Cố Đinh Cẩn là một người rất cọi trọng năng lực cá nhân, trước khi thành lập chiến đội, bởi vì Lâm Vi chơi game rất hay, anh ta cùng cô ta đi gần.
Hiện tại cảm thấy Vũ Minh Hân rất chuyên nghiệp, cho nên cùng cô ta đi gần.
Lâm Vi nhìn về Cố Đinh Cẩn, không nhịn được sửng sốt một chút, lúc Cố Đinh Cẩn nói chuyện rất lạnh nhạt, khiến Lâm Vi có chút ủy khuất.
Dù cô ta không phải ai của anh ta, chỉ là bạn bè, nói với anh ta những chuyện này, cũng là vì tốt cho anh ta, anh ta cũng không cần đối với mình như vậy mà!
Cô ta cố gắng kiềm chế mình, nhưng đôi mắt vẫn đỏ lên, nói: “Tôi đi ra ngoài trước.
”
Dạo này Cao Thanh Thu làm việc tại bộ phận tổng hợp, mới vừa đưa xong tài liệu trở lại, liền thấy Lâm Vi đứng ở nơi đó, hình như là đang đợi cô ta.
Lần trước trong buổi sinh nhật của Bóng Đèn Nhỏ, sau Lâm Vi đi rồi, Cao Thanh Thu còn rất để ý đến chuyện ấy.
Bây giờ thấy Lâm Vi, biểu tình cũng có chút phức tạp.
Lâm Vi chủ động mở miệng, “Tiểu Thu.
”
“…” Cao Thanh Thu cảm giác có chút lúng túng, nhưng người khác đã chủ động nói chuyện, cô ta cũng không có lý do mà không đáp lời.
Cô ta đi gần Lâm Vi, hỏi: “Sao cậu lại tới đây?”
Mặc dù là cùng nhau vào công ty, nhưng Lâm Vi hiện tại là trợ lý của Cố Đinh Cẩn, địa vị của cô ta cùng Cao Thanh Thu khác nhau.
Lâm Vi nhìn về Cao Thanh Thu, “Còn đang giận tôi? Lần trước những lời tôi nói đó, là tôi không đúng.
Là tôi không có đứng ở lập trường của cậu xem xét.
”
Chỉ là mỗi lần, vừa thấy được Cố Đinh Cẩn chịu ủy khuất, cô ta thì không nhịn được nghiêng về bên Cố Đinh Cẩn.
Cao Thanh Thu nói: “Đã không sao.
”
Cũng không phải là trẻ con rồi, cô ta không có nhỏ mọn như vậy.
Cô ta nhìn Lâm Vi, “Nếu không có chuyện gì, tôi thì đi trước rồi.
”
“Chúng ta nói chuyện phiếm một chút đi.
” Lâm Vi gọi lại Cao Thanh Thu.
Bạn bè của cô ta không nhiều, Cao Thanh Thu là người cô ta đi gần nhất.
Bây giờ trong lòng cô ta khó chịu, muốn tìm một người đến nói một chút nổi khổ trong lòng, mới đặc biệt đến tìm Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu nghe vậy đành ngừng lại, cùng Lâm Vi ngồi vào ghế sô-pha nghỉ ngơi, “Sao rồi? Vành mắt đỏ như vậy, bị cấp trên mắng rồi?”
Cấp trên của cô ta là trợ lý Phạm cùng Cố Đinh Cẩn, bây giờ trong công ty, cũng chỉ có hai người này có thể mắng cô ta!
Lâm Vi nói: “Cậu biết Vũ Minh Hân không?Gần đây Cô ta tới công ty chúng ta nhiều thế, cùng Cố Đinh Cẩn rất gần gũi.
”
“Ồ, không có chú ý.
” Cao Thanh Thu hiện tại mỗi ngày đều bận rộn muốn chết, không có chú ý những thứ này.
Cô ta mới không muốn lãng phí thời gian quý báu của mình trên những người tra nam tra nữ.
Lâm Vi nhìn xem Cao Thanh Thu, “Vũ Minh Hân tâm tư luôn rất sâu, tôi chỉ sợ cô ta đối với Cố Đinh Cẩn làm cái gì.
”
Cao Thanh Thu cười nói: “Yên tâm, Cố Đinh Cẩn nhà cậu cũng không thua thiệt gì.
”
Cố Đinh Cẩn thằng ấy mặc dù đôi khi phải trái không phân biệt, nhưng, ai dám để cho anh ta chịu thua thiệt gì?
Đâu với anh ta, Vũ Minh Hân vẫn hơi kém.
Lâm Vi cứng đờ, “Anh ta không phải Cố Đinh Cẩn nhà tôi.
”
“…” Cao Thanh Thu nhìn về Lâm Vi đang nhăn nhó, không biết cô ta muốn những gì, “Vì anh ta, cậu cùng Tả Dục chia tay, hiện tại lại sợ rồi hả? Không phải là một Vũ Minh Hân mà thôi, cậu sợ cái gì? Tôi nếu là thích một người, dù đối thủ là lão tử Thiên vương, tôi cũng phải tranh giành được anh ta.
”
Những lời này của Cao Thanh Thu, làm cho Lâm Vi bật cười, “Đó là bởi vì cậu có chú nhà cậu, nhưng mà cậu cũng biết, Cố Đinh Cẩn không thích tôi.
”
Người mình thích vừa cũng thích mình, mình mới dũng khí chiến đấu vì người đó.
Giống như Cao Thanh Thu, Hoa Ngọc Thành tin tưởng cô ta, cho nên, dù tình địch của cô ta làDương Nhạc Linh, cô ta cũng chưa bao giờ sợ cô ta.
“Cậu còn biết anh ta không thích cậu hả.
” Cao Thanh Thu có một loại cảm giác là hận thiết bất thành cương, “Người yêu thích cậu cậu không muốn, trông ngóng một người không thích cậu, vì anh ta bỏ đi tất cả, cậu cho rằng đây là si tình? Ngu mà thôi.
”
Hiện tại chạy tới nói với cô ta Cố Đinh Cẩn cùng với ai ở bên nhau, Cao Thanh Thu cũng không quản được à!
Cô ta cũng không thể chạy tới, cầm súng chỉ vào đầu Cố Đinh Cẩn, buộc anh ta cách xa Vũ Minh Hân đi!