Kết Hôn Nhanh Chóng

Cứ như thế này làm sao anh ta sống nổi. Anh ta thầm gào thét trong nội tâm hay là mình không làm trợ lý nữa, về tiếp quản sản nghiệp gia đình nhỉ?

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh đã đến phòng VIP.

Lý Sơn đi vào, Cao Thanh Thu đi theo sau lưng anh ta, thấy Hoa Ngọc Thành ngồi ở chỗ đó, mọi người đang nói chuyện, anh lại rất trầm mặc.

Hôm nay ăn cơm với Hoa Ngọc Thành là đối tác hợp tác gần đây - Trương tổng, còn có cả ông Dương.

Phải biết, cha của Dương Nhạc Linh gọi cho Hoa Ngọc Thành bao nhiêu cuộc điện thoại, Hoa Ngọc Thành còn không buồn nghe lấy một cuộc.

Kết quả Ông Dương hôm nay lợi dụng quan hệ với Trương tổng mặt dày xuất hiện tại bàn cơm này.

Thế cho nên từ lúc Hoa Ngọc Thành vào phòng đến giờ, nhìn thấy Ông Dương xong, liền một câu cũng không nói.


Trương tổng ở bên cạnh, toát mồ hôi lạnh, vô cùng lúng túng.

Ông Dương là ông ta mang tới.

Biết Trương tổng có hẹn trước với Hoa Ngọc Thành ở nơi này, Ông Dương uy hiếp dụ dỗ nhiều lần, ông ta mới đáp ứng.

Giờ phút này nhìn thấy phản ứng của Hoa Ngọc Thành, trong lòng của của Trương tổng, chỉ có thể dùng hai chữ hối hận để hình dung.

Sớm biết Hoa Ngọc Thành sẽ tỏ thái độ này, có chết ông ta cũng không đồng ý.

Mãi đến khi Cao Thanh Thu xuất hiện, làm cho bầu không khí đang ngưng trệ, mới thoáng dịu đi một chút.

Hoa Ngọc Thành sáng sớm đã hẹn Cao Thanh Thu, khi Cao Thanh Thu vào thấy trong phòng có nhiều người, có chút câu nệ đi tới, ở bên cạnh Hoa Ngọc Thành ngồi xuống.

Cao Thanh Thu nhìn thấy Hoa Ngọc Thành vẫn ngồi trên xe lăn như thường ngày, thiếu chút nữa cho là, người mà sáng nay mình nhìn thấy có thể đứng lên, chẳng qua là một ảo giác.

Nhân viên phục vụ giúp Cao Thanh Thu lấy thêm bát đũa, Cao Thanh Thu cầm khăn ướt lau tay.

Trương tổng biết Hoa Ngọc Thành yêu chiều Cao Thanh Thu ra sao, ban đầu cũng vì nịnh bợ đúng chỗ, mới có thể hợp tác cùng Hoa Ngọc Thành.

Giờ phút này, nhìn thấy Cao Thanh Thu xuất hiện, ông ta cười nói: "Hoa Phu nhân, đã lâu không gặp.”

"Chào Trương tổng." Cao Thanh Thu lịch sự lên tiếng chào hỏi.


Ông Dương ngồi ở một bên, nhìn thấy Cao Thanh Thu, trong lòng có chút khinh thường.

Ông ta biết Hoa Ngọc Thành cưới Cao Thanh Thu, nhưng nhìn cô gái tầm thường trước mắt, làm sao có thể đem ra so sánh với con gái của ông ta?

Nhưng mà, Hoa Ngọc Thành bây giờ bị tàn phế, có thể cưới được một người vợ như vậy, cũng coi như là không tệ rồi.

Ở trong mắt bọn họ, Hoa Ngọc Thành chẳng những không đứng nổi, mà còn không phải là người đàn ông " bình thường".

Trước kia bà Hoa nói Cao Thanh Thu mang thai, mọi người đều cho là thật, kết quả, mấy tháng trôi qua, Cao Thanh Thu một chút động tĩnh cũng không có, có thể thấy bà Hoa nói khoách rồi.

Sự thật chính là: Con trai của bà ta căn bản không cương lên được!

Mặc dù trong lòng đối với Hoa Ngọc Thành xem thường và khinh bỉ, nhưng Ông Dương bây giờ tuyệt đối không dám biểu hiện ra.

chẳng qua ông ta chỉ ngồi ở chỗ đó, nhìn Cao Thanh Thu.

Chỉ thấy Hoa Ngọc Thành từ trong tay cô cầm lấy khăn ướt, giúp cô lau tay, hành động này... Nhìn xong liền bị kích thích.


Phải biết, lúc trước Hoa Ngọc Thành đến nhà ông ta ăn cơm, đều là Dương Nhạc Linh ở bên cạnh phục vụ, lấy lòng Hoa Ngọc Thành.

Người cha ruột như ông ta, còn không được đãi ngộ như vậy bao giờ.

Nhưng mà Hoa Ngọc Thành rất lạnh lùng, coi như Dương Nhạc Linh lấy lòng như vậy, anh cũng rất ít khi đáp lại.

Lại không nghĩ rằng, Hoa Ngọc Thành hôm nay lại ở nơi này phục vụ Cao Thanh Thu.

Hoa Ngọc Thành bây giờ thật sự nhàm chán đến khó hiểu, Ông Dương ở đây, làm cho anh không được tự nhiên, chỉ có nắm tay Cao Thanh Thu như vậy, đặt sự chú của mình lên người cô, trong lòng của anh mới thoải mái hơn.

Ông Dương nhìn Cao Thanh Thu,châm chọc hỏi: "Ngọc Thành, tôi nghe mẹ cậu nói, vợ của cậu mang thai rồi. Nhưng sao hôm nay nhìn vợ cậu, dường như không có động tĩnh gì vậy?”

Cao Thanh Thu nhìn một cái cái lão cáo già họ Dương này, Ông Dương khá béo, nhưng mà... Trương tổng nhìn qua còn thuận mắt hơn ông ta nhiều.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận