Kết Hôn Nhanh Chóng

Buổi chiều bọn họ tại khách sạn ăn bữa tối, buổi tối Hoa Ngọc Thành dẫn cô đến liveshow của Châu Kiệt Luân.

Hoa Ngọc Thành không thích âm nhạc, những buổi liveshow như thế này đối với anh chẳng khác nào một loại tra tấn, bởi vì từ đầu tới cuối đều rất ồn ào.

Nhưng mà vì muốn Cao Thanh Thu vui vẻ, anh không ngại làm bất kì việc gì.

Mười một giờ đêm buổi biểu diễn mới kết thúc.

Cao Thanh Thu đi theo sau lưng anh đi ra, có chút kích động nhìn Hoa Ngọc Thành, "Ông xã.”

Anh đi ở phía trước, quay lại hỏi"Sao thế?”

Vẫn là bộ dạng lãnh đạm bình tĩnh vô cùng ung dung kia.

Rõ ràng đặc biệt chuẩn bị vé buổi biểu diễn cho cô, còn tạm gác lại toàn bộ công việc chỉ để cùng cô đến đây xem buổi biểu diễn mà anh không thích.

Nhưng anh lại tỏ ra lãnh đạm bình tĩnh giống như không hề làm gì cả.

Cao Thanh Thu khoác tay anh, "Sao đột nhiên anh lại nghĩ đến dẫn em tới xem buổi biểu diễn vậy?”


Mới vừa rồi nhìn thấy idol ngoài đời thật 100 %, cô thật sự xúc động đến phát khóc.

Cao Thanh Thu lớn như vậy rồi,nhưng cho tới bây giờ chưa từng gặp được idol người thật giá thật như thế.

Ngày trước đến cơm ăn còn phải vất vả mới có được, làm sao dám lãng phí tiền vào mấy thứ vô bổ mộng mơ này?

Nhưng mà anh đưa cô đến đây! Thậm chí còn không nói cho cô biết trước.

"Em không thích sao?" Lần trước ở trong nhà Cao Thanh Thu nhìn thấy tấm áp phích kia, hai ngày trước lại nghe Châu Kiệt Luân sẽ tổ chức liveshow ở thành phố T vào hôm nay, Hoa Ngọc Thành đã lập kế hoạch này, còn nhờ người giành vé hộ, sau đó mang Cao Thanh Thu tới đây.

Cao Thanh Thu nói: "Nhưng anh không thích cái này mà.”

Hoa Ngọc Thành nghe xong, cho cô một ánh mắt an tâm, đặt tay ở trên vai của cô, "Chỉ cần em thích là đủ rồi.”

Bởi vì chuyện của Dương Nhạc Linh, hai ngày nay cô chịu áp lực rất lớn, cũng không thể khiến cô vì anh mà phải chịu những thứ mà cô không đáng phải chịu như thế!

Anh muốn thấy được dáng vẻ vui vẻ của cô, cũng muốn mang cô đi ra ngoài buông lỏng một chút, để cô giải tỏa bớt áp lực.

"Yêu ông xã quá đi mất." Cao Thanh Thu khoác lên cánh tay của anh.

Hai người từ sân vận động của buổi Liveshow đi ra, bên ngoài có một nhóm người đứng xếp hàng chờ xe trở về.

-

Lúc về đến khách sạn đã hơn mười hai giờ, Cao Thanh Thu trở lại khách sạn, ôm lấy gối ngồi ở bên cửa sổ, " Đêm nay em không tắm rửa có được không?”

Thật là mệt chết đi được!

Hiện tại chỉ muốn ngủ.

Hoa Ngọc Thành đang uống nước, nghe xong, nhìn cô một cái, "Em nói gì?”

Rõ ràng là không có khả năng.


Anh rất hung dữ, không tắm rửa sẽ không cho cô lên giường là cái chắc.

Cao Thanh Thu nói: "ông xã, anh lại ghét bỏ em rồi.”

"... Nếu em cảm thấy mệt quá, anh có thể giúp em tắm cũng được." Anh vô cùng bình tĩnh nói.

Cao Thanh Thu nhìn bộ dạng bình tĩnh đùa bỡn lưu manh của anh, không nhịn được trong lòng xì một tiếng, "Không cần đâu. Em tự đi!”

Cô vội vàng đi tắm.

Hơn tám giờ sáng hôm sau, Cao Thanh Thu còn đang ngủ, không chịu chui ra khỏi chăn, Hoa Ngọc Thành mở đèn, cúi đầu xuống hôn cô một cái, "Bảo bối dậy đi nào.”

Thành phố xa lạ, nhưng có thể là bởi vì có anh ở bên cạnh, Cao Thanh Thu ngủ rất an tâm: "em mệt lắm, cho em ngủ một lúc nữa đi.”

Hoa Ngọc Thành nhìn bộ dáng này của cô, nhớ tới tối hôm qua xác thực ngủ hơi muộn, nói: "Vậy em ngủ một lúc nữa đi. “

Cao Thanh Thu tựa vào trên gối, mơ hồ nghe thấy anh rời giường, sợ quấy rầy đến cô, anh còn đặc biệt nhỏ tiếng.

Cô xoay mình lại ngủ thêm một giấc, sau đó bị chuông điện thoại đánh thức, nghe điện thoại, giọng Hoa Ngọc Thành ở bên kia vang lên, "Tỉnh chưa?”

"Ừm." Cô dụi mắt ngồi dậy, phát hiện Hoa Ngọc Thành đã không ở trong phòng.


Thanh âm trong điện thoại vô cùng nghiêm túc, "Đi rửa mặt, đánh răng, sau đó lên tầng 22 ăn sáng.”

Cao Thanh Thu vẫn còn ngái ngủ đáp: "vâng ạ.”

-

Cao Thanh Thu rửa mặt xong từ trong phòng đi ra, đi thang máy đi tầng hai mươi hai, mới vừa đi ra khỏi thang máy, liền chạm mặt Thẩm Niệm Niệm.

Bạn trai Thẩm Niệm Niệm ở bên này công tác, cô ta qua bên này thăm bạn trai, giờ phút này nhìn thấy Cao Thanh Thu, có chút ngoài ý muốn, "Sao cô lại ở đây?”

"Đi chơi." Cao Thanh Thu biết Thẩm Niệm Niệm không thích cô, thái độ cũng tương đối lạnh nhạt, nói xong cũng chuẩn bị đi tìm Hoa Ngọc Thành.

Thẩm Niệm Niệm gọi cô lại, "cô chờ một chút.”

"..." Cao Thanh Thu dừng bước, nhìn thấy Thẩm Niệm Niệm đi tới trước mặt mình, hỏi: "Cô Thẩm lại có gì muốn chỉ giáo?”

"Hai ngày nay tôi không ở thành phố, nghe nói cô ở trường học dám tạt nước Dương Nhạc Linh?”

Thẩm Niệm Niệm nhìn Cao Thanh Thu từ trên xuống dưới, dường như căn bản không nghĩ tới Cao Thanh Thu sẽ dám làm ra loại chuyện này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận