Kết Hôn Nhanh Chóng

Cao Thanh Thu đi theo sau lưng Hoa Ngọc Thành, khoác tay của anh, nói: " Anh có biết cô gái vừa rồi không?"

Hai người đến gần thang máy, Hoa Ngọc Thành mới hờ hững đáp lại, " Ai cơ?"

Đùa chứ, cô cảm thấy anh thèm nhìn những người phụ nữ khác sao?

" Cô ta rất nổi tiếng đó." Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành, đoán rằng khả năng anh cũng không biết cô ta, " Anh ngay cả minh tinh còn không nhận ra thì làm sao nhận ra cô ta được nhỉ."

Hoa Ngọc Thành hỏi: " Sao thế?"

Không phải là bạn của Cao Thanh Đức thôi sao?

Anh để ý đến làm gì.

Cao Thanh Thu không nói thì anh cũng không biết đó chính là một người phụ nữ.


Cao Thanh Thu nói: "Trước kia cô ta học cùng trường với em, khi đó Vũ Minh Hân hay nói xấu sau lưng cô ta nhưng ở trước mặt lại bày kế khích bác ly gián, cô ta ngu ngốc tin theo, còn tìm Fan tới mắng em."

Nói đến đó, Cao Thanh Thu giận sôi ruột.

Cũng may hiện tại cô đã không cần phải giống như trước nữa, không dễ bị người ta bắt nạt!

Hoa Ngọc Thành nhìn cô, đau lòng nói: " Anh sẽ ở phía sau làm điểm tựa của em, giúp em trở nên thật mạnh mẽ, sẽ không còn ai có thể bắt nạt em được nữa."

Liền giống bây giờ, mấy người trước kia lúc nào cũng muốn cô gây phiền toái, cũng phải dè chừng mà tránh xa cô một chút.

Cao Thanh Thu gật đầu, "Vừa rồi anh không thấy sắc mặt của cô ta đâu, cô ta còn tưởng em giống như cô ta, là Fan của Thanh Đức, còn rất xem thường em nữa chứ."

Làm sao cũng không nghĩ tới, Cao Thanh Đức lại là em trai ruột của cô!

Chỉ cần Suy nghĩ thôi là trong lòng Cao Thanh Thu đã cảm thấy vô cùng đắc ý.

Hoa Ngọc Thành nhìn dáng vẻ vui vẻ của cô, nắm tay cô.

Hiện tại trời đã trở lạnh, lá cây rớt xuống đường, công nhân vệ sinh đang quét dọn.

Cao Thanh Thu ngồi trên xe, nhìn Hoa Ngọc Thành, "Bây giờ Chúng ta đi đâu? Về nhà sao?"

Hoa Ngọc Thành nói: "Mang em đi một nơi."


"Đi đâu vậy?" Cao Thanh Thu không hiểu, qua một lúc, Hoa Ngọc Thành để cho tài xế dừng xe ở ven đường, cùng Cao Thanh Thu từ trên xe bước xuống.

Cao Thanh Thu đóng cửa xe, nhìn lên cửa hàng trước mắt, giống như trong truyện cổ tích, cô rất kinh ngạc, nếu không phải Hoa Ngọc Thành mang cô tới, cô cũng không biết ở thành phố này còn có một nơi như vậy.

Hoa Ngọc Thành nắm tay Cao Thanh Thu, dắt cô đi vào, người phục vụ nhìn thấy bọn họ, lập tức chạy tới nghênh đón.

Cao Thanh Thu đi theo sau lưng Hoa Ngọc Thành, nhìn cửa tiệm trước mắt như mộng như ảo, bên trong bày đầy áo cưới, đẹp mắt vô cùng.

Coi như đã cưới qua một lần rồi, nhìn thấy những thứ này vẫn không có sức đề kháng.

Nhân viên tiệm nhìn Cao Thanh Thu, hỏi: "Xin hỏi hai vị muốn xem kiểu áo cưới gì ạ? Hai vị có hẹn trước không ạ?"

"Tôi đã hẹn trước rồi." Hoa Ngọc Thành mở miệng.

Nhân viên tiệm hỏi tên, đi xem lịch nhắc rồi quản lí đi ra, " Xin chào anh Hoa."

Người kia dẫn bọn họ tiến vào khu khách quý, giới thiệu với Hoa Ngọc Thành và Cao Thanh Thu, " Chiếc váy mà anh đặt trước đã đưa đến rồi, ở bên này ạ."


Dưới ánh đèn, chiếc áo cưới thoạt nhìn rất đẹp mắt, Cao Thanh Thu lần đầu tiên nhìn thấy một chiếc áo cưới đẹp đến như vậy, không dám tin tưởng nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, "Cái này, là anh đặt sao?"

Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, "Thích không?"

Cao Thanh Thu gật đầu một cái, "Ừm."

Hoa Ngọc Thành đứng ở một bên, đánh giá cái áo cưới, anh mời chuyên gia thiết kế dựa trên ý nghĩ của mình.

Bọn họ ở bên nhau, Cao Thanh Thu viết sách về anh, Hoa Ngọc Thành cảm thấy, mình cũng phải vì cô làm chút gì đó, cho nên chuẩn bị cái này.

Cao Thanh Thu đi theo người phục vụ tiến vào phòng thay quần áo, dưới sự giúp đỡ của bọn họ, mặc chiếc áo cưới kia lên người.

Hoa Ngọc Thành đứng ở bên ngoài chờ cô, thấy cô đi tới, như một đóa đẹp rực rỡ, mặc dù biết cô rất đẹp, áo cưới cũng rất đẹp, nhưng chiếc áo cưới mặc lên người cô, vẫn làm cho Hoa Ngọc Thành có chút ngơ ngẩn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận