Hôm nay bởi vì Cao Thanh Thu ở nơi đó, cho nên không chào hỏi Tả Dục, nhưng kỳ thật hắn ở nước ngoài vẫn luôn chú ý đến chuyện chiến đội bọn họ, cũng biết hiện tại chiến đội đang gặp phải vấn đề.
Bất quá hắn tạm thời không muốn gặp mặt bọn họ,hành trình hắn trở lại mấy ngày nay, đều đã sắp xếp xong xuôi.
–
Ngày thứ hai, buổi tối, Hoa Ngọc Thành ngồi ở trong thư phòng, Lý Sơn đi vào, nói: “hiện tại Đinh Cẩn ở chỗ của Cố Tổng, nhưng hình như đang nhờ người tìm nhà ở, nhìn dáng vẻ của cậu ta, chắc không tính về nhà ở.
”
Hoa Ngọc Thành nói: ” Việc học hành bên kia của nó như thế nào rồi?”
Lý Sơn gật đầu, “Đã hoàn thành xong rồi.
”
Lý Sơn nói xong liền đưa thành tích học tập của Đinh Cẩn trong hai ba năm ở nước ngoài cho Hoa Ngọc Thành xem qua.
Coi như là Hoa Ngọc Thành cũng không nhịn được kinh ngạc một hồi.
Lý Sơn cười nói: “Ban đầu ngài đưa cậu ta xuất ngoại, là lựa chọn chính xác.
Cậu ta thật sự rất xuất sắc!”
Còn giành được không ít giải thưởng lớn nhỏ của quốc tế, đạt được không ít thành tích.
Hoa Ngọc Thành nhìn Lý Sơn dáng vẻ rất cao hứng, cúi đầu, biểu tình nghiêm túc như cũ, nhưng nhìn ra được, trong mắt của anh cũng có chút cao hứng.
Anh nhìn Đinh Cẩn lớn lên, lại là con trai duy nhất của chị gái, chị ấy tốt bao nhiêu thì anh cũng yêu đứa cháu này bấy nhiêu.
Chỉ có điều bởi vì Cao Thanh Thu, quan hệ của hai người vốn dĩ rất tốt, mà tự nhiên sinh ra hiềm khích.
Ở trong mắt bọn họ, Đinh Cẩn chỉ là một đứa trẻ, nhìn thấy hắn có thành tích, người nhà đương nhiên đều mừng thay cho hắn.
Cùng Lý Sơn nói xong chuyện của Đinh Cẩn, Hoa Ngọc Thành trở về phòng, Bóng Đèn Nhỏ đã ngủ rồi, Cao Thanh Thu nằm ở bên cạnh nhóc, cũng nhắm mắt lại.
Máy tính của cô còn mở.
Hoa Ngọc Thành đi tới, giúp cô đem máy vi tính khép lại, ở bên cạnh cô ngồi xuống.
Bọn họ bây giờ đang ở vườn hoa Giang Phủ, chạng vạng tối trở về, ngày mai Hoa Ngọc Thành cùng Cao Thanh Thu đều phải đi làm.
Vốn không mang theo Bóng Đèn Nhỏ trở về, kết quả tiểu tử quá dính người, Cao Thanh Thu nhất thời mềm lòng, liền đem nhóc mang tới đây, không thể làm gì khác đành đợi ngày mai lại để cho bà Hoa cùng Hoa Châu Du qua tới trong nhà đón nhóc.
Hoa Ngọc Thành đắp kín chăn cho con trai, mới ôm lấy Cao Thanh Thu nằm xuống, Cao Thanh Thu bị anh động một cái, lập tức tỉnh lại, ” Anh trở lại rồi hả?”
“Ừm.
” Hoa Ngọc Thành ôm lấy cô, ngửi thấy trên người cô có hương thơm thành thoát ngọt ngào, “Ngủ đi.
”
“Tài liệu em còn chưa xem xong.
” Cao Thanh Thu vốn nghĩ dỗ Bóng Đèn Nhỏ ngủ, kết quả dỗ ngủ luôn cả bản thân.
Hoa Ngọc Thành nói: “Ngủ trước đi, ngày mai em không phải dậy sớm à?”
“…”
Cao Thanh Thu ôm lấy tay bên hông, nhắm mắt lại, cũng lười nghĩ nhiều nữa.
Buổi sáng, đồng hồ báo thức vang lần thứ ba, Cao Thanh Thu mới tỉnh lại, Hoa Ngọc Thành đang ở trong phòng vệ sinh rửa mặt, trên mặt đều là bọt, Cao Thanh Thu ngồi dậy, dụi dụi con mắt.
Cô nghỉ ngơi một hồi, chuẩn bị thức dậy, bên cạnh, Bóng Đèn Nhỏ cũng dậy theo, “Mẹ, con buồn tiểu.
”
“…” Cao Thanh Thu nhìn con trai một cái, tóc của nhóc mềm nhũn, bị rối bù lên.
Cô đem Bóng Đèn Nhỏ bế lên, đi nhà vệ sinh, để cho nhóc đi tiểu.
Hoa Ngọc Thành nhìn lấy Cao Thanh Thu, “Ngủ không ngon à?”
“Mệt.
” Cao Thanh Thu chờ Bóng Đèn Nhỏ tiểu xong, lại đem nhóc ôm ra, đem nhóc thả lại trên giường, “Ngủ đi con!”
Lúc này còn sớm, đợi lát nữa bà Hoa qua, lại đánh thức nhóc dậy.
Bóng Đèn Nhỏ nhìn lấy Cao Thanh Thu, cầm tay cô, “Muốn mẹ ôm một cái cơ ”
Cao Thanh Thu nói: ” hôm nay mẹ phải đi làm, không thể ở trong nhà chơi với con được.
”
Cao Thanh Thu bây giờ đang ở công ty mới thực tập, không giống trước lúc đi theo Tô Tề.
Khi đó, khi nào đến công ty đều được, nhưng bây giờ không được.
Tới trễ chẳng những phải bị trừ tiền lương, mà còn có thể bị cảnh cáo phê bình…