“Tuy nhiên, trên mạng lại rộ lên tin đồn rằng nguyên nhân khiến bộ phim của Đường Ninh bị kiểm duyệt và lý do khiến Đường Ninh bị ngành chức năng âm thằm phong sát là do ông nội cô dùng mối quan hệ sau lưng.” Ký giả không chút cắm ky hỏi thẳng Tống Hân, bởi vì Tống Hân đang tức giận, rất có thể nói sai, làm sai.
“Ông nội tôi có năng lực như vậy, tôi còn có thể bị Hải Thụy ức hiếp như thế này sao?” Tống Hân đáp lại câu hỏi của phóng viên với giọng điệu đặc biệt khinh thường.
“Vậy, Đoàn Cảnh Hồng lúc đầu ăn trộm có thực sự là Cảnh Hồng trong nhóm AOB bây giờ?” Phóng viên hỏi lại.
“Các người có thể tìm ảnh để xem lại liền biết, bởi vì đến văn phòng của Mặc Đình, bị một con chó cắn.
Sau đó, không biết đã sử dụng thủ đoạn gì để ra mắt.
Mặc dù đã hai tháng, nhưng chuyện đen tối này tôi có thể nói bậy được sao? Vẫn là đại diện cũ của tôi, thật không biết xấu hồ.”
“Hôm nay tai nạn xe cộ, cô có thể nói rõ hơn được không?”
Trong làng giải trí, khán giả đã xem đủ và nghe đủ rồi.
Tất cả mọi người đều giống như một nạn nhân, nhưng cuối cùng bị bại lộ lại thường có một khuôn mặt xấu xí.
Những điều khác Hải Thụy không có gì để giải thích, lời buộc tội của Tống Hân có vẻ quá sáo rỗng, nhưng có một điêu duy nhât mang đên cho khán giả một cái nhìn mới vê Hải Thụy, đó chính Đoàn Cảnh Hồng.
Nếu Cảnh Hồng thực sự là tên trộm Đoàn Cảnh Hồng mây tháng trước, Hải Thụy làm chuyện này có… có phải là không hợp lý không?
Nếu là một tên trộm vẫn có thể trở thành ngôi sao hot, Hải Thụy muốn thiết lập hình ảnh gì đối với bên ngoài?
Thực ra Hải Thụy đã âm thầm xử lý rồi, vì Mặc Đình muốn Đoàn Cảnh Hồng ra mắt nên đương nhiên anh đã chuẩn bị rất hoàn hảo, trên mạng không có bức ảnh nào chụp Đoàn Cảnh Hồng khi trộm bị chó cắn.
Ngoài ra, khí chất cô ấy đã thay đổi mạnh mẽ, chỉ cần quan hệ công chúng của Hải Thụy nói là hai người khác nhau, thì không ai có thể phản bác lại, bởi vì không ai có thể đưa ra chứng cứ để so sánh.
Sau khi xem tin tức, Đường Ninh gọi điện cho Đoàn Cảnh Hồng: “Đừng lo lắng, tiếp tục đi theo con đường của cô, sẽ không có người nhận ra cô.”
Dù Đoàn Cảnh Hồng biết Hải Thụy rất mạnh, nhưng…
Chỉ cần cô ấy nghe thấy từ trộm, cô ấy vẫn sẽ căng thẳng, bởi vì cô ấy là Đoàn Cảnh Hồng, là người bị chó cắn khi bước vào văn phòng của Mặc Đình.
Lúc trước đã luôn cảm thấy may mắn, cảm thấy rằng nếu cô ấy không vạch trần Tống Hân thì Tống Hân sẽ không nói bậy gì, nhưng sự thật là…
Những người như Tống Hân…
Đơn giản là vô tình!
Bởi vì Tống Hân kết luận rằng cô ấy không có bắt kỳ bằng chứng nào ở đây.
“Đường Ninh…”
“Hả?” Ngay khi Đường Ninh định cúp máy, Đoàn Cảnh Hồng đột nhiên ngăn cô lại: “Thật ra, tôi nghĩ như vậy là đủ rồi”
“Cái gì?”
“Tôi đã nếm trải mùi vị của sự nỏi tiếng, nhưng có một số điều mà tôi không thể tránh khỏi.
Tôi hiện tại tin những gì cô nói.
Nợ những gì, làm sai gì cuỗi cùng sẽ phải trả theo cách khác.
Vì vậy tôi không muốn trồn tránh!” Đoàn Cảnh Hồng lấy hết can đảm nói: “Chủ tịch Mặc, xin đừng quan hệ công chúng.
Mặc dù tôi biết rằng sau khi Hải Thụy quan hệ công chúng, tôi sẽ có một tiền đồ rộng mở, nhưng.
tôi làm người lại không như vậy.”
“Đường Ninh, tôi xin lỗi, vô cùng xin lỗi vì những gì tôi đã làm với cô, những gì đã làm với bạn của cô.”
“Tôi không biết làm sao để đền tội, chỉ có thể trả lại tất cả sự trong sạch cho mọi người!”
Đường Ninh bên kia điện thoại im lặng hồi lâu không lên tiếng, một lúc sau mới hỏi Đoàn Cảnh Hồng: “Cô… cô đã xem xét rõ ràng chưa?”
“Đầu óc tôi trước đây chưa bao giờ sáng suốt như vậy.”
Đoàn Cảnh Hồng cười đáp: “Sau khi đứng ra, tôi có thể không thể quay lại, nhưng tôi nghĩ mình sẽ sống ổn định hơn, Đường Ninh, cảm ơn.”
Đường Ninh không ngăn cản Đoàn Cảnh Hồng, cần phải nói rằng mặc dù Đoàn Cảnh Hồng sẽ mắt tất cả, nhưng cô ấy có thể lấy lại tự do cho tâm hồn của mình.
“Cô định làm gì?”.