Kết Hôn Nhanh Chóng

Loại cảm giác này làm cho trong lòng Hoa Ngọc Thành có chút không thoải mái.

Dù sao cũng là chuyện của vợ anh, lại có người còn tích cực hơn!

Cao Thanh Thu lẩm bẩm: "Cũng không biết là ai làm."

Hoa Ngọc Thành trầm mặc, trong lòng đại khái đã đoán ra được là ai.

Tốc độ nhanh như vậy, lại giúp Cao Thanh Thu, chắc chắn là cậu ta rồi!

Anh hỏi Cao Thanh Thu: "không phải em bảo em muốn đi tắm sao?"

Cao Thanh Thu nói: "Vâng, thế em cúp máy trước nhé."

"Cứ treo cuộc gọi đi!" Hoa Ngọc Thành nói: " Anh muốn nghe thấy em "


" Em tắm rửa mà anh cũng muốn nghe à? Ông xã, sao càng ngày em càng phát hiện anh biến thái vậy."

"..."

Cao Thanh Thu bỏ điện thoại qua một bên, liền đi tắm rửa.

Lúc Tắm xong đi ra ngoài, cô vốn là cho Hoa Ngọc Thành đã cúp máy, kết quả phát hiện điện thoại còn mở.

Cô hỏi: "Anh đang bận rộn gì đấy?"

"Công việc "

Cao Thanh Thu biết lúc anh làm việc không thích bị người khác quấy rầy, "Vậy anh làm đi em cúp máy nhé?"

"Cứ để đấy, anh muốn nghe giọng em." Như vậy sẽ giống như cô vẫn ở bên cạnh

Hoa Ngọc Thành cảm thấy, khả năng anh tuổi tác thật sự càng lúc càng lớn, so với trước kia, càng cần có người bầu bạn.

Cao Thanh Thu nở nụ cười, " Vậy thì em nói chuyện cùng anh "

Cô để điện thoại xuống, mở loa ngoài, lấy máy tính ra làm việc.

Mặc dù cách xa, nhưng giọng nói lại giống như sợi dây thần giao cách cảm giữa hai người yêu nhau.

Cao Thanh Thu bận rộn một hồi, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.

"Ai vậy?" Cao Thanh Thu cảm thấy có chút kỳ quái, đi qua mở cửa.


Đinh Cẩn đứng ở cửa.

Cao Thanh Thu nhìn thấy hắn, hỏi " Cậu có chuyện gì sao?"

Còn đặc biệt chạy tới tìm cô.

Đinh Cẩn nhìn Cao Thanh Thu, ánh mắt phức tạp, "Khoảng thời gian này trải qua như thế nào?"

"Tốt vô cùng." Trừ bởi vì chuyện hắn hôn cô kia, thiếu chút nữa gây ra sóng gió ra thì Cao Thanh Thu cảm thấy cái gì cũng tốt.

Đinh Cẩn ý vị thâm trường nói: "Bởi vì tôi không ở đây cho nên em vui vẻ lắm, đúng không?"

Biết rõ câu trả lời của cô, nhưng hắn vẫn là không nhịn được mà hỏi.

Chung quy hắn chỉ kỳ vọng Cao Thanh Thu có thể nói với hắn vài câu êm tai.

Nhưng mà Cao Thanh Thu không nói...

"Đúng không." Cao Thanh Thu không có nửa điểm muốn để hắn như ý, " Cậu tìm đến tôi chắc không phải chỉ vì nói cái này chứ? Nếu như không có chuyện gì thì tôi tiếp tục công việc đây."


Thái độ của cô rất lãnh đạm, làm cho trong lòng Đinh Cẩn đau nhói, hắn ngăn cô lại, "Tại sao em lại sợ nhìn thấy tôi?"

"Đương nhiên là sợ cậu đột nhiên phát điên." Từ lần trước, hắn cưỡng hôn cô xong, Cao Thanh Thu hiện tại ngay cả nói chuyện cũng muốn cách hắn xa một chút.

Đinh Cẩn dương khóe miệng lên, có một loại suy nghĩ muốn trả thù đời, "Tại sao tôi không có ở đây mà mỗi ngày của em còn có thể trải qua vui vẻ như vậy?"

"Người đáng ghét không có ở đây, đương nhiên sẽ vui vẻ." Cao Thanh Thu hiện tại cùng hắn nói chuyện, đương nhiên câu nào câu đấy đều khó nghe.

"Cao Thanh Thu." Đinh Cẩn có chút thất vọng nói: "Tôi thích em như vậy, tại sao em lại không chịu lưu lại một chút vị trí nào ở trong lòng em cho tôi?"

Cao Thanh Thu nhìn tên trước mắt, "Cái này còn phải hỏi sao, đương nhiên là tôi không thích cậu. Rốt cuộc cậu muốn làm cái gì? Đây là ở nhà, nếu để cho bà ngoại và mẹ cậu thấy được, cậu nói xem bọn họ sẽ nghĩ ra sao?"

"Bọn họ có thể nghĩ như thế nào?" Bị thái độ Cao Thanh Thu chọc tới, hắn cái gì cũng không thèm để ý: "Coi như tôi với em có cái gì, thì người bị đuổi ra ngoài cũng chỉ có em, không phải tôi. Tôi mới là máu mủ trong cái nhà này, mà em... Nếu không có cậu ở đây cũng chỉ là một người dùng nước là, khác máu tanh Em có muốn thử nhìn kết quả không, nếu như hôm nay xảy ra chuyện gì thật, tôi cùng em, ai sẽ bị đuổi ra ngoài?"

"..." Cao Thanh Thu dừng một chút, coi như minh bạch, tên khốn kiếp này, là tới gây phiền phức.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận