Buổi tối ở ký túc xá
"Ít nhất phải hai ngàn." Kỷ Mẫn lắc lắc hai ngón tay.
"Ít chút được không?"
"Không muốn đạt mục tiêu có thể ít chút."
Lý Nguyên Nguyên giống như gà trống bại trận, cắn răng một cái, "Được rồi."
Hôn lễ của Lý Khả liên trưởng được cử hành ở một khách sạn xa hoa của Yển Châu. Lý Khả là bộ đội lâu năm, quân bộ từ trên xuống dưới cơ hồ đều quen thuộc, mời người tự nhiên liền nhiều. Mà chồng Lý Khả, một quân y lâu năm cũng quen nhiều người. Cho nên hôn lễ này tự nhiên liền vô cùng khổng lồ náo nhiệt. Lãnh đạo quân đội còn cố ý phái mấy chiếc xe chuyên đưa đón binh trong núi, cũng khởi xướng cán bộ có xe đều nhập bọn đưa đón khách.
Ban ngày cảnh tượng đón dâu không phải bình thường, chồng của Lý Khả người ta thật sự từ liên bộ núi Thiên Phong đón Lý Khả đi, đoàn xe một chuỗi thật dài, khiến liên binh nữ núi Thiên Phong rất có mặt mũi. Lý Nguyên Nguyên và Kỷ Mẫn các cô bận cơ hồ chân chạm ót, nhưng tất cả nữ binh đều phi thường hưng phấn, giống như mình lập gia đình vậy, bởi vì các cô đều thật tình chúc phúc Lý Khả liên trưởng có được nhân duyên tốt.
Nhưng buổi tối mới là quan trọng, cho nên đến chiều, nhóm nữ binh giao Lý Khả cho chuyên viên trang điểm xong, bắt đầu thu xếp cho bản thân. Buổi tối sẽ có rất nhiều thủ trưởng và các vị vương lão ngũ (người giàu có) của quân bộ đến, đây là cơ hội tốt để lộ diện. Ngay cả Lý Nguyên Nguyên và Kỷ Mẫn có chủ cũng vội vàng trang điểm cho mình: đây chính là cơ hội tốt ở trước mặt bạn trai mình bày ra vẻ đẹp của bản thân.
Lý Nguyên Nguyên cũng nghĩ vậy. Lần trước cô đến trước mặt Lý Khả thảo luận chính là làm cách nào để hôn lễ của Lý Khả càng hoàn mỹ, đồng thời cũng làm cho nhóm nữ binh các cô có thể xinh đẹp hơn. Các cô đương nhiên không thể đoạt phong thái của cô dâu, nhưng các cô cũng phải xinh đẹp chút, cho nên phải khiến Lý Khả càng hấp dẫn càng chói mắt hơn. Lý Khả với nguyên tắc chắc chắn không cho phép người khác xinh đẹp hơn cô đồng ý để Lý Nguyên Nguyên và Kỷ Mẫn ra một ít chủ ý làm hôn lễ náo nhiệt.
Chạng vạng
Đến lúc tiếp khách. Lý Khả kéo chú rể của mình cười tủm tỉm đứng ở cửa khách sạn đón khách. Áo cưới của cô là bảo vật trấn tiệm sang quý nhất của tiệm ------- áo cưới "nữ thần mặt trăng", trên mặt là kiệt tác hoàn mỹ của thợ trang điểm, trên đầu là một vương miện thủy tinh tuyệt đối rực rỡ. Cả người đại khí, xinh đẹp, cao quý như nữ vương mới lên ngôi vị hoàng đế, trong tối hôm nay tuyệt đối không có cô gái nào có thể siêu việt chói mắt hơn cô! Chú rể bên cạnh từ đầu tới cuối đều cười, nhìn vợ anh, cười; không nhìn, cũng cười; lại nhìn vợ anh, tiếp tục cười…
Đứng bên cạnh cô dâu chính là phụ dâu Lý Nguyên Nguyên đang cầm khay kẹo, hôm nay cô mặc một bộ váy sa màu hồng nhạt in hoa, phấn sa bay bay, dáng người mỏng manh, eo váy cao hoàn toàn hiện rõ hình dáng bộ ngực trổ mã tốt của cô. Bởi vì thủ trưởng quân đội sẽ đến, Kỷ Mẫn không dám chọn cho cô quần áo hở hang, chỉ lộ ra cánh tay và đùi như ngó sen. Nhưng như vậy cũng đủ xinh đẹp. Hơn nữa mang giày cao gót, cả người duyên dáng yêu kiều, cực giống một đóa hoa sen nở rộ.
Lý Nguyên Nguyên mỉm cười mang theo tự tin, trang phục này nhất tốn hơn 1800 đồng đó, là hàng hiệu vải tốt thợ khéo, lúc chiều còn đặc biệt đi làm mặt, sửa mày, gội đầu, uốn mi, trang điểm nhẹ, khi cô lần cuối cùng nhìn mình trong gương m, một cảm giác tự hào cùng tự tin của phái nữ đột nhiên sinh ra. Người nhờ ăn mặc ngựa nhờ yên, Lý Nguyên Nguyên điều kiện bản thân vốn vô cùng tốt phối với đồ đẹp, liền xinh đẹp kinh người. Đứng bên cạnh cô dâu trang phục cao quý, Lý Nguyên Nguyên ăn mặc đơn giản liền giống như một tiểu tiên nữ bên người Vương Mẫu nương nương. Không ai không thán phục Vương Mẫu nương nương xinh đẹp, cũng không ai không thưởng thức tiên nữ thanh tân tú mỹ.
Cho nên, ngay cả rất nhiều khách nữ không biết quen cũng nhìn Lý Nguyên Nguyên thêm vài lần, có hâm mộ có ghen tị, mà các cô gái biết Lý Nguyên Nguyên lại có chút giật mình, không nghĩ tới Lý Mạc Sầu ăn diện lên lại rất có bộ dáng.
Rất nhiều người đàn ông đi tới đều là chúc phúc xong cô dâu chú rể lại "nhân tiện" ngắm Lý Nguyên Nguyên hai mắt mới đi. Một ít cậu nhóc không quen ở lúc chụp ảnh cũng thích đứng bên cạnh hoặc phía sau Lý Nguyên Nguyên, có mấy người còn dựa vào rất gần.
Lý Nguyên Nguyên bắt đầu còn đắc ý cười cười, sau lại còn có chút khinh thường: xem những cán bộ này bình thường ai không ra dáng, thì ra khi nhìn đến mỹ nữ đều không chịu nổi khảo nghiệm như vậy. . . Chậc chậc chậc.
Sau khi Lục Huy xuống xe, anh liếc mắt một cái liền thấy Lý Nguyên Nguyên. Anh sợ ngây người! Nguyên Nguyên cô. . . cô. . . Hôm nay không ngờ lại xinh đẹp như vậy!
Anh biết cô đủ vĩ đại, anh biết cô đủ xinh đẹp, nhưng vẫn là phù dung trong nước tự nhiên không chau chuốt, hơn nữa trong xương đã dung nhập nhiệt huyết quân nhân thật sâu. Nhưng hôm nay. . . Thật sự là. . . .
Thích, anh rất thích!
Lý Nguyên Nguyên nhìn Lục Huy theo một đám người đi tới, anh đi ở cuối đội, nhưng vẫn dùng đôi mắt sáng rực như sói thẳng tắp xuyên qua mọi người nhìn chằm chằm cô. Lý Nguyên Nguyên trong lòng cười đắc ý: nhìn anh ngẩn ngơ như vậy, tốn hai ngàn đồng, đáng giá! Trong lòng biểu đạt một chút cảm tạ đối với Kỷ Mẫn. Đồng thời Lý Nguyên Nguyên còn nhớ rõ phải khống chế độ cong khóe miệng, vẫn duy trì nụ cười nhàn nhạt không đoạt phong thái của phụ dâu.
Lục Huy chúc mừng cô dâu xong, nói vài câu ca ngợi, chậm rãi đi đến bên cạnh Lý Nguyên Nguyên, trên mặt mang theo nụ cười ái muội tiếu, hơi thở thổi đến trên mặt cô: "Rất đẹp." Anh nhẹ giọng nói, răng trắng sáng ngời.
Lý Nguyên Nguyên tao nhã gật đầu, trả lời giống như đối với tất cả những người tán dương cô: "Cảm ơn.", sau đó tiếp tục đón vị tân khách tiếp theo.
Lục Huy bị lạnh nhạt có chút bị đả kích, nhưng thông cảm công việc của cô, lưu luyến đi theo đại bộ vào trong, có người đấm anh nói: bạn gái anh thật xinh đẹp! Lục Huy ha ha đáp lời, không có chú ý tới sau lưng Lý Nguyên Nguyên vui vẻ tươi cười.
Mà Triệu Thiên Hằng vừa vặn đi đến trước mặt Lý Nguyên Nguyên cũng thu được khuôn mặt tươi cười vui vẻ của Lý Nguyên Nguyên trong lòng mãnh liệt nhảy dựng!