Cùng là mẹ, Cao Thanh Thu thật sự không tưởng tượng ra, Dương Nhạc Linh làm sao có thể bỏ rơi con gái của mình, vì Hoắc Chấn Đông chạy đi thủ đô liền mấy tháng như thế.
Cũng không lâu sau, dì Ngô lại tới,mang cho Cao Thanh Thu một ít thức ăn tới, Hoa Ngọc Thành vào cửa, nhìn Cao Thanh Thu trên giường bệnh, “Ăn cái gì thế.
”
Cao Thanh Thu gật đầu một cái, Hoa Ngọc Thành lấy đồ ăn tới, ngồi xuống bên cạnh Cao Thanh Thu, anh giúp cô bưng bát, nhìn Cao Thanh Thu cầm muỗng nhỏ bắt đầu uống canh.
Hoa Ngọc Thành nhìn thấy vợ mình vẫn còn yếu ớt, “Có cần anh bón cho em ăn không?”
“Không cần đâu.
” Cao Thanh Thu nhìn anh một cái, Lâm Vi vẫn ngồi ở đây, cô có chút ngượng ngùng.
Hoa Ngọc Thành cưng chiều nhìn cô.
Lâm Vi ngồi ở một bên, nhìn thấy một màn này, vô cùng hâm mộ.
Có bao nhiêu người có thể may mắn giống như Cao Thanh Thu, gặp được một người mình thích, mà đối phương lại thích mình?
Lâm Vi cảm thấy lúc hai người này ở bên nhau thì không khí xung quanh bỗng trở nên ngọt ngào.
Ở chỗ này nhìn thấy Cao Thanh Thu cơm nước xong, Lâm Vi liền đi.
Lâm Vi vốn muốn trực tiếp trở về trường học, nhưng nghĩ lại lại ngồi xe về nhà của mình và Tả Dục
Tả Dục không ở đây, cậu ta từ bệnh viện trở lại, liền cùng Cao Thanh Đức về câu lạc bộ.
Đêm khuya, khoảng mười giờ, Tả Dục đeo balô mở cửa phòng, vốn tối nay định ngủ lại câu lạc bộ, kết quả… có đồ quên ở đây nên trở về lấy.
Vừa mở cửa ra liền phát hiện trong phòng đèn sáng, nhìn thấy Lâm Vi ngồi ở trên ghế sa lon, cậu ta cảm thấy hơi sửng sốt.
Lâm Vi nghe được âm thanh, ngẩng đầu lên nhìn về phía Tả Dục, rất khéo, hai người đều không lên tiếng, giống như là đợi đối phương nói trước.
Trầm mặc mấy giây, Lâm Vi nhìn Tả Dục nhất thời trở nên tay chân luống cuống, “Sao em lại về?”
“Có một số việc muốn hỏi anh cho rõ ràng ” Lâm Vi nhìn Tả Dục sau đó nhìn đồng hồ, ” Em còn tưởng rằng tối nay anh sẽ không trở về nữa.
”
Tả Dục có chút co quắp nói: ” Anh về lấy ít đồ xong liền đi ngay.
”
“Ồ.
” Lâm Vi gật đầu một cái, không nói gì.
Tả Dục tiến vào trong phòng, đi lấy đồ của mình rồi đi ra, khi chuẩn bị rời đi, Lâm Vi gọi cậu ta lại, “Tả Dục.
”
Tả Dục dừng bước lại, nhìn về phía Lâm Vi, hỏi: “Sao… Sao thế?”
Rõ ràng hai người đều sai trong lần cãi nhau này, nhưng Tả Dục không biết tại sao mình chột dạ như vậy.
Lâm Vi nói: ” Bọn anh thua mấy trận gần đây à?”
Lâm vi xem qua mấy trận đấu kia, căn bản Tả Dục không phát huy được trình độ của bản thân, sai lầm cũng rất nhiều.
Lâm vi xem qua mấy trận đấu kia, căn bản Tả Dục không phát huy được trình độ của bản thân, sai lầm cũng rất nhiều.
Nhất là mấy anti fan trên mạng kia mắng Tả Dục, càng làm cho Lâm Vi cảm thấy đau lòng.
Cô ở chiến đội lâu như vậy, không nói tình cảm hiện tại của mình và Tả Dục thì cũng không muốn nhìn thấy cậu ta.
bị chửi.
Huống chi hiện tại, hình như hết thảy đều là bởi vì cô mà xảy ra.
Nếu như ngày đó bọn họ không có cãi nhau, liền sẽ không có loại chuyện như vậy.
Tả Dục giật mình, nói: “Lần sau anh sẽ cố gắng.
”
Tả Dục sẽ cố gắng không để cho mình bị Lâm Vi ảnh hưởng.
Đem tư tình vào trong công việc thật sự là chuyện rất kém cỏi, cũng khó trách Fan của chiến đội chửi mình
Chỉ là ngày ấy, khi cô nói chia tay, Tả Dục cảm thấy tình cảm của bọn họ cũng không còn cách nào cứu vãn, cậu ta thật sự rất tuyệt vọng, rất bi thương.
Mặc dù khi mới bắt đầu là Lâm Vi chủ động, nhưng chút tình cảm này cho tới bây giờ chưa từng thay đổi, lúc nào Tả dục cũng rất cố gắng muốn làm một người bạn trai tốt nhất có thể, lại phát hiện vô luận mình cố gắng thế nào cũng làm chưa đủ tốt.
Lâm Vi nhìn Tả dục, ” Xin lỗi, ngày đó em không nên cãi nhau với anh.
”
Lý do cãi nhau thật ra cũng rất hoang đường, đến bây giờ cô cũng có chút không nhớ rõ bọn họ khi đó tại sao cãi nhau, dù sao thì là một chuyện rất nhỏ, kết quả hai người nói nhiều, kết thúc như vậy.
Bây giờ suy nghĩ một chút, thật sự cảm thấy rất không nên.