“Thẩm Tinh Yên, tôi thấy cô không biết xấu hổ đi dụ dỗ đạo diễn?” Bạch Lâm Lâm chua ngoa nói: “Nếu không, đạo diễn tại sao ngay cả nữ chính số một cũng mắng, vậy mà chỉ quan tâm đến cô?
Sau khi nghe những lời này, Thẳm Tinh Yên kéo Bạch Lâm Lâm đến trước mặt đạo diễn Uông hỏi: “Cô dám nói những gì vừa rồi trước mặt đạo diễn Uông không?”
“Sao vậy?” Đạo diễn Uông hỏi ngay.
“Tôi…” Bạch Lâm Lâm hiển nhiên không ngờ rằng Thẩm Tinh Yên sẽ trực tiếp kéo cô ta đến trước mặt đạo diễn Uông.
“Dám không?”
*Cô ỷ vào Đường Ninh bắt nạt tôi!” Bạch Lâm Lâm đột nhiên oan ức.
“Được rồi, cô không nói, vậy tôi sẽ giúp cô nói.” Thẩm Tinh ‘Yên sẽ không nhân từ, bởi vì cô ấy biết rằng cho dù cô ấy đối xử với Bạch Lâm Lâm như thế nào, chị em họ Bạch cũng sẽ không cảm kích.
Tốt hơn hết là tự làm cho mình vui vẻ: “Bạch Lâm Lâm vừa hỏi tôi có phải tôi quyền rũ đạo diễn nên mới được đạo diễn chú ý hay không.”
Sau khi nghe Thẩm Tinh Yên nói, mặt đạo diễn Uông lập tức đỏ bừng tức giận, ông ấy tát vào mặt Bạch Lâm Lâm một cái: “Cô*** nói bậy bạ một lần nữa xem? Có dám nói trước mặt tôi không?”
Bạch Lâm Lâm nhận một cái tát, trực tiếp bị đạo diễn Uông dọa sợ ngây người…
“Tại sao tôi lại quan tâm đến Tinh Yên? Cô không nhìn xem người ta cầm kịch bản mọi lúc mọi nơi.
Người ta đến đây để diễn một cách nghiêm túc.
Cô thì đến để làm gì vậy? Cư nhiên còn không biết xấu hỗổ nói tôi thiên vị Tinh Yên? Thử hỏi thầy cô giáo sẽ quan tâm một học sinh tệ nhất sao? Bạch Lâm Lâm, để tôi nói cho cô biết, sau này.
tôi sẽ để luật sư xử lý việc cô vu oan cho tôi.
Tôi là người đã có gia đình có vợ con, không thể để người khác xúc phạm tôi như thế này!”
Có thể thấy, đạo diễn Uông quả thực vô cùng bức xúc.
“Còn nữa Bạch Lâm Lâm, tôi không nghĩ cô không diễn được phim của tôi, cô bây giờ rời đi ngay cho tôi…”
“Đạo diễn… ông… ý ông… là sao?”
“Ý tôi là, cô có thể cút đi, đoàn phim không muốn cô nữa, tôi sẽ thay cô!” Đạo diễn Uông hết sức vung tay, ai cũng không dám làm ầm ï, những nhân viên bình thường có quan hệ tốt với Bạch Lâm Lâm, lúc này chỉ biết tầm quan trọng của việc tự bảo vệ mình.
*Đạo diễn, tôi chỉ đùa thôi, đừng thay tôi, đừng!” Bạch Lâm Lâm có bao giờ bị đối xử như vậy đâu?
Đặc biệt là bị xúc phạm lòng tự trọng như vậy, nhưng mà…
Trong giới này, chính là vô tình như vậy đấy.
“Chị gái của cô có thể bị bóp chết ngay lập tức, huống chỉ là cô?” Sau đó, đạo diễn Uông xoay người rời đi.
Mọi người chứng kiến cảnh Bạch Lâm Lâm bị thay thế, trong lòng bắt đầu đánh giá lại thân phận của Thẩm Tinh Yên.
Bạch Lâm Lâm kéo mọi người khắp nơi đến cầu cứu, nhưng ai lại muốn làm mắt lòng đạo diễn vì cô ta chứ? Trừ khi bản thân không muốn lăn lộn trong giới này nữa…
Mặc dù Thẳm Tinh Yên cảm tháy hơi thương hại khi nhìn thấy cảnh này, nhưng cô ấy đã quay trở lại vị trí ban đầu của mình cùng với kịch bản.
Bạch Lâm Lâm vô cùng ghét Thẩm Tinh Yên, cô ta lao vào đánh người, nhưng…
Không nói đến kỹ năng phi thường của Thẩm Tinh Yên, đừng quên, trước mặt cô ấy còn có một An Tử Hạo, người sẽ cản gió cản mưa cho cô ấy.
Vì vậy, thời điểm Bạch Lâm Lâm bắt ngờ xông tới, cô ta đã bị An Sơ Hạo trực tiếp đè xuống đắt.
“Thẩm Tinh Yên, tao hận mày… mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay, tao nhát định sẽ bắt mày trả lại gấp trăm lần nghìn lần.”
An Tử Hạo không cho là đúng, quay đầu lại khen Thẩm Tỉnh Yên: “Làm tốt lắm!”
Thẩm Tinh Yên tự tin cười cười, sau đó cúi đầu tiếp tục nghiên cứu kịch bản, thật ra trong lòng cô ấy biết rất rõ sự việc này chẳng qua là dựa vào ánh sáng của Đường Ninh, nếu không phải Đường Ninh tái xuất, cô ấy nghĩ muốn động đến Bạch Lâm Lâm vẫn có một chút khó khăn…
Thấy chuyện không thể cứu vãn, Bạch Lâm Lâm trực tiếp lấy điện thoại di động ra gọi cho Bạch Du: “Chị… chị phải làm cho eml”
Bạch Du lúc này làm sao có tâm trạng quan tâm tới Bạch Lâm Lâm?.