Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm


Do đó, ngay lập tức có kết quả, thân hình đối xứng hơn.

“Có cảm giác em vẫn có thể đi dạo một vòng trên sàn catwalk.”
Đường Ninh nhìn Mặc Đình ở cách đó không xa, nở nụ cười dịu dàng…
Chính người đàn ông này đã lên kế hoạch cho cuộc đời cô rất tốt để cô không mắt gì cả.

Cho dù đó là hình dáng cơ thể hay sự tự tin!
Sau tiệc đầy tháng, Hạ Ngọc Linh ôm hai đứa bé nói với Đường Ninh: “Con trai con tối nay sẽ đến nhà bà ngoại, con và Mặc Đình, ngày mai đến đón đứa bé.”
“Tại sao?”
Hạ Ngọc Linh chớp mắt với Đường Ninh: “Các con bao lâu rồi không sống cuộc sống hôn nhân? Nỡ để người đàn ông của con nhịn quá lâu?”
“Mẹ…” Đường Ninh không khỏi ho nhẹ một tiếng.

“Đừng lo lắng, có người trông trẻ ở nhà, không thể đói hai đứa bé của con.

Cứ như vậy đi.” Nói xong, Hạ Ngọc Linh và Bạch Lệ Hoa tiễn khách đi, hai người cũng mang hai đứa bé đi.


Phòng khách ồn ào bỗng trở nên yên tĩnh, cách bài trí phòng khách vẫn như trong thế giới cổ tích, Đường Ninh nhân cơ hội đi tới trước mặt Mặc Đình, từ phía sau ôm lấy anh: “Đã lâu không tự do tự tại tận hưởng thế giới của hai người rồi.”
“Nếu đã như vậy, đừng để mẹ em phải thất vọng…” Nói xong, Mặc Đình xoay người đặt Đường Ninh xuống ghế sô pha.

“Anh biết ý của mẹ?”
Mặc Đình nghiêng người, một tay nâng hai tay Đường Ninh lên trên đầu, dùng tay kia vén váy dài của Đường Ninh lên…
“Bởi vì bà ấy nhìn ra, anh đợi không nhịn được… muốn ăn em.”
Đã bao lâu rồi hai người không như vậy? Đường Ninh không nhớ rõ, cô chỉ biết rằng khi lòng bàn tay của Mặc Đình đang vuốt ve cơ thể cô, cô rùng mình dữ dội, cảm giác nhột nhạt còn mạnh hơn trước.

“Vào phòng ngủ?”
“Sau khi làm mẹ, ngại rồi? Mặc Đình hỏi, chóp mũi của anh chạm chóp mũi cô.

Đường Ninh không thoát được nên đỏ mặt.

Mặc Đình ngừng nói, đứng thẳng dậy, cởi cúc áo sơ mi ném sang một bên, sau đó cởi váy dài của Đường Ninh…
Vẫn là thân hình không chút mỡ thừa, vẫn như trước.


Mặc Đình bảo vệ Đường Ninh rất tốt, bộ dáng cũng không hề thất thố.

Nụ hôn diễn ra sau đó, Đường Ninh không thể cưỡng lại được… Hai tay cô chỉ có thể ôm lấy cổ Mặc Đình, bởi vì xúc động, trong lòng cô cảm thấy rất trồng rỗng.

Chẳng máy chốc, những đồ còn sót lại trên người cô cũng biến mắt, Đường Ninh bắt lực nhìn Mặc Đình, cho đến khi sự trống trải được lắp đầy, cô không khỏi thở dài hài lòng.

Bởi vì cô yêu người đàn ông này quá sâu sắc, quá thích cảm giác Mặc Đình ở trong cơ thể mình, sự kết hợp có thể dễ dàng kích thích cô, khiến cô phát điên.

Có lẽ là vì sợ làm tổn thương cô mà Mặc Đình ma sát từng chút một, Đường Ninh cắn chặt bả vai Mặc Đình, nhịn không được rên rỉ: “Đình… giống như trước đây.”
“Hả?” Mặc Đình giả vờ như không nghe thấy.

“Em muốn anh phải quyết liệt, dùng lực như trước.”
Mặc Đình không trả lời mà trực tiếp chứng minh bằng hành động…
Trên ghế sofa, trên bậc thềm, trong bồn tắm, trên bàn trang điểm…
Tối nay chỉ có điên cuồng chiếm lấy, không có hồi kết.

Sau khi sóng tình qua đi, Đường Ninh gục trong lòng Mặc Đình, giọng nói có chút trầm khàn: “Thứ em nợ anh máy tháng nay, trả đủ chứ?”
“Em cho rằng nhiêu đó là đủ?”
Ngây thơ!
Đêm hôm đó, ngoài cửa sổ có mưa to, Thẩm Tinh Yên hạ thông cáo vào nhà cùng An Tử Hạo, chỉ thấy một ông cụ đang đợi ở cửa..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận