Anh gật đầu chào hỏi với Cung Hoa rồi chuẩn bị bước lên tầng, Diệp Uyển Tĩnh gọi anh lại, nói đùa sao, con trai bà ta lên tầng rồi thì sẽ ngồi vào phòng làm việc, đừng mong tối nay anh sẽ gặp người khác.
Bà ta tính toán, cho hai người bọn họ có nhiều cơ hội tiếp xúc với nhau hơn.
"Tấn Uyên, Cung Hoa là con gái, lại là ngày đầu tiên đến đây.
Hai đứa cũng bằng tuổi nhau, con nên trò chuyện với con bé nhiều hơn đi.
Đây là nhiệm vụ của ông nội giao cho con đó."
Diệp Uyển Tĩnh sợ con trai không đồng ý nên đã nhắc đến ông Long.
Nhưng Lục Tấn Uyên đâu phải là người dễ bị lung lay, cho dù đó là ông Long cũng vô dụng.
Cập nhật chương mới nhất trên .net
"Tối nay con còn có công việc cần giải quyết.
Lát nữa còn phải tham dự một cuộc họp online trực tiếp, không thể trì hoãn được.
Về phần cô Hoa, làm phiền mẹ phải chăm sóc cô ấy rồi."
Nói xong anh liền lập tức sải bước lên tầng.
Diệp Uyển Tĩnh đột nhiên cảm thấy xấu hổ, trước mặt các vị khách, con trai bà ta cũng không nghe lời bà ta dù chỉ là một chuyện nhỏ như vậy, đây không phải là một trò cười hay sao?
Bà ta vô cùng tức giận, nhưng bà ta không còn cách nào khác ngoài mỉm cười xin lỗi Cung Hoa, tùy tiện bịa ra một lý do giải thích, rồi cùng cô ta ăn tối.
Cung Hoa ngồi trong phòng, nghĩ đến Lục Tấn Uyên vừa nãy khi anh bước lên tầng.
Ngoài ý muốn là, người thật còn đẹp hơn cả trong ảnh chụp.
Cô ta đang ôm chặt trái tim đập loạn xạ không kiểm soát của mình, một vết đỏ thoáng qua trên khuôn mặt.
Nhưng sau đó cô ta không khỏi cau mày, cô ta vốn dĩ rất tự tin về ngoại hình của mình, nhưng hôm nay, thái độ lạnh lùng của Lục Tấn Uyên làm cô ta gặp phải một đả kích nặng.
Người đàn ông đó thậm chí còn không thèm nhìn cô ta nhiều hơn một lần, Cung Hoa không nhịn được khẽ đưa tay lên mặt mình, mặc dù thất vọng nhưng cô ta sẽ không dễ dàng bỏ cuộc như vậy.
Địa vị của tập đoàn Lục thị trong nước lớn như thế nào, ai ai cũng biết, cô ta đương nhiên cũng bị một người đàn ông xuất sắc và hoàn hảo như vậy lôi cuốn, hơn nữa, bản thân cô ta cách anh gần như vậy, ưu thế như vậy, nhất định cô ta phải nắm chắc.
Ngày hôm sau.
"Tấn Uyên, Cung Hoa từ trước đến nay đều sống ở nước ngoài nên có chút không quen với tình hình trong nước.
Con đưa con bé đi dạo quanh thủ đô đi." Diệp Uyển Tĩnh nói.
Cập nhật chương mới nhất trên .net
Lục Tấn Uyên liếc mắt nhìn mẹ mình, không biết nghĩ tới cái gì, mà lần này anh lại không từ chối liền đồng ý.
Điều này khiến Diệp Uyển Tĩnh rất ngạc nhiên, bà ta cũng đã chuẩn bị tinh thần sẽ bị từ chối.
Cung Hoa cũng rất vui vẻ, vì cô ta tin rằng với sự xuất sắc của mình, chỉ cần cho cô ta đủ thời gian, nhất định sẽ khiến Lục Tấn Uyên yêu thích cô ta.
Sau khi ăn sáng xong, Lục Tấn Uyên lên xe, Cung Hoa theo sát phía sau, thật tự nhiên kéo cửa ghế phụ ngồi lên xe, nhưng...
Cô ta kéo cánh cửa xe hai, ba lần, nhưng cánh cửa xe vẫn không di chuyển.
Lúc này, cửa xe phía sau mở ra một cái khe to bằng lòng bàn tay, Lục Tấn Uyên liếc cô ta một cái: "Ngồi phía sau đi."
Cung Hoa lúng túng ngồi phía sau хе.
"Cái này, anh Tấn Uyên..."
Ngay khi cái tên này thốt lên, lông mày Lục Tấn Uyên vô thức nhíu lại: “Chờ đã, tốt nhất là cô gọi đầy đủ cả họ tên của tôi, nếu không tôi sẽ cảm thấy rất khó chịu."
Cung Hoa: "..."
Giờ phút này, cô ta thực sự cảm thấy mình vừa ra chiêu đã thất bại, trong lòng không khỏi cảm thấy uất ức, nhưng cũng không dám thể hiện ra ngoài: “Vậy em sẽ gọi anh là cậu chủ Uyên."
Lục Tấn Uyên không biểu lộ cảm xúc gì, gật đầu đồng ý.
Sau khi lái xe vào bãi đậu xe, anh đi thang máy dành riêng cho chủ tịch lên tầng cao nhất, vì vậy không ai nhìn thấy Cung Hoa.
“Tôi có một cuộc họp buổi sáng, trước hết cô có thể đến phòng nghỉ ngơi đi."
Cung Hoa đương nhiên không có ý kiến gì.
Nhưng nửa giờ sau, cô ta không thấy Lục Tấn Uyên mà lại thấy một người đàn ông khác cũng rất cao ráo và đẹp trai.
“Xin chào, tôi tên là An Minh, tôi là trợ lý đặc biệt của chủ tịch Uyên."
"Xin chào, tôi tên là Cung Hoa."
Biết được thân phận của An Minh, thái độ của Cung Hoa lập tức trở nên chân thành và nhiệt tình hơn.
“Cô Hoa, chủ tịch rất bận, nên anh ấy đã bảo tôi dẫn cô đi dạo vòng quanh thủ đô, cô nói xem, khi nào thì chúng ta xuất phát."
Cung Hoa: “..."
Cô ta không khỏi đứng lên: “Cậu Uyên rất bận sao? Không thành vấn đề, tôi có thể tiếp tục chờ đợi."
“Cô Hoa, chuyện là như thế này.
Chủ tịch của chúng tôi mỗi ngày đều rất bận, lịch trình đều rất kín.
Cho dù cô tiếp tục chờ, thì anh ấy cũng không có thời gian rảnh rỗi." An Minh cười xin lỗi.
Cung Hoa luôn cảm thấy, Lục Tấn Uyên đối xử với cô ta chỉ cho có lệ, để một trợ lý đến phục vụ cô ta, điều này khiến cô ta cảm thấy rất không thoải mái.
Vì vậy, ngược lại, cô ta thà tin lý do bận rộn mà trợ lý An Minh đưa ra, dù sao là một công ty đa quốc gia, Lục Tấn Uyên với cương vị là chủ tịch, bận rộn cũng là điều bình thường.
Cập nhật chương mới nhất trên .net
Nhưng bất chấp điều này, Cung Hoa cũng sẽ không đi dạo với một trợ lý, cô ta vẫn ngồi xuống với vẻ không cam lòng cho lắm: “Không sao cả, đi dạo thì hôm nào cũng được, tôi đợi bữa trưa cùng đi ăn với cậu Uyên là được rồi."
An Minh: "...!Vậy thì, tùy theo ý cô Hoa, nhưng mà, chủ tịch Uyên luôn gọi đồ ăn ngoài đến ăn trưa, căn bản sẽ không đi nhà hàng ăn trưa."
Cung Hoa không quan tâm, bình thường không ăn trưa ở ngoài thì sao.
Hôm nay anh đã đồng ý tiếp đãi cô ta, thì chắc chắn bữa trưa phải cùng nhau dùng bữa.
Cứ như vậy, Cung Hoa đợi ở phòng nghỉ ngơi đến trưa.
An Minh đương nhiên phải báo cáo tình hình này cho văn phòng chủ tịch.
“Cô ta vẫn đang đợi sao?"
“Vâng, tôi nói thế nào cũng không chịu đi”
An Minh gật đầu cười: “Ông chủ, cô gái này, tám mươi phần trăm là thích anh rồi."
Lông mày Lục Tấn Uyên khẽ nhíu chặt, liếc anh ta một cái: “Đừng nói linh tinh."
“Tôi không nói linh tinh, thái độ của bà Tĩnh rõ ràng là đang gán ghép anh với cô Hoa này." An Minh nhún vai, biểu .