Kết Hôn Nhanh Chóng

Hoa Ngọc Thành "Ừm" Một tiếng.

Anh vốn cũng không phải là người thích nói nhiều.

Hoa Ngọc Thành trầm mặc một hồi, nhìn Cao Thanh Thu, nói: "lúc nãy em nói chuyện điện thoại với Tô Tề kia, anh thấy em nói anh từng đóng phim, sao anh lại không biết mình đóng phim lúc nào vậy?"

Cao Thanh Thu choáng váng, cô nói anh đóng phim lúc nào vậy?

Cô nhìn Hoa Ngọc Thành,nói "em không nói anh!"

"Em còn ông xã nào nữa sao."

"Đúng vậy!" Cao Thanh Thu xòe ngón tay,đếm cho anh nghe tên một nhóm nam minh tinh.

Hoa Ngọc Thành: "..."

Đây là đầu tiên anh biết, thì ra mình lại có nhiều tình địch như thế?

Anh nhìn Cao Thanh Thu,nghiêm túc hỏi"Vậy em cảm thấy trong tất cả các ông xã của em, ai đẹp trai nhất?"

Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành, cười một tiếng, ôm eo của anh, "Đương nhiên là Hoa Ngọc Thành đẹp trai nhất rồi!"

Muốn hố cô sao?

Cô rất thông minh còn lâu mới hố cô được nhé!


Cao Thanh Thu ôm anh, ngọt ngào nói: "Mặc dù em thích ngắm trai đẹp, nhưng chỉ ngắm thôi, không có suy nghĩ gì khác, người em yêu nhất trên đời này chỉ có ông xã thật sự của em là anh thôi."

Hoa Ngọc Thành nhìn người nào đó, trên mặt như cũ tỏ vẻ nghiêm túc, trong lòng lại ngọt ngào như ăn cả thùng mật.

-

Ngày hôm sau, Cao Thanh Thu về trường học, nhìn thấy Vũ Minh Hân đi cùng Đinh Cẩn

Vũ Minh Hân lần nữa bắt được cơ hội, lại xuất hiện bên cạnh Đinh Cẩn.

Đinh Cẩn chán ghét cô ta cực kì, nhưng lại không trốn nổi một kẻ không biết xấu hổ như Vũ Minh Hân. Cũng lười dây dưa với người phụ nữ điên này.

Mặt dầy là vô địch!

Vũ Minh Hân không giống Lâm Vi, cô tả có thể không cần sĩ diện, không cần tôn nghiêm mà quấn Đinh Cẩn.

Bởi vì trong nội tâm cô ta quá rõ ràng, Đinh Cẩn này, không biết cách cự tuyệt người khác.

Lâm Vi xa xa đứng ở một bên, nhìn thấy hai người kia lại đi chung với nhau, trong lòng có chút khổ sở. Nâng ánh mắt lên, đúng dịp thấy Cao Thanh Thu đang nhìn mình.

Lâm Vi nhìn Cao Thanh Thu một cái, không lên tiếng, xoay người rời đi.

Cao Thanh Thu đi vào giảng đường, ngồi vào vị trí của mình vẫn hay ngồi.


Lâm Vi không nói gì, chỉ cầm điện thoại nhắn tin với mẹ của mình.

Trời lạnh, mẹ của Lâm Vi bị bệnh, Lâm Vi đặt vé máy bay để trở về nhà, chỉ chờ tết nguyên đán là về.

Vũ Minh Hân từ bên ngoài đi vào, nhìn thấy Cao Thanh Thu còn cùng Lâm Vi ngồi chung một chỗ, đi tới, nói với Cao Thanh Thu: "Thanh Thu, cậu làm sao còn cùng thứ người như vậy ngồi chung một chỗ? Cậu quên rồi sao, cô ta vừa mới lừa cậu đấy?"

Lúc trước cô ta gài bẫy Cao Thanh Thu, Cao Thanh Thu liền cho cô ta vào danh sách đen.

Hiện tại Lâm Vi cũng gài bẫy Cao Thanh Thu, nhưng Cao Thanh Thu lại không làm gì Lâm Vi, thật không công bằng!

Cô ta nỗ lực lâu như vậy, chính là muốn nhìn thấy hai người kia gây gổ với nhau.

Như vậy mới thỏa lòng cô ta!

Cao Thanh Thu nhìn Vũ Minh Hân, cảm thấy cô ta đang cố gắng li gián.

Hơn nữa, nhìn bộ dạng của cô ta như vậy, hình như còn rất cao hứng khi nhìn thấy mình mâu thuẫn với Lâm Vi.

Vũ Minh Hân bị Cao Thanh Thu nhìn đến nỗi chột dạ, rất sợ Cao Thanh Thu nhận ra được cái gì đó, yếu ớt nói: "mình cũng là vì cậu mà! Sợ cậu lại bị gài bẫy, nếu như cậu không vui thì thôi đi."

Ngay sau đó cô ta tỏ ra ảo não đi ra ngoài.

hiện tại cô ta rất kiêng kỵ Cao Thanh Thu, cũng không dám đắc tội với cô.

Lâm Vi nhìn Vũ Minh Hân một cái sau đó nhìn về phía Cao Thanh Thu, "cô ta nói không sai, cậu nên cách xa mình một chút."

Lâm Vi nói những lời này, làm cho trong lòng Cao Thanh Thu vô cùng khó chịu.

Cô nhìn Lâm Vi, cũng không tranh cãi với cô ấy, mà chỉ nói: "Nghe nói cậu rời chiến đội rồi à?"

Lâm Vi sửng sốt một chút, nhớ tới những gì ngày đó Đinh Cẩn và Tả Dục nói với mình, mình cũng cần phải có tôn nghiêm, bị bọn họ nói như vậy, Lâm Vì tự nhiên không muốn đến đó nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận