Quần áo trong tủ đồ của cô ta có thể là đồ xa xỉ nhất đang được ưa chuộng, cũng có thể là đồ cô ta không biết từ cửa hàng nhỏ nào mua về.
Tuy nhiên, chính vì Mộ Thập Thất như vậy, lại khiến Đồng Dương cung kính gọi cô Mộ, giống như là nhân vật lớn nào đó.
Điều này cũng thôi đi! Trọng điểm chính là Mộ Thập Thất này còn đi cùng Cao Thanh Thu, quan hệ của hai người rất tốt.
Vũ Minh Hân nhìn Cao Thanh Thu, trong ánh mắt bình tĩnh, ẩn giấu vài phần lạnh lùng.
Đồng Dương lịch sự mỉm cười, rất thân thiện với Cao Thanh Thu: “Chào cô Cao.
”
Ở trong mắt anh ta, chỉ cần là bạn của Mộ Thập Thất, cũng là đối tương anh ta tôn trọng.
Mộ Thập Thất có một anh trai, là boss lớn trong giới giải trí, sau này dẫn theo đồ đệ, đồ đệ đã cất nhắc Đồng Dương mới khiến anh ta có con đường của ảnh đế ngày hôm nay, cho nên anh ta đối với Mộ Thập Thất trước nay đều rất cung kính.
Cao Thanh Thu nhìn Đồng Dương, cười nói: “Đồng đại ảnh đế khách khí rồi.
”
“Đâu có đâu có, đều là chút hư danh.
”
Ở trước mặt Mộ Thập Thất, Đồng Dương rất khiêm tốn.
Mộ Thập Thất nói với Đồng Dương: “Ngồi đi.
”
Tính cách con người của cô ta rất tốt, trước nay không khiến người ta ngại ngùng, khi nói chuyện với Đồng Dương, thuận tiện mời Vũ Minh Hân ở bên cạnh.
Vũ Minh Hân rất tò mò về thân phận của Mộ Thập Thất, cho nên cũng ngồi xuống.
Mộ Thập Thất dùng ngữ khi bình thường nói chuyện với Đồng Dương: “Bạn của tôi là người của Điện Tử Đông Hằng, bọn họ vốn dĩ muốn mời anh làm người phát ngôn, có điều về sau nghe nói anh hình như đã từ chối rồi.
Cho nên lần này cô ấy đến đây, là muốn tìm người phát ngôn.
”
Đồng Dương nghe hết lời của Mộ Thập Thất, nhìn sang Cao Thanh Thu, chuyện Điện Tử Đông Hằng hẹn anh ta, anh ta biết.
Nhưng công ty đó, trước khi ta mặt điện thoại thông minh vài năm trước, còn có chút tiếng tăm, bây giờ hoàn toàn bị lão cổ đông thấu tóm, anh ta sao có thể làm người phát ngôn chứ?
Nhưng Cao Thanh Thu là bạn của Mộ Thập Thất, anh ta lại không muốn đắc tội với Mộ Thập Thất.
Trực tiếp đẩy trách nhiệm đi: “Chuyện làm người phát ngôn, đều do người đại diện của công ty quyết định.
Tôi trở về sẽ hỏi thử.
”
“…”
Vũ Minh Hân ngồi ở bên cạnh, nghe đến đây, mặt mày có hơi tối đi.
Có ý gì hả? Cái gì gọi là sẽ đi hỏi thử?
Anh ta đã kết thúc hợp đồng với Hoa Ngữ Quốc Tế!
Lẽ nào còn muốn quay ngang?
“Nhưng tôi nghe nói, anh đã ký với Hoa Ngữ Quốc Tế rồi.
” Cao Thanh Thu nhìn Đồng Dương, lịch sự hỏi.
Đồng Dương vô tư nói: “Cái này không có gì, chỉ là chuyện bồi thường ít tiền vi phạm hợp đồng mà thôi.
”
Anh ta bây giờ là ngôi sao lớn, căn bản không để tâm những thứ này, chỉ cần có thể khiến cô Mộ vui, anh ta làm cái gì cũng bằng lòng.
Nghe thấy lời này của Đồng Dương, sắc mặt của Vũ Minh Hân có chút xám xịt lại: “Anh Đồng…”
Anh ta nếu như lật kèo, chạy đến Điện Tử Đông Hằng làm người phát ngôn, cô ta phải làm sao?
Cô ta sẽ bị mắng chết đấy!
Hơn nữa, bản thân cô ta cũng sẽ không tha thứ cho mình, vậy mà lần nữa thua Cao Thanh Thu.
Nghĩ đến điều này, Vũ Minh Hân không nhịn được mà liếc nhìn Mộ Thập Thất, không hiểu cô lấy đâu ra bản lĩnh lớn như vậy, cũng không biết Cao Thanh Thu thế nào vận khí lại tốt như vậy, không phải quen biết Hoa Ngọc Thành, thì quen với Hoắc Chấn Đông, bây giờ còn quen biết với cô Mộ gì đó?
Mấy người này, dựa vào đâu ai ai cũng bảo vệ Cao Thanh Thu như vậy chứ?
Đồng Dương liếc nhìn Vũ Minh Hân, hơi nhíu mày, có Mộ Thập Thất ở đây, anh ta không thèm suy nghĩ lập trường của Vũ Minh Hân.
Anh ta không vui đã khiến Vũ Minh Hân ngậm miệng lại, sợ sẽ chọc anh ta tức giận.
Mộ Thập Thất nói: “Như vậy có ổn không?”
“Bạn của cô Mộ chính là bạn của tôi, mặt mũi của cô, sao có thể không cho chứ?”
Đồng Dương nói nhiều thêm một câu, sắc mặt của Vũ Minh Hân lại càng khó coi một phần.