Điều khiến cô ta được yêu thích hơn cả là sau khi quay phim “Nịnh phi”, bị thương vô số lần nhưng cô ta vẫn kiên trì với vai trò của mình, không bao giờ làm trễ lịch của đoàn phim chỉ vì cô ta là một siêu sao.
Trong những cảnh quay nỗi bật, các fan của Bạch Du cảm thấy vô cùng đau khổ, nói trắng ra là đạo diễn phải bảo vệ nữ thần quốc dân của họ!
Nữ thần quốc dân!
Hào quang của cô ta dường như làm lu mờ Đường Ninh “đẫy đà”, bởi cô ta dường như hoàn hảo hơn Đường Ninh.
“Khốn kiếp, Bạch Du này thật là ghê tởm.” Chị Long nhìn thấy những bình luận trên mạng, trong lòng rất tức giận.
Ngay cả khi đang mang thai cũng vội vã đến Khải Duyệt Đề Cảnh.
“Chị đang mang thai, không thể bình tĩnh chút sao?”
Đường Ninh có chút thô bạo nói với chị Long: “Chị hy vọng đứa bé tương lai của chị cũng sẽ nóng nảy vội vàng?
“Đây cũng di truyền?” Chị Long sửng sốt.
“Đã nhiều năm như vậy, chị vẫn không quen máy lời bình luận trên mạng sao?” Đường Ninh nhanh chóng đỡ chị ấy ngồi xuống.
“Nhưng cũng không ghê tởm như vậy… Nhìn trên mạng nói những gì đi.
Kỹ năng diễn xuất tốt hơn em, trí tuệ cảm xúc cao hơn em, hiện tại thân thể cũng tốt hơn em.
Những người này bị mù sao?”
“Mọi người chất vấn em khi họ không gặp em của bây giờ là chuyện bình thường.
Chị có thể bình tĩnh lại tâm trạng của mình được không?”
Trí tuệ cảm xúc của Đường Ninh luôn được thể hiện trong cách đối nhân xử thế, cô chưa bao giờ làm hài lòng ai, vì vậy không quá khi nói rằng Bạch Du tốt hơn cô.
Về phần những người khác, sẽ luôn có cơ hội để xác minh trong tương lai, vậy tại sao phải nhát thời vội vàng?
“Nhưng chị rất tức giận.”
Nhưng Đường Ninh từ trước đến nay đều mang dáng vẻ bình tĩnh như vậy, người khác không nhìn ra được nông sâu, nhưng khi phản kích lại thì rất đẹp mắt.
“Đừng vội, sẽ có kịch hay cho chị xem, bình tĩnh!” Đường Ninh nói với chị Long.
Bạch Du đang làm mưa làm gió ở Thịnh Kinh, em gái Bạch Lâm Lâm đương nhiên được chú ý nhiều hơn, tuy nhiên lúc này cô ta đã vào đoàn phim rồi, tuy không thể ra bên ngoài vênh váo, nhưng trong đoàn phim, cô ta cũng rất có thể ngẳắng đầu lên.
Thẩm Tinh Yên bị ám ảnh bởi việc xem kịch bản, bởi vì đoàn làm phim không cố ý bỏ mặc cô ấy cũng không nói chuyện với cô ấy, thực tế thì điều này tốt hơn.
Ít nhất, cô ấy có thể dành nhiều thời gian hơn để nghiên cứu kịch bản.
Kể từ khi An Tử Hạo nhiều lần bị nhục nhã vì cô ấy, cô ấy thề với lòng mình phải nổi tiếng để An Tử Hạo được người khác tôn trọng.
Nhìn thấy Thảm Tinh Yên ở trong góc của đoàn phim, Bạch Lâm Lâm nhiều lần muốn bước tới làm bẽ mặt, nhưng vì biết Thẳm Tinh Yên xuất thân từ nhà võ và có kỹ năng phi thường nên cô ta không dám hành động háp tấp như trước.
Chỉ có thể làm Thẩm Tinh Yên xấu hồ bằng cách chơi một số thủ đoạn nhỏ thôi.
“Bạch Lâm Lâm, tới cô rồi, chuẩn bị quay.”
Buổi quay phim hôm nay của đạo diễn diễn ra không tốt, trước đó đã có vài người bị mắng rồi, ngay cả hai diễn viên chính cũng bị ông ấy mắng cho hộc máu, huống chi Bạch Lâm Lâm là kiểu nửa vời.
“Có biết diễn không vậy?”
“Cô là người gỗ sao? Trên mặt có axit hyaluronic không vậy? Vô cảm như vậy!”
“Cô bắt nạt người thì giỏi, đóng phim thì sao không biết chút gì vậy?”
“Không quay nữa, Bạch Lâm Lâm, tôi cho cô nghỉ ngơi hai ngày tìm trạng thái.”
Bạch Lâm Lâm đỏ bừng mặt, vô cùng xấu hổ, lúc này nhân viên đoàn phim vừa an ủi cô ta vừa chỉ vào Thẳm Tinh Yên cách đó không xa hất cằm nói: “Chờ đó đi, cô ta còn tệ hơn!”.