Mặc Đình ngay lập tức yêu cầu Lục Triệt tra thông tin về “Hoàng phi pháp y”.
Kết quả là ngay cả Lục Triệt cũng bị chắn động.
Bởi vì cuốn sách này là tác phẩm truyền miệng số một trên các trang web lớn.
Nó đã thu được hàng tỷ lượt nhấp chuột, và nhiều công ty điện ảnh và truyền hình đã đưa ra mức giá lớn để mua bản quyền phim và truyền hình, nhưng Đường Khiếu không bị cám dỗ.
Bởi vì cô ấy cho rằng một ngày nào đó, thần tượng của mình có thể tham gia vào tác phẩm này, cho nên cô ấy vẫn luôn giữ bản quyền điện ảnh và truyền hình, không ngờ lần này lại có cơ hội tốt như vậy.
“Chủ tịch, giá trị IP của”Hoàng phi pháp y” rất lớn.
Điều quan trọng nhát là bản thân câu chuyện rất tinh vi, chỗ nào cũng khó có thể soi mói.
Có thể thấy tác giả quả thực rất có tài.”
“Hơn nữa, Đường Khiếu tự mình chuẩn bị kịch bản, hoàn toàn không có cải biên.
Tôi đã xác nhận và quả thực rất hoàn hảo.”
Lục Triệt vui mừng, ai lại từ chối một tác phẩm như vậy?
Mặc Đình lấy kịch bản và lật trang đầu tiên.
Truyện này không có mở đầu thẳng thắn, trong các tác phẩm của Đường Khiếu, hầu như mọi mở đầu đều gay cắn và mãn nhãn.
Trong màn mở đầu đầu tiên, hoàng đề của triều đại Phong Lan đã chất vấn nữ chính tại sao lại là mẫu hậu của mình, bởi vì chàng ta thích mẫu hậu, ái mộ mẫu hậu của mình.
Nữ chính của truyện này chỉ hơn hoàng đề ba tuổi, vì là thê thiếp của tiên đế nên được lệnh nuôi nuôi dưỡng nam chính.
Mặc dù nàng ấy là một người xuyên không, nhưng cũng tuân thủ một cách cẩn thận nghĩa vụ của người thê thiếp, luôn ẳn mình.
Chỉ trong hai phần ngắn ngủi, Mặc Đình đã chốt kịch bản.
Chỉ đáp lại lời của Lục Triệt: “Bằng mọi giá phải quay IP drama này.”
Đường Ninh chỉ nhận được kịch bản sau đó, thoạt nhìn đã thích bối cảnh, bởi vì cắm ky cảm xúc, tất cả kiến thức pháp y và âm mưu có liên quan mà Đường Khiếu sử dụng trong truyện, ngay cả bản thân bác sĩ pháp y cũng nói Đường Khiếu quá chuyên nghiệp.
Chị Long cũng nhanh chóng biết được tin tức, nhất thời cảm thán.
“Trời ạ, lúc chán, chị còn đọc tiểu thuyết này.
Mẹ ơi, em thật sự lại muốn diễn bộ này.
Chị nói cho em biết, Đường Ninh, cuốn tiểu thuyết này rất hay, thật sự là em sẽ không hồi hận!”
Đây có tính là một bất ngờ?
Đường Ninh đột nhiên mỉm cười.
Chị Long chắc cũng đoán được tâm trạng của Đường Ninh nên vội nói: “Đây không phải là nhân do em gieo trồng, giờ có được thành quả này sao.
Sự thật đã chứng minh rằng em không hề sai lầm trong mọi con đường em chọn, chúa ơi, chị rất mong chờ”
Đường Ninh vì thế thực sự rất biết ơn tác giả tên Đường Khiếu, cô còn nói với Mặc Đình mời đối phương đến làm khách tại nhà, sau cùng thì nhân vật này phải trực tiếp giao tiếp để hiểu rõ hơn.
Đường Khiếu cũng rất ngạc nhiên về điều này, mặc dù cô ấy biết rằng Đường Ninh sẽ không bao giờ biết đến bản thân nếu không có bộ phim “Hoàng phi pháp y”, nhưng cô ấy thực sự rất may mắn khi được tiếp xúc gần gũi với thần tượng của mình.
Bởi vì kịch bản đủ tốt, Mặc Đình lập tức triệu tập hội đồng quản trị, xác định Hải Thụy sẽ đầu tư vào tác phẩm này, đạo diễn đã mời Trần Phong.
Ban giám đốc gần như nhát trí để Mặc Đình làm.
Với sự hỗ trợ đắc lực của Hải Thụy, đoàn phim được thành lập rất nhanh chóng, hơn nữa Mặc Đình đã gửi kịch bản cho Trần Phong, sau khi đọc xong, anh ấy lập tức cao hứng gọi điện, có thể ký hợp đồng ngay lập tức, còn vội vàng hơn cả Mặc Đình nữa.
Ngay sau đó, đoàn phim đã quyết định những nhân sự quan trọng nhát, và tiền hành tuyển chọn diễn viên.
Tuy nhiên, Đường Ninh nói với Mặc Đình rằng cô phải giao tiếp với tác giả trước.
Đường Khiếu quá tài năng, trong đầu cô ấy hẳn có ứng cử viên của riêng mình, và cô có thể lắng nghe ý kiến của cô ấy trước.
Vì vậy, Mặc Đình nhanh chóng sắp xếp cho Đường Khiếu đến, để cho Lục Triệt lái xe đến đón, đưa thẳng đến Khải Duyệt Đề Cảnh, tận cửa nhà Đường Ninh.
Trước khi Đường Ninh nhìn thấy người, cô luôn cho rằng Đường Khiếu sẽ là một người đàn ông, nhưng khi nhìn thấy cô gái nhỏ xinh đẹp trước mặt, cô cũng sửng sót..