Kết Hôn Chớp Nhoáng Thiên Tài Bảo Bối

Đường Tiểu Sơ liếc cậu bé một cái: "Em nói nhiều quá."

“Ồ…” Đường Tiểu Thứ chớp mắt, nói với ba ông cụ: “Anh trai nói rằng sau đám cưới, mẹ sẽ là vợ của bố, những thứ khác là do tự cháu hiểu, ông nội, ông cảm thấy cháu hiểu đúng không?"

Ông cụ Cố lại bị cậu bé chọc cười, cười to nói: "Đúng đúng, Tiểu Thứ của chúng ta hiểu rất rõ!"

Ông dùng sức xoa xoa cái đầu nhỏ của Đường Tiểu Thứ, tự hào nói: "Tiểu Thứ của chúng ta thật thông minh!"

Đường Tiểu Thứ híp mắt cười: "Anh trai cháu là thông minh nhất ạ! Anh trai thích đọc sách, biết rất nhiều kiến thức, có chỗ nào không hiểu cháu liền hỏi anh trai, anh trai chính là bách khoa toàn thư của cháu!"

“Đúng vậy, Tiểu Sơ của chúng ta cũng rất thông minh.” Ông Cố cũng xoa xoa cái đầu nhỏ của Đường Tiểu Sơ, cười nói: “Mà Tiểu Sơ của chúng ta cũng rất ra dáng anh trai, sau này bố mẹ cháu sẽ sinh rất nhiều em trai em gái, Tiểu Sơ chúng ta nhất định sẽ giúp bố mẹ chăm sóc em thật tốt nhỉ!"

Đường Dạ Khê: "..."

Ông cụ Cố thực sự không bao giờ quên chuyện sinh con mà...

“Cháu thích em gái.” Đường Tiểu Thứ cười híp mắt như hai vầng trăng khuyết: “Hy vọng bố mẹ sinh thêm hai em gái, một cho cháu và một cho anh cháu!”

Đường Dạ Khê: "..."

Con trai, bố mẹ sinh ra em gái, không phải là một con búp bê, mỗi người một em là sao chứ?

"Em gái cũng rất tốt!" Ông cụ Cố cười nói: "Nhưng em trai cũng rất tốt, để bố mẹ cho cháu thêm hai em trai, để em trai chơi với cháu! Có em trai trước, rồi lại có thêm em gái, như vậy rất tốt!"


Đường Dạ Khê: "..."

Muốn cô có thêm bao nhiêu đứa con với Cố Thời Mộ nữa đây?

Áp lực kinh khủng!

“Không sao, đừng áp lực, bố chỉ nói đùa thôi mà.” Cố Thời Mộ ghé vào tai Đường Dạ Khê thì thầm: “Cứ để thuận theo tự nhiên, muốn sinh thì sinh, không muốn sinh thì có Tiểu Sơ và Tiểu Thứ cũng đủ rồi."

Đường Dạ Khê thì thầm: “Em muốn sinh con."

Không chỉ có ông cụ Cố giục sinh, mà hai đứa con trai của cô cũng giục sinh, cô đặc biệt hy vọng có thể sinh cho chúng một em gái.

Tuy không phân biệt là con trai hay con gái, nhưng chỉ cần cô sẵn sàng sinh con thì sẽ có 50% khả năng sinh con gái.

Hơn nữa, người nhà họ Cố đang suy tàn, ông cụ Cố đang mong ngóng trẻ con, cô không có gì để báo đáp ông cụ đã đối xử tốt với cô như vậy, cô nguyện ý tuân theo ý nguyện của ông cụ, thỏa mãn ý nguyện của ông cụ.

Cố Thời Mộ nhìn cô chằm chằm, trong mắt mang theo ý cười, không nhịn được vươn tay xoa xoa sau gáy cô: “Ngoan!"

Mặc dù Đường Dạ Khê hơi cúi đầu, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ trong mắt anh, trong lòng cô cũng ấm áp, cô không nhịn được mà ngẩng đầu nhìn về phía anh và mỉm cười với anh.

Nụ cười ngọt ngào và dịu dàng, tay Cố Thời Mộ ngứa ngáy vô cùng, anh cố gắng lắm mới kìm lại ý muốn ôm cô vào lòng và hôn cô.

Anh lại không khỏi thở dài, bạn thân anh nói không sai, anh là con riêng của ông trời, cho nên mới cưới được một người vợ tâm ý với anh như vậy!

Trước khi gặp vợ, anh đã nghĩ rằng mình sẽ độc thân cả đời, dù sao thì anh không có bất kỳ suy nghĩ nào về những người phụ nữ khác, anh lớn lên cùng Tề Thái Vi, Tề Thái Vi cũng đã hao tổn nhiều tâm tư để lấy lòng anh trong nhiều năm, nhưng anh vẫn không hề có chút cảm giác nào với cô ta cả.

Anh còn nghĩ mình là một người cách ly với phụ nữ, cả đời này không có tình cảm với phụ nữ.

Nhưng hóa ra không phải anh không có tình cảm với phụ nữ, mà là duyên phận chưa tới.

Khi duyên phận đến, đó là thiên lôi câu với địa hỏa, không thể kiểm soát được.

Nghĩ đến đêm qua hai bên hòa hợp, nhiệt độ trong mắt anh càng nóng lên, nụ cười trên mặt càng sâu.

Ừm.

Vừa rạng sáng, anh còn hy vọng trời mau tối là sao thế này?

Anh đang phân tâm, nhưng lúc này thật sự không phải là thời điểm tốt để phân tâm, bố và hai người chú của anh đều ở đây, anh nhanh chóng thu hồi suy nghĩ bay bổng, ngồi xuống bên cạnh ông Cố: "Bố, tối này trong nhà có sắp xếp gì không?"


“Không có sắp xếp gì,” Ông Cố nói: “Con bận rộn công việc, rất ít khi hai chú của con về, trong nhà có việc gì thì để bọn họ lo cho con, ưu tiên hàng đầu của con bây giờ là cùng Khê Khê giúp nhà họ Cô con cháu đầy đàn… Đúng rồi, các con có tuần trăng mật không? Khi nào thì đi?"

Trong tuần trăng mật, đôi trẻ ngày đêm quấn lấy nhau như keo sơn, ngày nào cũng quấn lấy nhau, biết đâu có ngày sẽ có thai!

Cố Thời Mộ: "..."

Anh luôn cảm thấy từ khi anh cưới vợ, trong mắt bố anh, anh đã trở thành một con lợn giống rồi!

Vớ vẩn!

Không nên làm ô uế mình được, làm gì có một con lợn giống đẹp trai như vậy trên thế giới này chứ?

Anh cười cười, tự giễu trong lòng, đáp: "Ba ngày sau Khê Khê sẽ về lại mặt, sau đó bọn con sẽ đi hưởng tuần trăng mật. Nếu tối nay không có việc gì, con và Khê Khê muốn mở tiệc chiêu đãi bạn bè của con và Khê Khê."

"Được," Ông Cố nói: “Con và Khê Khê cứ đi làm việc của các con đi. Các chú của con đều ở nhà, con không cần lo lắng."

Đường Dạ Khê không khỏi thầm trộm cười.

Cô đã phát hiện ra ông cụ Cố chỉ nói không thích Cố Thời Mộ ở ngoài miệng, nhưng nếu nghiêm túc thì ông Cố cũng là người rất cưng chiều con trai, chỉ cần Cố Thời Mộ đưa ra điều gì đó, ông ấy đều không có ý kiến gì.

Tất nhiên, Cố Thời Mộ cũng là một người con ngoan và hiếu thảo.

Ông hai Cố và Ông ba Cố cũng rất thấu tình đạt lý, cũng rất yêu thương Cố Thời Mộ, Tiểu Sơ và Tiểu Thứ.

Cô thực sự may mắn khi được gia nhập một gia đình như vậy.

Trong tương lai, cô sẽ không chỉ quan tâm đến gia đình mình mà còn phải làm việc chăm chỉ, kiếm thật nhiều tiền và cống hiến cho gia đình này!


Buổi tối, hội sở Lang Gia.

Cố Thời Mộ và Đường Dạ Khê chiêu đãi bạn bè của họ.

Nói cách khác, bạn bè của Đường Dạ Khê đều là nhân viên công ty của cô, mối quan hệ xã giao của cô rất nhỏ, ngoài nhân viên của công ty ra, có lẽ chỉ có một mình Lâu Vũ Vi là bạn bè.

Cô và Lâu Vũ Vi rất hợp nhau, Lâu Vũ Vi cũng thân thiết với cô, nhưng trước đó Lâu Vũ Vi đi khắp thế giới để tìm nhân chứng có thể chứng minh sự trong sạch của cha cô ấy, cũng chưa được tính là chính thức gia nhập văn phòng Quảng Hạ.

Giờ đây, Hứa Liên Kiều đang cố gắng hết sức để biến Lâu Vũ Vi thành một thành viên của Văn phòng Quảng Hạ.

Vào buổi chiều, Cố Thời Mộ hỏi Đường Dạ Khê có nên để bạn của anh và bạn của cô ở trong cùng một phòng riêng, hay là để hai phòng riêng.

Đường Dạ Khê suy nghĩ một chút và quyết định để hai phòng riêng.

Cấp dưới của công ty cô không cùng thế giới với bạn của Cố Thời Mộ.

Bạn bè của Cố Thời Mộ có thể được mô tả là "vương tộc quý tộc", trong khi những người trong văn phòng của cô là "hiệp sĩ giang hồ".

Hai nhóm làm quen, chúc rượu hay gì đó thì không sao, nhưng nếu họ thực sự thân với nhau thì không ai có thể vui vẻ được.

Cô nói sử dụng hai phòng riêng, vì vậy Cố Lạc Bạch đã chuẩn bị hai phòng riêng tốt nhất liền kề nhau, một cho bạn của Cố Thời Mộ và một cho bạn của cô.

Lúc này, Hứa Liên Kiều đang ngồi bên cạnh Lâu Vũ Vi, đang tẩy não Lâu Vũ Vi: "Bây giờ sự thật đã phơi bày, thù của cậu đã báo được, cậu còn muốn lang thang sao? Ở lại không tốt sao? Nguyệt Nguyệt cũng đừng rời đi, từ giờ trở đi chúng ta sẽ là tứ kiếm khách của Quảng Hạ, hợp lực lại vô địch thiên hạ!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận