm: “Nếu bây giờ cô không nói, tôi đảm bảo ngày mai cô sẽ phải rời khỏi đoàn phim, cô nên biết điều đó chứ? Thẩm Tinh Yên là em gái của Mặc Đình.”
Linh Lung bị dọa cho xanh mặi…...!
Nhưng vẫn quyết không thừa nhận: “Tôi……tôi thật sự không hiểu anh đang nói cái gì, giám đốc An, tôi nghĩ chắc là anh hiểu lầm rồi.”
“Được, được lắm.” nói xong An Tử Hạo rời khỏi cửa phòng Linh Lung……
Trong giây tiếp theo, An Tử Hạo gọi cho Đường Ninh, như thể anh ấy muốn dùng Mặc Đình để cải chính tên Thảm Tỉnh Yên và trút giận…
Khi trở lại phòng, Thẩm Tinh Yên vừa thay quần áo liền đi ra, nhìn thấy vẻ mặt An Tử Hạo vẫn còn tức giận, đoán chắc anh ấy đang tìm người giải quyết, cô ấy vội lắc đầu: “Không đến mức đó.”
“Anh đang trút giận cho em, em còn cho rằng anh phiền phức sao?”
*Trước đây, chưa từng có ai trút giận cho em.” Thảm Tinh Yên cười nói: “Em không phải cũng sóng tốt sao?”
Chính vì ý thức tự bảo vệ này mà Thẩm Tinh Yên đã trở nên độc đoán, vô cùng tự tại.

“Đó là trước đây…”
Thẩm Tinh Yên lại chạy tới, ôm chặt An Tử Hạo, cơ thể mềm mại dán vào cơ thể đã ướt đẫm của An Tử Hạo…
“Tắm rửa đi ngủ…” An Tử Hạo vội vàng đẩy Thẳm Tinh Yên ra, sợ bản thân nhất thời xúc động sẽ làm ra chuyện không thể tha thứ.



Đây là lần đầu tiên An Tử Hạo nói thua Thẩm Tinh Yên.

“Ở lại đi.”
“Đoàn phim sẽ phát hiện.”
“Mọi người có thể tháy rằng anh thích em.” Thẩm Tinh Yên hơi đỏ mặt nói.

“Như vậy sẽ hủy hoại danh tiếng của em.” Vẻ mặt An Tử Hạo có chút nghiêm túc, “Ngoan, đi ngủ đi.”
“Nếu anh lại từ chối, ngày mai em sẽ hôn anh ở trước mặt mọi người!” Thẩm Tinh Yên đe dọa.

“Rốt cuộc, em vẫn không quan tâm đến sự nghiệp diễn xuất của mình phải không? Và làm gì có người phụ nữ nào tùy tiện như em… sao có thể để một người đàn ông qua đêm một cách dễ dàng như vậy?”
An Tử Hạo dường như đang tức giận, nhưng… Thẩm Tinh Yên dụi đầu vào lưng An Tử Hạo: “Không có ai đối xử với em như anh, đối với em rất tốt, quan tâm đến em, chăm sóc em… Sau khi cha em mát rồi.


Em chưa bao giờ cảm thấy cảm giác được bảo vệ là như thế nào nữa.

Em ở bên anh, không phải để xảy ra chuyện với anh.

Em chỉ… muốn giữ cảm giác được che chở lâu hơn.”
Sau khi nghe Thẩm Tinh Yên nói xong, An Tử Hạo sững sờ, một lúc sau… đột nhiên khoác áo khoác lên người Thẩm Tinh Yên: “Đi.”
“Đi đâu?”
“Đi rồi sẽ biết.”
Sau đó, An Tử Hạo đưa Thẳm Tỉnh Yên ra ngoài, vừa đi vừa gọi điện cho đạo diễn: “Đạo diễn, Thẩm Tinh Yên bị Linh Lung hại mắc kẹt trên núi và bị mắc mưa.

Bây giờ tôi sẽ đưa cô ấy đến bệnh viện.

Xin hãy điều chỉnh lại buồi quay vào sáng mai một chút.”
Khi đạo diễn nghe nói đây là thủ đoạn của Linh Lung, lập tức đồng ý: “Được rồi, chăm sóc cô ấy thật tốt.”
An Tử Hạo không nói nhiều nữa, cùng Thẩm Tỉnh Yên rời đi, anh ấy có đến bệnh viện, nhưng chỉ mua thuốc giải cảm..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận