Kết Hôn Nhanh Chóng


Lời của anh ta khiến Cao Thanh Thu ngẩn người, cô nhìn anh nói: “Có suy nghĩ gì?”
“…” Hoắc Chấn Đông im lặng nhưng biểu cảm rất nghiêm túc.

Cao Thanh Thu đoán trong lòng anh ta đã có chủ kiến.

Tuy Cao Thanh Thu chưa từng chứng kiến hoàn cảnh bây giờ của Dương Nhạc Linh… nhưng cô biết chắc chắn sẽ không tốt hơn so với Hoa Ngọc Thành.

Vậy nên mới bảo Hoắc Chấn Đông đi xem sao.

Cô cũng không hỏi nhiều, sau khi vào cửa thì nói với Hoắc Chấn Đông và Mộ Thập Thất: “Hai người ngồi đi.


Nói rồi cô đi vào phòng bếp rồi đứng cạnh Hoa Ngọc Thành nói với anh: “Chú ơi, Đông Tử tới rồi.


Hoa Ngọc Thành đang muốn lấy chảo xào rau thì nghe thấy lời Cao Thanh Thu nên ngẩn người lườm cô một cái.

Cao Thanh Thu cúi đầu, chột dạ không dám nhìn anh.

Hoa Ngọc Thành không nói gì mà im lặng xào rau, Cao Thanh Thu bị hơi cay xông lên nên ho vài tiếng.

Cuối cùng Hoa Ngọc Thành mới lên tiếng: “Em ra ngoài đi.


“Ừm.

” Cao Thanh Thu nhìn anh một cái, không đoán được trong lòng Hoa Ngọc Thành đang nghĩ gì.


Cô sợ Hoắc Chấn Đông và Mộ Thập Thất đợi ở ngoài lâu nên thấy ngại ngùng, thế là đi ra ngoài rót nước cho họ rồi đặt trước mặt họ.

Mộ Thập Thất ngồi cạnh bàn ăn hai tay chống má nói: “Hoa tổng giỏi quá, còn biết nấu cơm đấy.


“Hoắc Chấn Đông không biết à?” Cao Thanh Thu nhìn Hoắc Chấn Đông: “Bảo anh ấy làm cho cô đi!”
“Chắc anh ấy không biết.

” Mộ Thập Thất hoài nghi nhìn Hoắc Chấn Đông.

Cô cứ luôn nghĩ anh không thể nào biết nấu cơm.

Cao Thanh Thu nói: “Không biết thì có thể học.


Không có gì mà không học được cả.

Hoắc Chấn Đông không tiếp lời bọn họ, anh ta chỉ nhìn về phòng bếp, từ chỗ này có thể thấy bóng lưng của Hoa Ngọc Thành qua cửa kính.

Anh ta đứng dậy nói: “Tôi đi giúp vậy!”
“Anh biết nấu cơm á? Không thể nào.

” Mộ Thập Thất vô cùng nghi ngờ.

Hoắc Chấn Đông đảo mắt nhìn cô: “Sao anh lại không biết?”
Cao Thanh Thu rất quan tâm tình hình ở đây nên âm thầm đứng sang một góc, sau khi nhìn Hoắc Chấn Đông thì vào phòng bếp thì đứng cạnh Hoa Ngọc Thành nhìn anh đang xào thịt thì hỏi: “Bao lâu rồi chưa thấy anh nấu ăn thế?”
Hoa Ngọc Thanh nhìn Hoắc Chấn Đông”
Sao tự nhiên lại vào đây?”

Hoắc Chấn Đông nói: “Thập Thất muốn tới đây nên tôi đi cùng cô ấy.


Cao Thanh Thu tưởng bọn họ sẽ đánh nhau, ít nhất cũng phải giải thích một chút, nhưng kết quả… cứ vậy mà nói chuyện sao? Hình như chưa xảy ra gì cả?
Người ta đều nói phụ nữ rất khó hiểu, sao cô lại thấy đàn ông lại khó hiểu hơn mà?
Bữa cơm này được Hoắc Chấn Đông và Hoa Ngọc Thành làm, sau khi Hoắc Chấn Đông vào thì không có chuyện làm cho Cao Thanh Thu làm nữa, cô chỉ đành ngồi nói chuyện với Mộ Thập Thất.

Mộ Thập Thất nhìn hai anh em thân thiết trong phòng bếp: “Ý tưởng nấu ăn là cô nghĩ ra nhỉ? Giỏi thật!”
“…” Cao Thanh Thu nói: “Tôi chỉ muốn cho chồng tôi một cơ hội thể hiện thôi, không ngờ Hoắc Chấn Đông cũng biết làm.


“Tôi cũng không ngờ.

” Mộ Thập Thất nhìn Hoắc Chấn Đông đang giúp đỡ ở cạnh, người con trai lớn như vậy mà cũng biết vào bếp cũng khá hiếm.

“Ăn cơm thôi.

” Hoắc Chấn Đông bưng đồ ăn ra, đó là một bát canh to.

Cao Thanh Thu nói: “Tôi đi lấy bát đũa.


“Thế tôi làm gì?” Mộ Thấp Thất hỏi.

Xin lỗi, đối với chuyện nấu ăn cô không hề biết gì hết.

Hoắc Chấn Đông nhìn cô một cái: “Cô phụ trách ăn đi.


Một cô tiểu thư.

Anh biết điều kiện nhà Mộ Thập Thất, sao có thể để cô gái non nớt như cô đi nấu ăn chứ.

Mộ Thập Thất là một người có tâm hồn ăn uống bỗng cô thấy hình như mình đã nhặt được vàng: “Anh còn biết nấu ăn à, hay quá, về sau chúng mình kết hôn thì anh nấu cơm nhé.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận