Kiều Vi Vi lại một lần nữa đi xem mắt, thế nhưng tâm trạng lần này có chút khác biệt.
Lần này nơi hẹn gặp do Phó Ngạn Đình trực tiếp đề nghị, Kiều Vi Vi cũng không ý kiến gì, nhanh chóng đồng ý.
Điểm hẹn không quá xa trung tâm thành phố, đi bằng taxi thì cô chỉ mất nửa tiếng đã đến nơi.
Kiều Vi Vi xuống xe, nhìn vào quán cà phê trước mặt mình.
Tuy nó trông khá nhỏ, nhưng điểm mạnh là không gian trông rất ấm áp dễ chịu, tông màu vàng nâu cùng với một chút màu xám, trông lại càng hoài niệm kì lạ.
Cô không nghĩ gì nhiều, lập tức đi vào.
Tiếng leng keng thanh thúy vang lên, Kiều Vi Vi đảo mắt nhìn quanh cửa tiệm, vô tình dừng lại trên bóng lưng của người kia.
Phó Ngạn Đình đã đến từ lâu, cô nhìn đồng hồ đeo tay của mình.
Rõ ràng là không trễ giờ, Kiều Vi Vi không ngờ anh lại đến sớm như thế.
Cô tiến đến bàn gần cửa sổ nơi Phó Ngạn Đình đang ngồi, nghiêng đầu mỉm cười.
"Anh Ngạn Đình!"
Phó Ngạn Đình dù nhìn gần hay xa vẫn đẹp trai như thế, vậy mà khuôn mặt lúc nào cũng không có biểu cảm gì cả.
Nếu không phải nhìn thấy gương mặt đẫm nước mắt của anh ở kiếp trước, Kiều Vi Vi còn tưởng rằng Phó Ngạn Đình chỉ là một người sống vô cảm, không đoái hoài đến bất cứ ai.
Mà lúc này, đôi mắt hơi ánh lên vẻ ngạc nhiên khó thấy.
Lần đầu tiên sau hơn 10 năm, Kiều Vi Vi gọi anh bằng tên.
Khi cô bắt đầu tránh xa anh chỉ toàn gọi là anh Phó, sau đó là Phó tổng, bây giờ nghe cô gọi tên khiến Phó Ngạn Đình bối rối.
Anh mím môi, vờ như không có chuyện gì, lạnh nhạt hỏi.
"Thế em muốn xem mắt với tôi?"
Kiều Vi Vi gật đầu, từ tốn ngồi xuống.
"Về lời anh nói khi sinh nhật em, em đã suy nghĩ kĩ rồi!"
Kiều Vi Vi biết rằng anh đối với cô như là gia đình của mình, thế nên cô quyết định sẽ kết hôn với anh.
Bởi vì nếu Kiều Vi Vi cứ lằng nhằng mãi chuyện xem mắt, ông nội cô chắc chắn sẽ không để yên.
Thay vì cứ tốn thời gian cho những buổi xem mắt vô nghĩa hay là chọn bừa một người nào đó làm chồng, sự lựa chọn an toàn nhất đối với cô chắc chắn sẽ là Phó Ngạn Đình.
Cô có kí ức của tiền kiếp, tất nhiên có thể phân biệt ai kẻ xấu hay ai người tốt.
Hơn nữa Kiều Vi Vi chắc chắn, tại thời điểm này, Phó Ngạn Đình cũng bị ông ngoại mình - Cố Minh hối thúc việc kết hôn.
Chuyện này đều mang lại lợi ích cho cả Kiều Vi Vi và anh, như thế cũng rất hợp tình hợp lí.
"Phó Ngạn Đình, em muốn gả cho anh!"
Kiều Vi Vi dõng dạc tuyên bố, nhìn thẳng vào đôi mắt anh.
Phó Ngạn Đình cứ nghĩ lời mình nói ngày hôm đó cô đã quên mất rồi.
Hơn một tuần cô không liên lạc gì với anh, mà vốn dĩ anh lại không chắc Kiều Vi Vi có đồng ý hay không.
Phó Ngạn Đình đã nghĩ, nếu cô quên thì cứ để việc đó chìm vào quên lãng đi.
Khi đó là do anh quá phấn khích, thế nên mới thốt ra lời đề nghị kết hôn một cách táo tợn như thế.
Anh nhìn vào ánh mắt người con gái đối diện, một đôi mắt thẳng thắn, không có chút gì dối gian.
Mất một lúc sau, Phó Ngạn Đình mới định hình những gì mình nghe được, anh hướng ánh mắt về phía cửa sổ, che đi sự rối loạn trong đôi mắt.
Tại sao Kiều Vi Vi lại muốn kết hôn với anh?
Hơn nữa, cô còn thay đổi xưng hô, dù không biết vì lí do gì, nhưng lại khiến trái tim anh đập nhanh.
"Em thấy tôi ổn sao?"
Phó Ngạn Đình ngẩng mặt, trong đôi mắt vẫn không nhìn ra được cảm xúc gì.
"Em đã suy nghĩ hơn một tuần này, và câu trả lời của em cho câu hỏi đó là có."
Kiều Vi Vi thành thật đáp.
Tuy cô đã quên bén đi mất, thế nhưng suy nghĩ kĩ càng vẫn là sự thật.
Đối với cô, cuộc hôn nhân này chỉ như một hợp đồng, và Kiều Vi Vi cũng sẽ không yêu ai cả.
Ai cũng thế, Phó Ngạn Đình cũng vậy.
"Sau này hãy giúp đỡ em nhé, Ngạn Đình!"
Kiều Vi Vi đưa tay, tỏ ý muốn bắt tay.
Phó Ngạn Đình đặt ánh mắt trên tay cô, khẽ cười.
Anh cười lên rất đẹp, cứ như đóa hoa chìm trong băng tuyết nở rộ nơi mùa xuân, trong phút chốc khiến Kiều Vi Vi sững người.
Phó Ngạn Đình cong môi, lại một lần nữa cầm lấy tay cô như ngày hôm đó, dịu dàng hôn lên.
Hai người với hai suy nghĩ khác nhau, nhưng lại chung một điểm đến, đó là việc nhất định phải kết hôn với đối phương.
...
Kiều Vi Vi sau khi đến công ty, trong lòng chợt khó hiểu.
Rất nhiều thứ mà cô không hề biết đã xảy ra, nhất là việc xem mắt và lấy Phó Ngạn Đình làm chồng.
Theo hiệu ứng cánh bướm, chắc chắn là vì Kiều Vi Vi đã tự thay đổi quá khứ, dẫn đến nhiều tình tiết phát sinh như hiện tại.
Cô bỗng dưng lại thắc mắc.
Nếu mọi chuyện thay đổi, liệu có phải cái kết bi thảm của Lý Bình sẽ biến mất không? Tuy nghĩ như thế, nhưng mà Kiều Vi Vi vẫn không dám chắc vụ tai nạn đó có bị thay đổi hay là không.
Thời gian vẫn còn chưa tới 1 tháng nữa, Kiều Vi Vi nhất định phải cứu được anh ta.
Chỉ có như thế, cô mới thấy một Cảnh Văn hạnh phúc trọn vẹn vào ngày kết hôn.