“Nói về anh?” Hoa Ngọc Thành ngồi trên xe, anh gửi tin nhắn trả lời cô.
Ngón tay Cao Thanh Thu ấn bàn phím điện thoại: “Nghe nói chú muốn tham gia tiệc ăn mừng của công ty em, bọn họ rất vui vẻ.
”
Cao Thanh Thu nhìn thấy mấy yêu tinh kia có ý đồ với Hoa Ngọc Thành thì lòng chiếm hữu lập tức bừng lên.
Lý Sơn ngồi phía trước, đúng lúc ngẩng đầu lên nhìn thấy Hoa Ngọc Thành cầm điện thoại, không biết vì sao lại cười một cái.
Sau khi anh ở bên Cao Thanh Thu thì Hoa Ngọc Thành vốn không thích chơi điện thoại, hiện tại lại thường xuyên cầm điện thoại nhắn tin.
Cao Thanh Thu: “Chú thật sự muốn tham gia tiệc tối sao?”
Hoa Ngọc Thành: “Ừ, như vậy mới có thể tỏ vẻ coi trọng công ty của em, em nói xem?”
Bình thường anh rất bận rộn, không có thời gian quan tâm chuyện của Điện Tử Đông Hằng mỗi ngày, nhưng anh có thể ra mặt giúp bọn họ.
Cao Thanh Thu cười cười, đúng vậy, đến lúc đó Hoa Ngọc Thành tới đây thì người trong công ty chắc chắn sẽ càng cố gắng hơn trước kia.
Cao Thanh Thu ra khỏi thang máy rồi tới văn phòng, cô nhìn không ít người đã tới, gần đây thời tiết ấm áp lên, mọi người đi làm cũng sớm hơn.
Cô mở máy tính ra bắt đầu xử lý công việc hôm nay.
…
Tiệc ăn mừng vào buổi tối, Cao Thanh Thu và trợ lý Phạm tới hơi sớm, trợ lý Phạm giống như quản gia của công ty, có chuyện gì cũng hận không thể tự mình kiểm tra, Cao Thanh Thu làm nhân viên công ty nên cũng bị kéo tới giúp đỡ.
Hoa Ngọc Thành đến nên mọi người rất hưng phấn.
Từ khi mọi người biết tin anh muốn tham gia thì mọi người vô cùng kích động.
Trợ lý Phạm nói: “Thanh Thu, cô qua bên kia xem có chỗ nào sai sót không, đến lúc đó Hoa Tổng tới thì cũng đừng để anh ấy nhìn thấy mặt xấu của chúng ta.
”
“Được.
” Cao Thanh Thu ngoan ngoãn đi qua.
Ở nhà Hoa Ngọc Thành rất bình dị gần gũi, nhưng vừa đến công ty Cao Thanh Thu cảm giác mình và anh là người của hai thế giới.
Anh luôn kiêu ngạo, làm cho người khác ngước nhìn, mà cô… Mỗi ngày mệt gần chết, làm trâu làm ngựa.
Cao Thanh Thu cầm tờ đơn cẩn thận kiểm tra từng thứ một, cô biết rõ Hoa Ngọc Thành không thèm để ý mấy thứ này, cho dù anh thấy được cũng sẽ không nói, nhưng mọi người đã chuẩn bị, cô cũng chỉ đành tích cực tham gia.
Cao Thanh Thu kiểm tra xong mọi thứ, chắc chắn không có sai sót gì mới đi tìm trợ lý Phạm.
Trợ lý Phạm nhìn Cao Thanh Thu nói: “Phong Ngôn sẽ tới chứ? Cô liên lạc xem sao.
”
Phong Ngôn là người phát ngôn cho công ty bọn họ nên đương nhiên cũng sẽ đến đây.
Cao Thanh Thu nói: “Được.
”
Cô cầm điện thoại gọi cho Phong Ngôn, cô và anh ta khá thân thiết, lúc trước cô là người đi ký hợp đồng, cho nên bình thường cô luôn phụ trách những việc liên quan đến Phong Ngôn.
Trời sắp tối, người tới tham gia tiệc ngày càng nhiều, Cao Thanh Thu đi thay lễ phục, lúc cô đi ra thì nghe bọn họ nói: “Hoa Tổng tới rồi.
”
Mỗi lần Hoa Ngọc Thành vừa xuất hiện luôn có thể hấp dẫn ánh mắt mọi người, trở thành tiêu điểm.
Cao Thanh Thu vừa đến cửa sảnh tiệc thì nhìn thấy Lý Sơn đứng bên người anh, anh đang nói chuyện với Cố Đinh Cẩn và mấy người cấp cao của công ty.
Có không ít người lần đầu tiên nhìn thấy Hoa Ngọc Thành khoảng cách gần như thế nên rất cao hứng.
Cao Thanh Thu đứng ở một bên nhìn anh, người đàn ông này giống như ngôi sao vây quanh mặt trăng, anh lại là chồng cô, đột nhiên sinh ra cảm giác tự hào làm cho Cao Thanh Thu nở mày nở mặt.
Bọn họ đang nói chuyện, cô cũng không đi qua đó mà chỉ nhìn từ xa.
Công ty không giống như ở nhà, nếu lúc này cô qua đó thì không biết phải chịu bao nhiêu ánh mắt của mọi người.
Cao Thanh Thu không muốn gây hận thù.
Bữa tiệc rất náo nhiệt, Cao Thanh Thu nhìn xung quanh sợ có chỗ nào sai sót.