Kết Hôn Chớp Nhoáng Với Thầy Nhan H


Hai tay cô bị anh giữ lại.

Tô Mạn kéo làn váy, âm hộ cách lớp quần lót chữ T màu đỏ ma sát anh khiến dương ѵậŧ của anh ngày càng nóng, ngày càng cứng…

Mồ hôi nhỏ xuống dọc theo sống mũi cao thẳng của anh, trượt xuống cái cằm cương nghị, chảy xuống hầu kết, cuối cùng nhỏ xuống lồng ngực rắc chắc.

Anh lại bắt đầu niệm tâm kinh:

[Sắc bất dị không.

Không bất dị sắc.

Sắc tức thị không.

Không tức thị sắc.]

Sau đó là gì?

[Thụ tưởng hành thức.

Diệc phục như thị.

Xá lợi tử.


Thị chư pháp không tương.

Bất sinh bất diệt.

Bất cấu bất tịnh.

Bất tăng bất giảm.

Thị cố không trung vô sắc.]

Thân hình cao lớn của Nhan Chí Cương tựa trên sô pha mềm mại êm ái.

Thứ cương cứng như sắt ở hạ bộ bị cô ma sát khıêυ khích bằng âm hộ ẩm ướt e thẹn.

Anh không thể động đậy, cũng không muốn cử động.

Trán anh đẫm mồ hôi, anh khàn giọng nói: “Ưm… Tô Mạn… A… xuống đi… mau…”

Lẳng lơ.

Đôi mắt nâu sẫm của Tô Mạn như bị phủ bởi một lớp hơi nước, tràn ra ý xuân, dụ dỗ muốn thiêu đốt anh.

Cô di chuyển trước sau ma sát dương ѵậŧ lớn của anh, khoé miệng cong cong như vầng trăng đẹp đẽ, quyến rũ lẳng lơ rên ɾỉ: “Thầy, thứ bên dưới còn cứng hơn miệng thầy nữa đó…”

Cảm giác ẩm ướt truyền đến dưới hạ bộ của Nhan Chí Cương, mật nước vương vãi, chảy từ trong khe hở quần lót xuống đùi anh.

Nữ trên nam dưới, ma sát trước sau, cực kỳ sướng…

Tô Mạn tựa như đang rong ruổi trên yên ngựa thật vậy.

Nhưng vẫn gãi không đúng chỗ ngứa.

Vẫn ngứa quá đi mất…

Cô lắc cặp mông tròn đầy quá đỗi vong tình, đến nỗi bất cẩn mất đà suýt ngã xuống khỏi sô pha.

Nhan Chí Cương nhanh chóng phản xạ, giữ lấy hai bên mông mềm mại của cô để giúp cô lấy lại thăng bằng.

Ngón tay thon dài của anh hơi bấu vào cặp mông trắng nõn của cô, lòng bàn tay nóng ướt thấm vào từng lỗ chân lông.


“Ưm… đừng buông tay… thầy cứ bóp mông em như vậy đi…”

Cô cố ý dùng khe mông ma sát vòm cứng dưới đũng quần của anh, dương ѵậŧ đỏ thẫm cương cứng bị kích thích, hưng phấn này lên mấy cái.

Nhan Chí Cương bị cô kẹp nhẹ, thấp giọng thở gấp rên lên: “Ưm..”

“Thầy ơi… sướng không?”

Nhan Chí Cương cúi đầu, đưa một tay ra chạm vào nơi hai người giao nhau dưới à váy.

Đũng quần anh căng lên thành một đường cong, trên lớp vải căng phồng đẫm nước.

Không ngờ cô lại tự ma sát đến nỗi ướt thế này…

Cực kỳ ướt.

Huyệt thái dương của anh nảy lên, viền mắt ửng đỏ.

Biểu cảm của Tô Mạn hơi đắc ý, nở nụ cười quyến rũ tựa như yêu tinh dính người.

Mái tóc đen uốn lượn che một bên sườn mặt tuyệt đẹp của cô, khoé mắt đuôi mày như nhuộm thắm tình ɖu͙c, đôi mắt phượng hơi xếch lên như câu hồn, cô còn đưa tay bắt đầu cởi cúc áo.

Một cúc được cởi ra.

Cúc thứ hai.

Cúc thứ ba.


Cúc áo sơ mi của cô sắp bị cởi ra hết rồi, nhưng cô lại không cởϊ áσ ra mà cố ý để hở như thế, lộ ra cần cổ trắng ngần với xương quai xanh, hai bầu vú mềm mại trắng ngần nhưng nặng nề, phần bụng dưới phẳng lì, nửa kín nửa hở, trông còn có sức hấp dẫn hơn cả việc cởi sạch toàn bộ.

Nhan Chí Cương nhìn cô lắc lư cong eo trên người mình như rắn nước.

Eo cô vừa thon vừa mềm, cứ như thể anh chỉ cần bấm một cái là sẽ gãy, khiến anh nuốt nước miếng.

Từng tấc da thịt của cô trắng ngần, thấp thoáng để lộ âm môi hồng nhạt ướt đẫm, thoạt nhìn trơn ướt rất ngon miệng.

Mời gọi anh mút mát.

Mời gọi anh đâm vào.

Mùi phật thủ kết hợp với lavender bay tới từ đèn xông tinh dầu, hoà với mùi hương cơ thể của cô, len lỏi vào chóp mũi của anh.

Cơ bắp toàn thân Nhan Chí Cương căng cứng, cơ bụng cũng căng lên.

Thằng em dưới háng anh lại cứng hơn…

Nhan Chí Cương thử cử động, muốn ngăn cản hành động khıêυ khích trêu chọc của cô.

Nhưng đôi chân thon dài trắng trẻo của cô lại kẹp eo anh chặt hơn, không chịu buông lỏng.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận