Mấy tháng nay, Vũ Minh Hân luôn như vậy.
Cô ta ỷ có cây đại thụ là Hoa Ngữ Quốc Tế, muốn tranh đoạt tài nguyên của điện tử Đông Hằng, đủ kiểu tranh đoạt, ngang ngược vô cùng.
Công ty người ta chính là có thực lực đó, bản thân lại dựa vào bản lĩnh giành lấy, vậy mà khiến người ta không lời để nói.
Lúc này, nhìn thấy cô ta đứng bên cạnh Đồng Dương, cầm ly rượu, dáng vẻ bốc lửa nói chuyện cùng Đồng Dương, Cao Thanh Thu không nhịn được mà cười mỉa.
Mộ Thập Thất thấy Cao Thanh Thu nhìn Đồng Dương, tò mò hỏi: “Sao thế, nhìn trúng anh ta?”
Cao Thanh Thu nói: “Công ty của chúng tớ mới đầu là muốn tìm anh ta, có điều anh ta bây giờ đã ký với Hoa Ngữ Quốc Tế.
”
Anh ta nếu đã là người phát ngôn của Hoa Ngữ Quốc Tế thì không thể làm người phát ngôn cho công ty khác cùng ngành được.
Mộ Thập Thất cười: “Hoa Ngữ Quốc tế bây giờ đang có Cố Sâm, Cố Sâm lại là con rể của nhà họ Hoắc, bây giờ đang như mặt trời giữa ban ngày.
”
Bởi vì tầng quan hệ này của Cố Sâm, cho nên ban đầu Hoa Ngọc Thành vì ba Tô mà tạo sự tổn thất cho Hoa Ngữ Quốc Tế đều đang từ từ biến mất.
Đồng Dương là nam minh tinh nổi tiếng của năm nay, đương nhiên sẽ chọn Hoa Ngữ Quốc Tế, dù sao đây là chuyện tốt mà hai bên cùng có lợi.
Cùng so sánh, công ty nhỏ như Điện Tử Đông Hằng đang sa sút, có cố gắng thế nào, ở trong mắt của người khác, chẳng qua cũng chỉ là sự giãy giụa vô ích, cho dù quật khởi, bọn họ cũng không tin có một ngày Điện Tử Đông Hằng sẽ vượt qua Hoa Ngữ Quốc Tế.
“Cô Mộ.
” Khi Cao Thanh Thu đang nói chuyện với Mộ Thập Thất, lại có người đi tới.
Cao Thanh Thu ngẩng đầu, nhìn thấy người xuất hiện trước mặt bọn họ chính là Đồng Dương mà bọn họ vừa rồi đang bàn.
Ánh mắt của Đồng Dương dừng trên người của Mộ Thập Thất, trong mắt đều là sự cung kính.
Quả nhiên là cô Mộ!
Chỉ là, khi nhìn thấy Mộ Thập Thất, anh ta còn có hơi ngạc nhiên, cô ta trước giờ đều không phải người thích náo nhiệt, gần như rất ít xuất hiện ở mấy nơi như này.
Nhà họ Mộ là hào môn nổi tiếng, địa vị có thể so sánh với nhà họ Hoắc, người trong giới giải trí bọn họ, nhân khí có tốt, ở trong mắt bọn họ, chẳng qua cũng chỉ là trò chơi.
Mộ Thập Thất bình thường rất ít khi cùng bọn họ tụ tập.
Tuy nhiên, lại rất ít người không biết Mộ Thập Thất.
Cô ta có nhiều anh trai như vậy, mỗi lĩnh vực đều rất xuất sắc, Mộ Thập Thất từ bé chính là người được bao bọc.
Chữ ký của thần tượng trong nhà đều sưu tập được một quyển dày, sau này phát hiện những người này nhìn thấy cô, ngược lại giống như nhìn thấy thần tượng, thì cô ta không còn hứng thú gì nữa.
Sau này vào đài truyền hình, cũng đi làm công việc vất vả nhất của phóng viên bản tin, chính vì không muốn giao lưu với bọn họ.
Mộ Thập Thất nhìn thấy Đồng Dương, mỉm cười: “Xin chào.
”
Đồng Dương nói: “Không nghe nói cô sẽ đến, thế nào lại nhìn thấy cô ở chỗ này? Vừa rồi tôi còn tưởng mình nhìn nhầm.
”
Mộ Thập Thất ung dung nói: “Cùng bạn đến.
”
Cô ta giới thiệu Cao Thanh Thu với Đồng Dương: “Đây là Cao Thanh Thu, bạn của tôi.
”
Khi Mộ Thập Thất giới thiệu Cao Thanh Thu, Vũ Minh Hân đang đứng ở bên cạnh Đồng Dương.
Cô ta tối nay nói chuyện rất vui vẻ với Đồng Dương, kết quả Đồng Dương nhìn thấy Mộ Thập Thất thì trực tiếp đi tới.
Phải biết Đồng Dương luôn là nhân vật không dễ lôi kéo, ở trong giới trí lại ít lời đàm tiếu, cô gái bình thường đều sẽ không nhìn nhiều.
Đâu ngờ, anh ta vừa nhìn thấy cô gái thì đã đi tới.
Mộ Thập Thất ăn mặc rất bình thường, cô ta thậm chí không có mặc lễ phục, mà mặc tư phục rất tùy tiện, một chiếc váy liền mặc bên trong, sau đó quá nóng, cô ta cởi áo khoác ngoài ra.
Cô ta không phải cô gái theo đuổi đồ xa xỉ, quần áo bình thường hay mặc đều rất đơn giản, thoải mái là được, có khi còn mua đồ ở chợ.